Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 478: Cha, Cứu Mạng

- Ta cũng không biết.
Áo Lợi Ba đen mặt, trong lòng trấn an bản thân, đây là vì sự phục hưng của gia tộc.
- Tam trưởng lão, đây không phải cách làm sáng suốt.
Lan Na quyết định khuyên bảo một lần nữa.
Áo Lợi Ba lườm nàng một cái, lạnh lùng nói:
- Cái này ngươi đi mà nói với Đại trưởng lão.
Lan Na thức thời im lặng, biết có nói tiếp cũng vô ích.
- Tất cả câm miệng, chúng ta sắp tiếp cận mục tiêu.
Lão thấp giọng quát.
Đám người ngẩng đầu nhìn lên, thị lực của Ma Cà Rồng kinh người, lúc này đã nhìn thấy cơ thể của Man Thú Hoang Cổ.
Mục tiêu của tiểu đội năm người chính là chân sau của nó.
Mười phút sau, bọn họ đến gần Man Thú Hoang Cổ, nhịp tim không hẹn mà cùng lúc đập nhanh hơn.
Hai tên thuộc hạ Ma Cà Rồng không nhịn được lùi lại mấy bước, con mắt màu vàng óng đã trở nên đỏ như máu, ngăn cản khí tức vô tình tỏa ra từ Huyền Vũ.
- Hô......
Lan Na hít sâu một hơi, cô ta đã chuẩn bị sẵn sàng quay đầu bỏ chạy.
Trong suy nghĩ của nàng, nói không chừng nhiệm vụ điên cuồng này sẽ khiến mọi người bỏ mạng tại đây.
- Cha, làm sao bây giờ?
Áo Lợi Tư hỏi với âm thanh khô khốc.
Lúc này lòng bàn tay của hắn đã ướt đẫm mồ hôi, Áo Lợi Tư khẽ vươn tay chạm vào chân sau của Huyền Vũ, cảm giác lạnh như băng, không có chút nhiệt độ của vật còn sống.
- Chúng ta phá vỡ nham thạch ở bên ngoài trước, sau đó lại dùng gai xương đâm qua da lấy máu.
Áo Lợi Ba phân phó.
Thuộc hạ Ma Cà Rồng nghe vậy, vội vàng thả gai xương trên tay xuống.
Gai xương dài bốn mét, nguyên cây gai xương hơi cong, thô bằng ngón tay cái.
Cây xương này đến từ một con hung thú cấp 7, là do lão tổ đi săn mang về lúc còn chưa biến mất.
- Cái này...
Khoé mắt của Lan Na nhảy lên.
Gai xương thô to như vậy đâm vào trong cơ thể của Man Thú Hoang Cổ thật sự sẽ không bị phát hiện sao?
- Cha, ngươi đang nói đùa phải không?
Áo Lợi Tư nói với vẻ mặt như đưa đám.
Bị gai xương lớn như thế này đâm vào cơ thể, chắc chắn sẽ khiến Man Thú Hoang Cổ phát giác.
- Ngươi sốt ruột cái gì, ta có mang theo bí dược, chỉ cần bôi lên là có thể khiến một phần cơ thể của Man Thú Hoang Cổ mất đi tri giác.
Áo Lợi Ba lấy ra một cái bình nhỏ.
- Vậy là tốt rồi.
Đám người Lan Na, Áo Lợi Tư thở phào một hơi, có bí dược thì xác suất thành công sẽ được nâng cao một chút.
- Mau ra tay đi, bóc nham thạch tầng ngoài ra.
Áo Lợi Ba nghiêm khắc ra lệnh.
- Rõ.
Thuộc hạ Ma Cà Rồng vội vàng đáp lại.
Mọi người cắn răng tiến tới gần, vươn móng tay sắc bén, bắt đầu gọt nham thạch.
- Răng rắc răng rắc !
Lan Na khẽ chau mày, nhìn thuộc hạ Ma Cà Rồng tốn sức cắt chém nham thạch, tỉnh bơ lui về phía sau hai bước.
- Cẩn thận một chút, đừng gây tiếng động quá lớn.
Áo Lợi Tư thấp giọng giận dữ mắng mỏ.
- Vâng.
Thuộc hạ Ma Cà Rồng rụt đầu lại, trong lòng run sợ nhưng vẫn tiếp tục cắt nham thạch.
Cho dù Áo Lợi Tư không nhắc nhở, bọn họ cũng không dám quá mạnh tay, dù sao đối diện chính là Man Thú Hoang Cổ cấp tám.
Đá vụn bay tán loạn, tầng ngoài nham thạch dần dần bị gọt mỏng.
Dưới sự cố gắng của Ma Cà Rồng cấp dưới, trên chân sau Rùa Đen bị đào ra một cái hố sâu hơn mười mét, rộng khoảng bốn mét chiều rộng, bên trong lộ ra một vỏ cây già giống như da thịt.
- Tốt lắm, tránh ra đi.
Áo Lợi Ba trầm giọng nói.
Hai tên thuộc hạ Ma Cà Rồng vội vàng tránh chỗ, để cho Tam Trưởng Lão đi vào cửa hang, cầm bí dược đã chuẩn bị xong, đều đều lau chùi trên vỏ bên ngoài của Rùa Đen.
Áo Lợi Ba bỏ lại cái bình, từ trong cửa hang lui ra ngoài.
- Cha, như vậy là được rồi sao?
Áo Lợi Tư run giọng hỏi.
Lão chậm rãi lắc đầu một cái, khàn khàn tiếng nói:
- Chờ thời gian một lửa trại, bí dược mới có thể hoàn toàn phát huy tác dụng.
- Tốt.
Áo Lợi Tư ngắm nhìn bốn phía, an tĩnh lại.
Mười phút sau.
Ông !
Đỉnh đầu tỏa ra tinh quang, đây là lúc Trà Thụ Tinh Thần thi triển Lĩnh Vực Tinh Thần.
- Trốn đi.
Sắc mặt Áo Lợi Tư thay đổi, lách mình trốn đầu tiên ở chỗ lõm trong động vừa đào ra.
Lan Na cắn môi dưới, cưỡng ép cũng né đi vào.
Cô ta không muốn tiếp xúc quá gần Man Thú Hoang Cổ dưới loại tình huống này.
Năm người bên trong động né một hồi, lúc này mới phát hiện ánh sáng hoàn toàn không rơi đến bên ngoài.
Lĩnh Vực Tinh Thần chỉ bao phủ thành Huyền Vũ, sẽ không lãng phí ở chỗ khác.
- Đi ra xem một chút đi.
Áo Lợi Ba nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Áo Lợi Tư liếc mắt nhìn Lan Na, sau đó lại nhìn về phía hai tên thuộc hạ Ma Cà Rồng.
- Vâng.
Thuộc hạ Ma Cà Rồng sinh lòng phiền muộn, trong lòng run sợ trở về mặt đất.
Bọn họ đi xung quanh hai vòng, không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
- Tam Trưởng Lão, không có việc gì.
Trên mặt Ma Cà Rồng nhiều thêm một nụ cười.
- Vậy cứ tiếp tục.
Áo Lợi Ba trầm giọng nói.
- Tranh thủ thời gian.
Áo Lợi Tư xoay người đi tới mặt đất, cầm lấy khúc xương bốn mét.
Lan Na lại yên lặng lùi lại.
Lão nhìn lại với ánh mắt lạnh lùng, khiến cho cô ta cố gắng ngừng lại bước chân.
- Trước tiên cắt vỏ ngoài đã.
Áo Lợi Tư ước lượng đao xương trong tay, cảm thấy rất nặng.
Ma Cà Rồng cẩn thận từng li từng tí tới gần vỏ ngoài giống vỏ cây, móng tay cố sức vạch lên.
- Tạch tạch tạch !
Móng tay đỏ nhạt xẹt qua da thịt, chỉ lưu lại từng vết trắng, không có thể cắt ra vỏ ngoài của Rùa Đen.
- Tam Trưởng Lão, lớp da này thực sự quá cứng, ta cắt không ra được.
Thuộc hạ Ma Cà Rồng quay đầu lại nói.
- Để ta tới xem thử.
Áo Lợi Tư đi lên trước, dùng móng tay sắc bén xẹt qua da ngoài của Rùa Đen.
Tốn sức cào mấy chục cái, vẫn như trước không có thể rạch ra vỏ ngoài.
Áo Lợi Tư quay đầu bất đắc dĩ nói:
- Cha, vỏ ngoài thực sự rất cứng.
- Đều là phế vật, ta tới.
Lão trầm mặt, đưa tay đẩy con trai ra, lão quyết định tự mình động thủ.
Sau năm phút, Tam Trưởng Lão phải bỏ rất nhiều sức lực mới rạch ra được một vết thương nhỏ, tầng da dày 10 xăng-ti-mét.
- Nhanh, lấy máu cho ta.
Áo Lợi Ba thấp giọng hô.
Thuộc hạ Ma Cà Rồng vội vã đưa lên dao xương.
- Sắp thành công rồi.
Ánh mắt Áo Lợi Tư lộ vẻ vui mừng, nhìn cha từ từ đâm cốt thứ vào bên trong da Man Thú Hoang Cổ, một xăng-ti-mét, hai xăng-ti-mét...
Lan Na đột nhiên có cảm giác hãi hùng khiếp vía, tim bắt đầu đập nhanh.
- Gào !
Rùa Đen đang ngủ mê chợt mở to mắt, gầm nhẹ một tiếng.
Lan Na biến sắc, không do dự, ngay lập tức bay về phía sau rời đi.
- Chạy mau.
Sắc mặt Áo Lợi Ba cũng thay đổi.
- Cha, cứu mạng.
Áo Lợi Tư hoảng sợ kêu to.
Sắc mặt của bốn người hoảng sợ, cũng đã không kịp rời đi.
Một lúc sau, những nham thạch bị đào ra kia bắt đầu khép lại, bao vây toàn bộ bốn người ở bên trong nham thạch, cuối cùng ngưng kết thành bốn cỗ quan tài đá rồi xuất hiện ở bên ngoài.
Khuôn mặt của Lan Na trắng bệch, cô ta thấy thế liền lăn một vòng rời xa Rùa Đen, chạy vội trở về thành Dạ Nguyệt.
Rùa Đen nhắm mắt lại, một lần nữa yên tĩnh lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận