Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1403: Chế Tạo Thành Công Nước Hoa



Hiện tại, dầu gội đầu và sữa tắm trong cung điện chính là loại được cải tiến từ nền tảng xà phòng.

- Không phải, nhưng cũng nên thay đổi dầu gội đầu và sữa tắm một chút.

Mục Lương lắc đầu nói.

Trong lòng anh đã có ý tưởng, nên tạo ra loại dầu gội đầu và sữa tắm như thế nào mới có thể hấp dẫn quý tộc.

Hồ Tiên dùng ánh mắt u oán, hờn dỗi hỏi:

- Vậy đến cùng thứ kia là gì?

………

Mục Lương giơ từng ngón tay lên đếm:

- Những thứ mà phụ nữ quý tộc thích đơn giản chỉ là quần áo cao cấp, nước hoa, thêm những loại đồ làm cho làn da mịn màng hơn hoặc lưu giữ tuổi thanh xuân gì đó.

Hồ Tiên nhíu mày nói:

- Quần áo cao cấp ư? Chúng ta cũng có nha, Bạch Sương còn khen tơ lụa của chúng ta rất đẹp, còn tốt hơn chất liệu vải dùng cho quốc vương bọn họ.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Làm cho làn da mịn màng hơn ư? Đó không phải là kem dưỡng da sao?

Kem dưỡng da do Vưu Phi Nhi nghiên cứu, có thể làm cho làn da người ta mịn màng hơn, còn có thể làm mờ và xoá bỏ vết sẹo trên làn da.

- Đúng vậy, cả tơ lụa và kem dưỡng da đều có thể bán cho những quý tộc này.

Mục Lương gật đầu.

Anh khẽ cong khóe môi, lại tiếp tục nói:

- Nhưng thứ ta nói có thể kiếm được tinh thạch lại là nước hoa.

Đối với những phụ nữ quý tộc, không gì có thể so sánh với một loại hương liệu mang tới mùi thơm mê người cho cơ thể họ. Nếu có, vậy chỉ có thể là thanh xuân vĩnh trú.

Đương nhiên, món đồ có thể lưu giữ tuổi thanh xuân sẽ đắt đỏ hơn nhiều.

- Hả, nước hoa?

Hồ Tiên phe phẩy cái đuôi.

Ly Nguyệt nghĩ tới cái gì đó nên nhẹ giọng nói:

- Mục Lương, dường như chúng ta đã có nước hoa rồi.

Lúc trước, khi những cây xanh ở Nội thành nở hoa, Mục Lương đã để cho những người khác thu nhặt những bông hoa rụng, sau đó chế tạo ra nước hoa.

Sau này lại xảy ra chút vấn đề trên phương diện bảo quản, cuối cùng mới không đem đi bán.

Mục Lương ôn hoà giải thích:

- Những loại nước hoa đó chỉ là hàng bình thường, hơn nữa thời gian bảo quản rất ngắn, lần này cần phải thay đổi công thức, chế tạo ra loại có thời gian bảo quản dài hơn.

Loại nước hoa trước kia, chỉ có thể bảo tồn không đến một tháng thời gian, mùi sẽ biến mất, thậm chí hương vị cũng trở nên khó ngửi.

Ly Nguyệt tò mò hỏi:

- Vẫn dùng hoa sao?

Mục Lương trong sáng nói:

- Đâu riêng gì các loại hoa mới có thể làm nước hoa, những nguyên liệu khác như mảnh gỗ, vỏ trái cây, khoáng vật linh tinh gì đó, đều có thể làm thành nước hoa.

- A, mảnh gỗ cũng có thể?

Đôi mắt đẹp màu bạch kim của Ly Nguyệt hơi hơi mở to. Dùng mảnh gỗ làm nước hoa có thơm hay không?

- Đương nhiên có thể, hương vị cũng thơm lắm.

Mục Lương cười cười.

Trước kia khi anh còn đi học, trong lớp có một bạn nữ sinh nhật, anh đã từng đi chọn quà sinh nhật ở một cửa hàng chuyên về nước hoa... Khi chọn hàng trong tiệm đó, anh đã được thưởng thức mùi hương của nước hoa mùi gỗ, cũng không tệ lắm.

Hồ Tiên cất giọng quyến rũ, chờ mong nói:

- Ta rất tò mò, hương thơm của nước hoa mùi gỗ sẽ như thế nào?

- Thử xem sẽ biết.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

Hồ Tiên cúi người tựa vào bàn công việc, ra hiệu nói:

- Vậy ta nhìn ngươi thao tác.

Mục Lương nâng tay vuốt vành tai cô gái tai hồ ly, ôn nhu nói:

- Vậy trước tiên hãy chuẩn bị tài liệu đi, tìm một ít vỏ trái cây và mảnh gỗ khác biệt tới đây.

- Ta đi cho.

Ly Nguyệt lên tiếng, rồi xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Sau khi cô gái tóc bạch kim rời đi, Mục Lương bắt đầu chuẩn bị công cụ chế tác nước hoa, dùng ngọc lưu ly chế tạo ra dụng cụ bảo quản và dụng cụ cần thiết.

Chế tác nước hoa cũng không khó, sau khi đem nguyên liệu ép thành nước hoặc nghiền thành bột, mới tiến hành chưng cất tinh dầu, lại bỏ vào phần tinh dầu đó một lượng nước cồn thích hợp để chống phân huỷ, như vậy mới kéo dài được thời gian bảo quản, đảm bảo được chất lượng nước hoa.

Nửa giờ sau, Ly Nguyệt đã trở lại, phía sau cô là Vệ Ấu Lan, trong lòng cô bé ôm một cái rổ ngọc lưu ly, bên trong đủ các loại vỏ trái cây, vỏ cây, mảnh gỗ và hoa tươi.

- Thành chủ đại nhân, chỗ này có đủ không?

Vệ Ấu Lan ngây thơ hỏi.

- Ừm, đủ.

Mục Lương gật đầu.

Anh nhận lấy rổ, chọn ra những loại hoa tươi, chuẩn bị chế tác nước hoa từ hoa tươi trước.

Ly Nguyệt và Hồ Tiên tò mò nhìn, sau khi hoa tươi bị giã nát, sẽ thêm nước vào đun sôi, đóa hoa màu sắc rực rỡ đã trở thành màu nâu vàng, có mùi hương nhàn nhạt bay ra.

Mục Lương thi triển năng lực, chế tạo ra một chậu nước đá, để ngưng tụ lại tinh dầu bay lên trong quá trình chưng cất.

Hơi nước bay lên, di động dọc theo đường ống ngọc lưu ly, sau khi gặp nước đá đã nhanh chóng bị làm lạnh trở thành giọt nước nhỏ, rơi vào trong dụng cụ ngọc lưu ly.

Hồ Tiên và Ly Nguyệt trừng lớn đôi mắt đẹp tò mò nhìn một màn này, hô hấp cũng chậm lại, lo lắng nếu mình thở quá gấp sẽ làm ảnh hưởng tới thao tác của Mục Lương.

Sau khi anh dùng năng lực để đơn giản hoá thao tác, tinh dầu dần dần bị rút ra.

Hồ Tiên quyến rũ nói:

- Hiện tại đã ngửi thấy mùi thơm rồi.

- Loại mùi hương này không bảo quản được lâu, rất dễ phát tán ra bên ngoài.

Mục Lương lắc lắc dụng cụ ngọc lưu ly chứa tinh dầu vừa chiết xuất ra. Anh mang rượu cồn vừa lấy từ xưởng làm rượu tới, bỏ thêm một chút vào trong tinh dầu, sau đó khuấy đều để chúng dung nhập vào nhau.

Sau khi khuấy đều, chất lỏng chuyển thành màu vàng nhạt, phát ra mùi hương mê người.

- Dường như không tệ lắm.

Mục Lương nói thầm một câu.

Anh đưa phần nước hoa đầu tiên ra phía trước, cho mấy cô gái thưởng thức mùi hương của nó.

- Tựa như đang nằm trong biển hoa.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.

- Rất dễ chịu, chỉ là màu sắc không đẹp lắm.

Hồ Tiên quyến rũ nói.

Mục Lương trong sáng nói:

- Chuyện đó rất đơn giản, thêm chút màu sắc khác vào là được ngay.

- Thơm quá...

Đôi mắt đẹp của Vệ Ấu Lan tỏa sáng.

Những cô gái luôn cảm thấy hứng thú với những thứ có mùi thơm, không ai có thể ngăn cản được sự hấp dẫn của nước hoa, nếu có, vậy chỉ có thể nói cô gái đó chưa tìm được mùi hương thích hợp cho mình.

Ly Nguyệt trong trẻo hỏi:

- Mục Lương, nước hoa này có thể bảo quản được bao lâu?

- Khoảng sáu tháng mà không biến chất.

Mục Lương ôn hoà nói.

Nước hoa dung nhập thêm rượu cồn, có thể tăng thời gian bảo quản lên rất nhiều.

- Sáu tháng, dài hơn nhiều so với thời gian bảo quản của loại nước hoa trước.

Đôi mắt đẹp của Ly Nguyệt tỏa sáng.

- Nếu đã bảo tồn được sáu tháng, vậy có thể mở thêm một tiệm nước hoa ở Phố Buôn Bán rồi.

Hồ Tiên có chút đăm chiêu nói. Với cô, giá trị của một đồ vật được biểu hiện trên phương diện, nó có thể kiếm được tinh thạch ma thú hoặc tinh thạch hung thú hay không.

Mục Lương ôn hoà nói:

- Cầm lấy mang cho Bạch Sương nhìn, chắc là cô ấy có biết về nước hoa.

Dựa trên tình báo Bách Biến Ma Nữ truyền về, anh mới biết nước hoa là một mặt hàng rất được giới quý tộc của Vương Quốc Hải Đinh ưa chuộng.

Bạch Sương là người của vùng đất mới, còn là quý tộc vương thất, nhất định đã tiếp xúc với nước hoa.

Mục Lương muốn biết loại nước hoa mới này, có khác biệt với nước hoa của tân đại lục hay không, và sự chênh lệch phẩm chất giữa chúng.

- Để ta đi.

Hồ Tiên nhận lấy bình ngọc lưu ly từ tay Mục Lương, thướt tha đi ra bên ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận