Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 617: Trứng Xào Cà Chua

- Ừm, từ từ sẽ đến.

Mễ Nặc ôn nhu cười cười.

- Rất lâu không thấy ngươi xuống bếp.

Ở cửa phòng bếp, Mục Lương dựa vào cánh cửa, khóe miệng nở nụ cười.

- Thành chủ đại nhân.

Nhóm tiểu hầu gái lần thứ hai cung kính chào.

- Mục Lương, nơi đây nhiều khói dầu, ngươi đi vào phòng ăn chờ đi.

Mễ Nặc ôn nhu ngây thơ nói.

- Không cần, ngày hôm nay, ta tới bộc lộ tài năng cho các ngươi xem.

Mục Lương cuốn tay áo lên đi vào phòng bếp.

- Hừm, Mục Lương, phòng bếp đã rất nhiều người.

Thân thể Mễ Nặc lùi về phía sau.

- Các ngươi đều đi ra ngoài đi!

Mục Lương liếc mắt nhóm tiểu hầu gái.

- Vâng

Ba tiểu hầu gái khéo léo đáp, rửa tay nhỏ rồi bước ra khỏi phòng bếp, canh giữ ở bên ngoài.

- Mục Lương, ngươi đã rất lâu rồi chưa xuống bếp, còn có thể sao?

Mễ Nặc ngây thơ hỏi.

- Đương nhiên.

Mục Lương nhếch lên khóe môi, bấm tay bắn cái trán của thiếu nữ tai thỏ.

Lúc anh còn ở Địa Cầu, đều tự mình làm cơm ăn, mùi vị rất ngon.

- Ngươi muốn làm món ăn gì?

Mễ Nặc đưa tay che cái trán, ánh mắt u oán nhìn anh.

Mục Lương ôn hòa tiếng nói:

- Cà chua xào trứng.

- Hả, cà chua ta biết, trứng gà là cái gì?

Mễ Nặc đầy mâu hiếu kỳ.

- Trứng Gà Ba Màu, tên gọi tắt là trứng gà.

Mục Lương thuận miệng đáp.

Đúng vậy, Gà Ba Màu đã bắt đầu đẻ trứng, mỗi ngày một quả.

Gà Ba Màu đẻ trứng đã được bốn ngày, bởi vì có hai con gà mái cho nên mỗi ngày có thể thu hoạch được hai quả trứng.

Trại Chăn Nuôi đưa bốn quả trứng Gà Ba Màu tới cung điện coi như nếm lấy vị, số trứng còn lại sẽ được ấp thành Gà Ba Màu con.

Chỉ cần quy mô nuôi dưỡng gia tăng, sau này mỗi ngày có thể ăn rất nhiều trứng gà.

- Gà Ba Màu?

Mễ Nặc nghi ngờ nghiêng đầu.

Trong khoảng thời gian này, cô vẫn luôn đang bận rộn chuyện của Viện Ca Kịch, ít khi chú ý tới sự biến hóa của thành Huyền Vũ, cho nên không biết việc Mục Lương tới thành Tương Lai mua Gà Ba Màu.

- Tiểu Lan, trứng Gà Ba Màu bên Trại Chăn Nuôi đưa tới ngươi để ở chỗ nào?

Mục Lương quay đầu hỏi.

Vệ Ấu Lan nhỏ giọng trả lời:

- Thành chủ đại nhân, ta đặt trong rổ trên bàn rồi phủ vải che lại.

Mục Lương quét nhìn mặt bàn, tìm được trứng Gà Ba Màu.

Trứng Gà Ba Màu có hình dạng tương tự với trứng gà Địa Cầu, có điều lớn hơn một chút, trông giống như là trứng ngỗng, vỏ ngoài còn có hoa văn ba màu rất đẹp.

- Đây chính là trứng Gà Ba Màu.

Mục Lương đưa cho cô gái tai thỏ nhìn.

Đôi mắt màu xanh lam của Mễ Nặc sáng rực, nàng thận trọng tiếp nhận trứng Gà Ba Màu, lật qua lật lại đánh giá, kinh ngạc hỏi:

- Mục Lương, thứ này thật sự có thể ăn sao?

- Đương nhiên, mùi vị hẳn là không tệ.

Mục Lương mỉm cười.

Đều là trứng gà, chắc hương vị sẽ không quá chênh lệch so với Địa Cầu?

Anh lấy một cái chén lưu ly, nhẹ nhàng đập trứng rồi mở vỏ bằng một tay.

Lòng trắng và lòng đỏ rơi xuống, đầy hơn phân nửa chén.

Lòng trắng trứng trong suốt, lòng đỏ trứng là màu vàng kim, vừa nhìn đã muốn ăn.

- Không tệ.

Mục Lương cúi đầu hít hà, mùi tanh của trứng không quá nồng.

Anh đập ba quả trứng gà còn lại rồi đổ vào trong chén, một tay bưng bát, một tay cầm đũa thuần thục đánh đều lòng trắng và lòng đỏ.

- Đũa còn có thể sử dụng như vậy nữa sao? Thật là lợi hại!

Mễ Nặc khẽ nhếch môi hồng, nghiêm túc nhìn Mục Lương đánh trứng.

Hỗn hợp trứng trong chén bị đũa quấy lên, bay lên không đánh vòng nhưng lại không văng ra ngoài chén.

Đánh trứng xong, Mục Lương đặt nồi lưu ly trên bếp lửa, rót một ít dầu rồi đổ trứng vào nồi.

Xèo.....

Trứng bắt đầu ngưng kết dưới nhiệt độ cao, rồi lại bị sạn xúc vỡ nát.

Mục Lương cầm ba quả cà chua, rửa sạch, cắt khối rồi bỏ vào trong nồi xào cùng với trứng gà, cuối cùng thêm muối, lại xào thêm vài lần là hoàn thành.

- Thiếu một ít đường trắng để vị ngon hơn, nhưng mà nhìn cũng không tệ lắm.

Anh đặt nồi và sạn xuống bàn, cầm đũa gắp một khối trứng gà hơi phiếm hồng cho vào miệng.

- Ừm, hương vị không có khác biệt lớn.

Đôi mắt đen láy của Mục Lương sáng lên, ăn được mùi vị quen thuộc khiến anh rất vui vẻ.

- Ăn ngon không?

Mễ Nặc lén lút nuốt nước miếng.

- Há miệng.

Mục Lương cười gắp một miếng trứng gà đút cho cô gái tai thỏ.

- Ùm ~~

Mễ Nặc thổi thổi vài cái, sau đó há miệng ăn trứng gà, nhai vài cái, đôi mắt màu xanh lam dần dần sáng lên.

- Oa, Mục Lương, món trứng xào cà chua này quá ngon!

Đôi mắt xinh đẹp của Mễ Nặc tỏa sáng.

Hiện giờ trong lòng cô, vị trí của trứng xào cà chua đã bay vọt lên hạng nhất, đứng trước món bún chua cay.

- Cách làm đơn giản, lại ăn ngon.

Mục Lương cười đút cho cô gái tai thỏ một miếng cà chua.

- Ngon quá đi ~~

Cô gái tai thỏ híp mắt, cổ họng phát ra âm thanh hừ hừ như là một chú mèo con.

Mễ Nặc tiếc nuối nói:

- Nhưng hơi ít, mỗi người chia một ít là hết sạch rồi.

- Chờ Gà Ba Màu bắt đầu sinh nở thành đàn, sau này chúng ta có thể thường xuyên ăn trứng gà.

Mục Lương xoa đầu cô gái tai thỏ.

- Ừ.

Đôi mắt của Mễ Nặc vẫn luôn dính chặt vào chén lưu ly.

- Ngày mai ta sẽ bảo Trại Chăn Nuôi đưa thêm vài quả trứng gà đến đây.

Mục Lương cưng chìu nói.

- Không cần đâu, ngươi giữ trứng lại để ấp đi.

Mễ Nặc vội vàng lắc đầu.

Mục Lương bật cười, hắn lại đút cho cô gái tai thỏ một miếng trứng gà để khen thưởng.

- Ngao ô ~~

- Không ăn nữa, trứng gà sắp bị ta ăn hết rồi!

Mễ Nặc phồng miệng, đáy mắt thoáng qua một tia hạnh phúc.

Anh dịu dàng cười nói:

- Không sao, ngươi ăn nhiều một chút.

- Được rồi, ngươi tới nhà ăn chờ đi, còn lại để ta xử lý.

Mễ Nặc dùng tay nhỏ đẩy Mục Lương ra khỏi phòng bếp.

- Được rồi.

Mục Lương cười một tiếng, cất bước đi nhà ăn.

- Các ngươi mau vào hỗ trợ.

Mễ Nặc hồn nhiên nói.

- Vâng.

Các hầu gái trở lại phòng bếp, nhanh chóng phân chia công việc.

Nửa giờ sau, những người còn lại đều tới nhà ăn.

- Chào mọi người.

Hồ Tiên nói với giọng điệu lười biếng, cô uốn éo đi vào phòng ăn, kéo ghế ra ngồi bên cạnh Nguyệt Thấm Lan.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười, ưu nhã hỏi:

- Hôm nay, Hồ Tiên thức dậy trễ nhỉ?

- Vất vả lắm mới được nghỉ ngơi một ngày, đương nhiên phải ngủ bù lấy lại sức rồi.

Đôi mắt đỏ rực của Hồ Tiên hiện lên ý cười.

Thành Huyền Vũ rời đi thành Tương Lai, Phố Buôn Bán lại trở nên vắng vẻ, người quản lý Phố Buôn Bán là Hồ Tiên có thể nghỉ ngơi một thời gian.

- Tiếng chuông không đánh thức chị Hồ Tiên sao?

Mễ Nặc bưng bát đũa đi vào, thuận miệng tiếp lời.

Tiểu hầu gái đi phía sau cô bưng một mâm thức ăn.

- Đương nhiên là không rồi, tiếng chuông không có ảnh hưởng nhiều tới ta.

Bàn tay trắng nõn của Hồ Tiên đặt lên trên xương quai xanh, mị ngữ có thể ngăn cản rất nhiều ảnh hưởng về tinh thần.

- A? Hình như thức ăn hôm nay hơi khác, đây là món gì vậy?

Đôi mắt màu hồng của Ngải Lỵ Na sáng lên, nghiêng người tới trước quan sát trứng xào cà chua.

- Đây là món ăn mới do Mục Lương phát minh, gọi là trứng xào cà chua.

Mễ Nặc hồn nhiên giới thiệu.

- Trứng xào cà chua? Thật là một cái tên kỳ cục.

Ngải Lỵ Na nói thầm một tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận