Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1819: Nhóm Bối Vi Nhân Trở Về



- Mục Lương, lúc nào thì rời thành Y Lê?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.

Anh ôn hòa nói:

- Chuyện này không vội, chí ít còn phải nghỉ ngơi hai tháng.

Anh phải đợi xưởng sắt thép chế tạo ra thật nhiều thép tím, sản xuất thêm mấy chiếc phi thuyền vận chuyển, để buôn bán với vương quốc Lan Lư Ba.

Trừ cái đó ra, vương quốc Hải Đinh, căn cứ trung chuyển đại lục cũ, vương thành Tây Hoa, cũng đều cần nhiều phi thuyền vận chuyển.

- Sau đó thì sao, đã nghĩ đến nơi nào chưa?

Nguyệt Thấm Lan thuận miệng hỏi một câu.

- Chưa nghĩ ra.

Mục Lương nói.

Anh chưa hiểu sâu mảnh đại lục này, vì vậy định tạm hoãn hành trình. Mục Lương cũng chờ điểm tiến hóa góp đủ một trăm tỷ, là có thể để Rùa Đen tiến hóa đến cấp mười hai.

- Cũng tốt, hai tháng, đủ để cho khu Buôn Bán thành Y Lê phát triển.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Ngày mai, Bố Vi Nhân trở về, đợi nàng nghỉ ngơi hai ngày, cũng có thể phụ trách việc khu Buôn Bán thành Y Lê.

- Ừm, việc tuyển người thế nào rồi?

Mục Lương quan tâm hỏi.

- Vẫn đang tiến hành, hiện nay đã tuyển được mười hai tên kỵ sĩ, bốn gã Ma Pháp Sư, hai gã Luyện Khí Sư với Luyện Dược Sư.

Nguyệt Thấm Lan nhớ lại nói:

- Kỵ sĩ có bốn gã là kỵ sĩ cấp 4, còn lại đều là thực lực cấp 2 và cấp 3, không mạnh lắm.

Anh nhai nhai, hỏi:

- Ma Pháp Sư thì sao?

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói:

- Ma Pháp Sư đều là Ma Pháp Sư cấp 3, hai gã Ma Pháp Sư hệ hỏa, còn lại hai người là hệ thủy với Ma Pháp Sư hệ thổ.

- Không có hệ Không Gian sao?

Mục Lương cau chân mày.

- Ma Pháp Sư hệ không gian vốn ít, rất khó tuyển được.

Nguyệt Thấm Lan bất đắc dĩ nhún vai.

Anh ôn nhuận nói:

- Vậy tăng đãi ngộ, nhất định sẽ tuyển được.

Anh muốn tìm lão sư cho Trần Không, đồng thời cũng là thêm lão sư mới cho trường học Ma Pháp Sư.

- Ta biết rồi.

Cô gật đầu trả lời.

Anh lại nói:

- Luyện Khí Sư với Luyện Dược Sư cũng giống vậy, chiêu thêm vài người trung cấp hoặc cao cấp.

- Trung cấp còn có thể, cao cấp thì hơi khó.

Nguyệt Thấm Lan nhãn thần u oán nói.

Luyện Khí Sư và Luyện Dược Sư, một đến cấp 3 là sơ cấp, bốn đến cấp 6 là trung cấp, bảy đến cấp 9 là cao cấp, từ trên cấp 10, là Vương Giai, Chí Tôn, Thánh Giai.

- Cũng được, vậy tuyển thêm một ít Luyện Khí Sư với Luyện Dược Sư trung cấp.

Mục Lương cười một tiếng.

- Đã biết.

Đôi mắt của cô lóe sáng.

…………….

Ông~~~

Phi thuyền vận chuyển bay vững vàng ở trên bầu trời.

Thái Khả Khả đứng ở đầu thuyền, giơ ống nhòm lên nhìn về phía xa xa ở đằng trước, nhìn thấy được một góc của biển khơi, cũng nhìn thấy các dãy núi trùng điệp.

- Đến rồi, phía trước chính là thành Y Lê.

Thái Khả Khả bỏ ống nhòm xuống, quay đầu lại hô một tiêng.

Đạp đạp đạp~~~

Bối Vi Nhân và Ny Cát Sa nghe thấy tiếng liền bước nhanh đến đầu thuyền.

- Cuối cùng, chúng ta cũng đã trở về rồi.

Ny Cát Sa hít sâu một hơi, phảng phất ngửi thấy được không khí của thành Huyền Vũ.

Bối Vi Nhân di chuyển ống nhóm, âm thanh nhẹ nhàng nói:

- Ta nhìn thấy thành Huyền Vũ rồi.

- Ừm, ngay ở trên biển.

Ny Cát Sa gật đầu nói.

- Bắt đầu giảm độ cao xuống.

Bối Vi Nhân ra lệnh.

- Vâng.

Nhân viên công tác hành động.

Phi thuyền bắt đầu giảm độ cao xuống, khi đi ngang qua khu vực khai thác Thép có hoa văn màu tím, sau khi tiến vào bầu trời của thành Y Lê, tiếp tục bay về phía thành Huyền Vũ.

Lần này, Phi thuyền rất thuận lợi mà bay qua thành Y Lê, dẫn đến toàn dân chúng ở trong thành ngẩng đầu lên nhìn.

Không lâu sau đó, nó đã đến gần thành Huyền Vũ, thuận lợi tiến vào khu vực ngoại thành, hạ xuống phía sân bay.

Sau khi Phi thuyền Vận chuyển đã dừng hẳn, cửa buồng mở ra, đám người Thái Khả Khả và Bối Vi Nhân bước xuống trước, rồi các Thành Phòng Quân còn lại mới rời thuyền.

- Quay về rồi.

Nguyệt Thấm Lan đã chờ đợi lâu nhanh chóng bước đến tiếp đón.

- Chị Thấm Lan, đã lâu không gặp.

Bối Vi Nhân vươn tay lên ôm lấy Nguyệt Thấm Lan.

Nguyệt Thấm Lan hiền dịu nói:

- Vất vả rồi.

Cô nhìn về phía Thái Khả Khả và Ny Cát Sa, nhẹ nhàng gật đầu tỏ ý, xem như là chào hỏi.

- Không vất vả.

Bối Vi Nhân chậm rãi lắc đầu, rồi buông tay ra, nhẹ giọng hỏi:

- Thành chủ đại nhân đâu?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Ngài ấy đang xử lý công tác, bận rộn nên không thể đi được, vậy nên đã ở trong Cung điện đợi ngươi trở về, để cho ta đến đây đón ngươi.

- Vậy thì đi nhanh lên thôi.

Bối Vi Nhân gật đầu nói.

Nguyệt Thấm Lan ý bảo chiếc Phi thuyền Vận chuyển loại nhỏ ở phía sau:

- Ừm, đi Phi thuyền quay về.

Mấy người ngồi vào bên trong Phi thuyền loại nhỏ, bay về phía khu Trung Ương ở trong thành.

Không lâu sau đó, Phi thuyền Vận chuyển loại nhỏ dừng lại ở tầng tám của, đám người Nguyệt thấm Lan từ trên thuyền đi xuống, bước vào trong Cung điện.

- Tiểu thư Bối Vi Nhân, tiểu thư Ny Cát Sa đã trở về.

Các người làm cùng nhau lên tiếng hoan nghênh.

Khuôn mặt ma mị của Ny Cát Sa mang theo ý cười, vẫy tay nói:

- Đã lâu không gặp.

- Bọn ta rất nhớ ngươi.

Vệ Ấu Lan khéo léo nói.

- Ừm ừm, tất cả mọi người đều nhớ ngươi.

Các tiểu hầu gái còn lại cũng vội vàng gật đầu.

- Đến gặp Mục Lương trước, một lát nữa rồi hãy ôn chuyện.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Vâng.

Ny Cát Sa chớp chớp đôi mắt màu xanh, đi theo Nguyệt Thấm Lan đến phòng sách.

Trong phòng sách, Mục Lương đang xử lý chuyện ở Nội thành.

- Cộc cộc cộc~~~-

- Mục Lương, ta vào đây.

Nguyệt Thấm Lan nhắc nhở một câu, sau đó đẩy cửa phòng sách ra, dẫn theo mấy người Bối Vi Nhân và Thái Khả Khả đi vào.

- Ngồi trước đi, đợi ta môt chút.

Mục Lương ngước mắt lên liếc nhìn, giơ tay lên ý chỉ những chiếc bàn ở phía trước mặt, sau đó tiếp tục vùi đầu vào viết tiếp.

- Ngồi đi.

Nguyệt Thấm Lan thấp giọng nói.

Mấy người Bối Vi Nhân cũng thức thời, rón rén ngồi xuống, yên tĩnh đợi anh làm xong chuyện trong tay.

Trong lúc đó, tiểu hầu gái đi vào, mang nước trà đến.

Bối Vi Nhân chậm rãi uống trà, vừa quan sát Mục Lương, phát hiện một tháng không nhìn thấy anh, nhưng sự hấp dẫn của anh vẫn còn y như trước.

Trong lúc vô tri vô giác, cô đã nhìn hơn mười phút, cho đến khi lúc Mục Lương buông bút trong tay xuống, bỏ tư liệu đã xử lý xong vào trong ngăn kéo.

Mục Lương ngước mắt lên nhìn về phía đám người Bối Vi Nhân, ôn hòa bảo:

- Vất vả cho các ngươi rồi, hoan nghênh về nhà.

- Vẫn ổn, không vất vả.

Bối Vi Nhân quen thuộc mà nói lời xã giao.

Ny Cát Sa lấy ra một sấp ảnh siêu dày, đưa cho Mục Lương:

- Đây điều là những bức ảnh của khu Buôn Bán mới xây.

Mục Lương nhìn vào từng tấm một, cũng hiểu rõ đối với khu Buôn Bán mới.

- Rất tốt, có phong cách của khu Buôn Bán thành Huyền Vũ.

Mục Lương khen một câu.

Bối Vi Nhân chậm rãi thở phào, khu Buôn Bán mới là do cô thiết kế, bây giờ nếu anh chưa nói không hài lòng, chính là kết quả tốt nhất.

- Nói tường tận về tình hình của vương thành Tây Hoa đi?

Mục Lương điềm đạm hỏi.

- Vâng.

Ny Cát Sa gật đầu, lấy quyển sổ ra, bắt đầu báo cáo tất cả các tin tức và tình báo đã thám thính được ở Vương thành Tây Hoa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận