Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2648: Hội Nghị Trực Tuyến?

Phó hội trưởng nhắm mắt nói:

- Bệ hạ suy nghĩ thêm một chút, xây phân hội Ma Pháp Sư thật sự sẽ có rất nhiều chỗ tốt.

Ánh mắt của Mục Lương lạnh xuống, nhàn nhạt nói:

- Ta nghĩ mình đã nói rất rõ ràng rồi.

Hắn không muốn và cũng sẽ không cho phép có thế lực khác cắm rễ trên địa bàn của mình, như vậy sẽ khiến con dân không đồng lòng, ảnh hưởng đến sự yên ổn của vương quốc Huyền Vũ.

Vẻ mặt của hội trưởng âm trầm, hắn đứng lên nhìn chăm chú vào Mục Lương, sau đó không nói lời nào, xoay người rời đi.

Hai gã phó hội trưởng vội vàng đuổi theo, bọn hắn rất muốn buông lời đe dọa nhưng lại nghĩ tới đây là cung điện vương quốc Huyền Vũ, nếu như nói sai, rất có thể không còn mạng để bước ra khỏi cửa.

Không cần Diêu Nhi tiễn khách, ba người đã rời đi Khu Vực Trung Ương, ngồi lên xe thú trở về nơi ở lâm thời tại Chủ Thành.

Trong thùng xe, vẻ mặt của phó hội trưởng rất khó coi, hắn giận dữ hét lên:

- Tên Mục Lương đáng chết, làm bộ làm tịch cái gì chứ, chúng ta xây phân hội ở vương quốc Huyền Vũ là cho hắn mặt mũi!

- Đúng vậy.

Tên phó hội trưởng còn lại cũng rất tức giận.

- Câm miệng, các ngươi muốn chết phải không?

Kim hội trưởng nói với giọng điệu âm trầm.

Người đánh xe không phải người của bọn họ, nếu để cho người ngoài nghe được những lời này, rất có thể sẽ đắc tội quốc vương vương quốc Huyền Vũ.

Phó hội trưởng hít một hơi thật sâu, trầm giọng hỏi:

- Kim hội trưởng, kế tiếp chúng ta nên làm gì đây?

Một tên phó hội trưởng khác hỏi:

- Đúng vậy, chẳng lẽ chúng ta phải từ bỏ việc xây phân hội ở vương quốc Huyền Vũ sao?

- Từ bỏ là không thể nào.

Ánh mắt của Kim hội trưởng lóe lên, trong lòng có chủ ý mới.

- Vậy phải làm sao bây giờ?

Phó hội trưởng không khỏi dò hỏi.

- Trở về rồi nói sau.

Kim hội trưởng nói xong thì nhắm mắt lại, không để ý tới hai vị phó hội trưởng nữa.

Hai người còn lại liếc nhìn nhau, bĩu môi an tĩnh lại.

- Lộc cộc lộc cộc ~~~

Không lâu sau, xe thú ngừng lại, Kim hội trưởng mở mắt ra xuống xe, trở về phòng của mình.

Hai gã phó hội trưởng đi vào theo, kiểm tra xung quanh một lần, sau khi xác định không có ai nghe lén thì mới đóng cửa phòng lại.

Một vị phó hội trưởng hỏi:

- Kim hội trưởng, kế tiếp nên làm gì bây giờ?

Kim hội trưởng lạnh lùng cười một tiếng, chậm rãi nói:

- Hắn không cho chúng ta xây phân hội một cách quang minh chính đại, vậy thì chúng ta lén xây.

Hai gã phó hội trưởng nghe vậy lập tức hiểu ý, khoé miệng cả hai cong lên, bắt đầu thấp giọng trao đổi tỉ mỉ.

Phó hội trưởng nói:

- Như vậy thì vị trí chọn làm phân hội rất quan trọng, không thể ở địa phương quá rõ ràng, còn phải xa Chủ Thành mới được.

- Ừm, Chủ Thành gần Khu Vực Trung Ương, rất dễ dàng bị phát hiện.

Một vị phó hội trưởng khác gật đầu nhận đồng.

Kim hội trưởng nhàn nhạt nói:

- Chuyện này giao cho các ngươi đi làm, ngày mai ta phải đi về.

Hắn không tính tham gia yến hội ngày mai, quyết định mang bức tranh ma pháp không gian và tinh thạch ma thú không gian về tổng hội trước.

- Vâng, xin Kim hội trưởng hãy yên tâm.

Hai gã phó hội trưởng nói với thần sắc nghiêm túc.

- Cộp cộp cộp ~~

Đêm khuya, một bóng dáng lấm la lấm lét xuất hiện ở trong chính sảnh, sau đó rón rén đi về phía thư phòng.

- Ai đó?

Một giọng nói trong trẻo vang lên, Cầm Phi Nhi nghiêm mặt ngăn cản bóng dáng kia.

Đêm nay tới phiên cô trực đêm, những hầu gái còn lại đã đi nghỉ ngơi.

- A! Ngươi làm ta sợ hết hồn.

Hi Bối Kỳ duyên dáng gọi to một tiếng, tức giận trừng mắt nhìn Cầm Phi Nhi.

- A, thì ra là tiểu thư Hi Bối Kỳ.

Cầm Phi Nhi lập tức bình tĩnh lại.

Cô kinh ngạc nói:

- Đã khuya như vậy rồi, ta còn tưởng rằng có kẻ trộm lẻn vào cung điện chứ.

Hi Bối Kỳ lại trợn trắng mắt lần nữa, ngây thơ nói:

- Ta ngủ không được, cho nên đứng lên đi dạo một chút.

Cầm Phi Nhi chớp mắt rồi nhìn về phía cách đó không xa, nơi đó là thư phòng bệ hạ.

Cô đảo mắt một vòng, thanh thúy hỏi:

- Tiểu thư Hi Bối Kỳ muốn đi tìm bệ hạ sao?

Thần sắc trên mặt Hi Bối Kỳ chợt cứng đờ, cô có chút chột dạ nhìn khắp nơi, chống chế:

- Không phải, ngươi nói sai rồi.

- Bệ hạ còn chưa ngủ đâu.

Đáy mắt của Cầm Phi Nhi hiện lên ý cười.

Nghe được lời này, đôi mắt màu vàng óng của Hi Bối Kỳ sáng lên, giả vờ nói với giọng điệu như thường:

- Trễ như thế rồi mà hắn còn chưa ngủ à? Hẳn là đang bận rộn chuyện gì đó, ta đi gặp một chút.

- Được rồi.

Cầm Phi Nhi nín cười, xoay người rời đi.

- Phù ~~~

Hi Bối Kỳ vỗ ngực thở phào một hơi.

Hơn nửa đêm cô không ngủ được, trong đầu toàn là nam nhân kia, vì vậy quỷ thần xui khiến rời giường, chờ tỉnh táo lại thì người đã đi về phía thư phòng rồi.

Cô gái Ma Cà Rồng đi tới bên ngoài thư phòng, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa bên dưới.

- Quả nhiên là còn chưa ngủ.

Hi Bối Kỳ nhỏ giọng thầm thì, vươn tay khẽ gõ cửa phòng, hỏi:

- Mục Lương, ngươi còn chưa ngủ à?

- Chưa, ngươi vào đi.

Giọng nói của Mục Lương từ bên trong thư phòng truyền ra.

- Cọt kẹt ~~~

Lúc này, Hi Bối Kỳ mới đẩy cửa mà vào, nhìn thấy Mục Lương đang ngồi trên long ỷ, tay cầm bút viết cái gì đó.

- Sao trễ thế rồi mà ngươi còn chưa ngủ?

Mục Lương ngước mắt liếc nhìn cô gái Ma Cà Rồng.

Hi Bối Kỳ ngây thơ đáp:

- Ngươi cũng chưa ngủ nha.

Mục Lương nghe vậy liếc nhìn đồng hồ quả lắc trên tường, ôn hòa nói:

- Xong việc ta lập tức trở về phòng nghỉ.

- Vậy chờ khi nào ngươi đi ngủ thì ta lại trở về.

Hi Bối Kỳ nói rồi đi tới bên bàn đọc sách, nhìn trang giấy bị tay của Mục Lương đè nặng.

Cô tò mò hỏi:

- Hơn nửa đêm rồi, ngươi đang viết cái gì đấy?

- Sách y học.

Mục Lương thuận miệng giải thích một câu.

- Sách y học?

Hi Bối Kỳ hơi nghiêng đầu, tiến lại gần tò mò nhìn xem.

Cô xem hơn phân nửa trang, đôi mắt đẹp trừng lớn, thốt lên:

- A, mở lồng ngực khâu bụng, đổi gan thay thận, những cái này là gì?

Mục Lương giải thích:

- Phương hướng phát triển y học của vương quốc Huyền Vũ trong tương lai.

Hi Bối Kỳ không khỏi hoài nghi hỏi:

- Những thứ này có thể làm được sao?

Mục Lương bình thản đáp:

- Được chứ, chỉ cần luyện tập giải phẫu nhiều một chút là được, chịu khó học tập thì sẽ không quá khó, còn về phần giải phẫu phức tạp thì phải để các bác sĩ tự đi nghiên cứu.

Hắn không quá rõ về y học hiện đại, thế giới này có các loại ma dược và bí dược thần kỳ, hai thứ kết hợp lẫn nhau hẳn là sẽ có hiệu quả không tệ.

Hi Bối Kỳ nghĩ tới điều gì đó, lẩm bẩm:

- Đổi gan thay thận… Làm ta nghĩ tới những người ở thành Tương Lai, hẳn là bọn họ rất thành thạo những chuyện này.

Đôi mắt của Mục Lương lập tức sáng ngời, nói về việc nghiên cứu cơ thể người thì nhóm Linh Khí Sư thành Tương Lai hiểu rõ hơn hắn nhiều, có thể cải tạo người thành linh khí mà còn không chết, như vậy đã đủ chứng minh điểm này.

Khóe môi của hắn cong lên, mỉm cười nói:

- Thành Tương Lai à, ý kiến không tệ.

Hi Bối Kỳ chớp mắt, hỏi:

- Mục Lương, ngươi muốn xuống tay với thành Tương Lai à?

Mục Lương ho nhẹ hai tiếng, nói:

- Khụ khụ, ngươi đừng nói như vậy, ta chỉ là mượn kỹ thuật của bọn họ thôi.

- Ồ, ta còn tưởng rằng ngươi muốn san bằng thành Tương Lai chứ.

Hi Bối Kỳ lẩm bẩm.

- Chuyện này cũng không phải là không được….

Ánh mắt của Mục Lương lấp loé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận