Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2545: Linh Nhi Xuất Hiện.

Sau khi đi tới đại lục mới thì Hư Nhị Vương đã cắn nuốt vô số nhân loại và các loại sinh mệnh thể, hoàn thành hai lần tiến hóa, hiện giờ thực lực đã đạt tới Thánh giai cao cấp.

Ánh mắt của Hư Nhị Vương lộ ra sự điên cuồng và khát máu:

- Lại tiến hóa thêm hai lần nữa là ta là có thể đuổi kịp đại nhân La Y rồi.

- Ông ~~~

Quả cầu năng lượng màu đen với đường kính hơn ba mét đập về phía bức tường lưu ly bằng một tốc độ cực nhanh.

Cùng lúc đó, cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh tản mát ra hàng tỉ tia sáng nghênh đón, bao phủ quả cầu năng lượng màu đen ở bên trong.

Ngay sau đó, quả cầu năng lượng màu đen giống như bóng tuyết gặp phải dung nham, chớp mắt đã bị hòa tan không để lại chút dấu vết.

Đám người Thống Lĩnh Độc Xà vừa ra khỏi vương thành thì nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, cơ thể to lớn của Hư Nhị Vương khiến các người thú không khỏi lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.

- Vua Hư Quỷ!

Thống Lĩnh Độc Xà kinh ngạc thốt lên.

Các người thú đã biết được dáng vẻ của Vua Hư Quỷ từ trong phim ảnh, tuy hình thể và bề ngoài của Hư Nhị Vương trước mắt có chút khác biệt, nhưng vẫn là có bóng dáng của Vua Hư Quỷ.

Sắc mặt của Thống Lĩnh Hắc Hổ rất khó coi, hoảng sợ thốt lên:

- Vua Hư Quỷ thật sự tới nơi này rồi!

Thống Lĩnh Đầu Chó không khỏi rùng mình, khí tức mà Hư Nhị Vương tản mát ra khiến bọn hắn cảm thấy hô hấp khó khăn, cho người ta một loại cảm giác hít thở không thông.

- Ông ~~~

Cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh đong đưa cành lá, ngày càng có nhiều tia sáng bay lên trên cao và tấn công về phía Hư Nhị Vương.

- Cút ngay!

Hư Nhị Vương rít gào, một lượng hư khí lớn ồ ạt tuôn ra từ cơ thể nó rồi đánh úp về phía Vương thành Người Thú.

- Ông ~

Tia sáng xanh lại xuất hiện nhiều hơn, hình thành một bức tường bao phủ Vương Thành, ngăn cản hư khí màu đen ở bên ngoài.

Đám người Thống Lĩnh Độc Xà hoảng loạn lùi lại phía sau, cũng may bọn hắn đã được bức tường tia sáng bao phủ, nếu không thì cơ thể đã sớm bị hư khí cắn nuốt.

Hư Nhị Vương có thực lực Thánh giai cao cấp, năng lượng mà nó thả ra có thể cắn nuốt hết toàn bộ cốt nhục của bọn hắn chỉ trong một cái chớp mắt.

- Làm sao bây giờ, hơi thở này... Chúng ta căn bản đánh không lại!

Thống Lĩnh Đầu Chó sợ hãi nói.

Thống Lĩnh Hắc Hổ lộ ra sắc mặt rất khó coi, nói:

- Bệ hạ không có ở đây, dựa vào thực lực của chúng ta thậm chí còn không thể căng nổi một giờ.

- Cho dù bệ hạ ở chỗ này thì cũng không thể ngăn lại.

Thống Lĩnh Độc Xà nói với giọng khàn khàn.

- Vậy phải làm sao bây giờ?

Thống Lĩnh Đầu Chó nhìn lên bầu trời, cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh vẫn đang ngăn cản công kích của Hư Nhị Vương.

Thống Lĩnh Độc Xà sốt ruột nói:

- Mau đi liên lạc với vương quốc Huyền Vũ, kể rõ tình huống nơi này cho Mục Lương đại nhân biết!

- Ừ, được!

Thống Lĩnh Đầu Chó lên tiếng, chạy như bay về phía chỗ sâu trong vương thành.

- Ầm ầm ~~~

Lần này, Hư Nhị Vương ngưng tụ ra một quả cầu năng lượng đen có đường kính hơn năm mươi mét rồi ném mạnh nó về phía bức tường lưu ly.

Tia sáng do cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh tản mát ra gắng gượng chống đỡ được vài giây thì đã bị phá vỡ thành từng mảnh và đập vào bức tường lưu ly.

- Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, bức tường lưu ly vỡ vụn, vô số mảnh vỡ bay ra ngoài với khoảng cách rất xa.

Các người thú thấy thế vội vàng trốn vào phòng, nhưng vẫn có rất nhiều người thú bị thương và tử vong.

- Đáng chết, bức tường lưu ly bị phá rồi.

Sắc mặt của Thống Lĩnh Hắc Hổ cực kỳ khó coi.

Hắn đấm ra một quyền đánh bay mảnh vỡ lưu ly rơi xuống.

Thống Lĩnh Độc Xà mở miệng phun nọc độc khiến mảnh lưu ly cấp tốc tan chảy, đồng thời vung mạnh đuôi rắn, một khối mảnh vỡ khác bị đánh bay.

Bụi mù tiêu tan, mảnh vỡ lưu ly đập xuống khiến mặt đất thủng lỗ chỗ.

Trên bầu trời, cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh ngưng tụ tia sáng lần nữa, ngăn trở tất cả hư khí, đồng thời Lĩnh Vực Sinh Mệnh bao phủ toàn bộ vương thành, tránh cho có hư khí tiến vào bên trong.

- May mà có Thánh Thụ, nếu không thì chúng ta đã chết cả rồi.

Thống Lĩnh Độc Xà lắc lư đuôi rắn.

Thống Lĩnh Hắc Hổ nói với giọng điệu trầm trọng:

- Chỉ là không biết Thánh Thụ có thể ngăn cản được bao lâu.

- Không biết, hy vọng là có thể kiên trì tới khi người của vương quốc Huyền Vũ đến.

Thống Lĩnh Độc Xà nói với giọng khàn khàn.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

- Vô dụng thôi.

Tiếng cười quái dị của Hư Nhị Vương vang vọng trên bầu trời Vương thành Người Thú.

Sau lưng nó ngưng tụ một hào quang đỏ như máu, nhẹ nhàng vỗ cánh tạo ra bão táp năng lượng đỏ ngầu, cuốn đi toàn bộ tia sáng của cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh.

Hư khí thử xâm lấn vương thành lần nữa và lại bị Lĩnh Vực Sinh Mệnh ngăn cản, cứu vớt tính mạng của các Người Thú một lần nữa.

- Ầm ầm ~~~

Sắc mặt của Hư Nhị Vương lạnh xuống, cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh năm lần bảy lượt ngăn cản công kích của mình khiến nó hao mòn hết sự kiên nhẫn.

Hư Nhị Vương há to miệng rồi hút một cái, năng lượng màu đỏ trên cánh bị thu vào trong bụng, sau đó nó lại phun mạnh về phía cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh.

Cùng lúc đó, cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh ngừng đong đưa, ngay sau đó tỏa ra ánh sáng chói mắt, hình thành một cột ánh sáng phóng lên cao.

Trong cột sáng, một bóng hình tịnh lệ bước ra.

Linh Nhi lộ ra biểu cảm kiêu ngạo nhìn Hư Nhị Vương, lạnh lùng nói:

- Cha không có ở đây, ngươi cho rằng vương quốc Huyền Vũ chúng ta không có người à?

Mục Lương đang trên đường chạy tới Vương thành Người Thú, Mộc Phân Thân thì vẫn còn ở đại lục cũ, bên kia có Hư Quỷ cao cấp đang công kích căn cứ trung chuyển, hắn phải qua đó xử lý.

Phân Thân của Mục Lương không thể tới đây, Linh Nhi đành phải thay thế hắn, nếu không thì vương quốc Người Thú sẽ bị Hư Nhị Vương san thành bình địa.

- Vương quốc Huyền Vũ?

Hư Nhị Vương híp mắt lại.

Linh Nhi không để ý đến câu hỏi của nó, mà là vươn tay chạm vào cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh, ánh sáng xanh lóe lên từ lòng bàn tay.

- Ông ~~~

Cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh tỏa ra ánh sáng xanh chói loá, khí tức sinh mệnh nồng nặc nhanh chóng khuếch tán ra ngoài, cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh cấp tốc sinh trưởng, chiều cao và bề ngang tăng lên gấp đôi, biến thành Trà Thụ Sinh Mệnh cấp 11.

Lĩnh Vực Sinh Mệnh lại được phóng thích một lần nữa, bảo hộ cả tòa vương thành ở bên trong, hư khí càng khó có thể đột phá Lĩnh Vực Sinh Mệnh.

Hư Nhị Vương lạnh lùng nhìn Trà Thụ Sinh Mệnh ở dưới, ngay sau đó cơ thể biến mất tại chỗ, khởi xướng tấn công Linh Nhi.

- Hừ ~~~

Linh Nhi hừ lạnh một tiếng, nàng vung tay lên, lòng bàn tay ngưng tụ ra một cây roi bằng dây leo rồi quất mạnh ra phía sau.

- Ba ~~~

Tiếng xé gió vang lên, roi dây leo vừa vặn đánh trúng Hư Nhị Vương đột nhiên xuất hiện.

- Hừ, dám bắt nạt đứa bé của ta, ngươi muốn chết phải không, ta thành toàn ngươi!

Linh Nhi quát lên.

Đối với cô mà nói thì các cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh đều là con của mình.

Linh Nhi xoay cổ tay một cái, roi dài vung ra lần thứ hai, đánh trúng cánh tay của Hư Nhị Vương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận