Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 375: Đi Với Ta Đến Thành Vạn Yêu Một Chuyến

Sáng sớm, khi bóng tối đã lui xuống, trời đã sáng nhưng vẫn một màu xám xịt.
Hồ Tiên đi ra từ trong nhà, cái đuôi che khuất nửa gương mặt, vác một bao da thú xinh xắn, bên trong chứa đồ rất quan trọng.
Cô quay người nhìn về phía sau lưng, trong mắt hiện lên tia hơi không muốn rời đi, sinh sống hai mươi mấy năm ở Thành Vạn Yêu, đột nhiên phải rời khỏi, vẫn có hơi không nỡ rời đi.
Nhưng nghĩ đến chuyện Áo Cách Tư Cách đã làm, cô tức giận đến nghiến răng.
Một thuộc hạ đầu rắn thân người đi tới, cung kính hành lễ:
- Hầu Gia, tất cả đều đã chuẩn bị xong.
- Ừm, có bao nhiêu người muốn rời đi với ta?
Hồ Tiên lạnh nhạt hỏi.
- Bẩm Hầu Gia, tất cả có hai trăm hai mươi ba người thú nguyện ý đi theo ngài rời khỏi Thành Vạn Yêu .
Người thú đầu rắn phun ra cưới lưỡi đỏ tươi, nói.
Lời hắn cuộn lại, tiếp tục nói:
- Trong đó còn có ba vị Phó Hầu Gia.
- Chỉ có hơn 200 người sao?
Hồ Tiên nhíu mày.
Vốn dĩ cô có hơn năm trăm thuộc hạ người thú, trong đó có sáu vị Phó Hầu Gia, đều là cường giả cấp 4, cấp 5.
- Đúng vậy.
Người thú đầu rắn cúi đầu.
- Ba vị Phó Hầu Gia rời đi với ta là những người nào?
Âm thanh Hồ Tiên bình tĩnh hỏi.
- Lộ Na, Ngải Địch với ta.
Người thú đầu rắn khẽ ngẩng đầu, không dám đối mặt với Hồ Tiên.
- Rất tốt.
Hồ Tiên chớp mắt.
Sáu vị Phó Hầu Gia, có ba vị nguyện ý đi theo cô rời đi, xem như ngoài ý muốn.
- Đã thu dọn đồ xong rồi?
Hồ Tiên tiếp tục hỏi.
Người thú đầu rắn cung kính đáp:
- Bẩm Hầu Gia, tất cả đã thu dọn xong, thuộc hạ người thú tăng thêm người nhà của bọn họ, tổng cộng có 1.563 người, hiện tại đang tụ tập ở cửa thành.
- Rất tốt, đi tìm hai người, dời đồ trong phòng ta ra ngoài.
Hồ Tiên hất lên đuôi cáo, đi về hướng Điện Thú Vương.
- Vâng.
Người thú đầu rắn cung kính đáp lại.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía trong nhà, trong phòng khách đang chứa một gốc cây cao, dài năm sáu mét, bên ngoài đang được bọc da thú, không thấy rõ bên trong là cái gì.
Người Thú đầu rắn nhìn vậy, vẫn xoay người đi tìm người tới vận chuyển.
Mười phút sau.
- Đạp đạp đạp !
Hồ Tiên đi vào Điện Thú Vương.
Áo Cách Tư Cách đang ngồi ở vị trí trung tâm, từ đầu đến cuối đều đang khép hờ hai mắt.
- Đã thu dọn xong rồi?
Áo Cách Tư Cách đang khép hờ hai mắt, âm thanh khàn khàn mở miệng.
- Ư.
Hồ Tiên dùng giọng nhẹ nhàng lạnh lùng đáp lời.
Áo Cách Tư Cách chậm rãi mở mắt ra, bình tĩnh nói:
- Ta biết, ngươi đang oán hận ta.
Khuôn mặt của Hồ Tiên lạnh lùng, từ chối cho ý kiến.
- Kỳ Lân đối với ta rất quan trọng, ta không có cách nào khác.
Trong lời nói của Áo Cách Tư Cách vẫn không có chút tình cảm nào.
Lão nhận ra tốc độ cơ thể già yếu đang tăng nhanh, dựa theo tốc độ trước mắt, không cần hai tháng, cơ thể sẽ già yếu đến khô kiệt.
Đến lúc đó, nếu như không có Linh thú thích hợp làm thân thể để vận dụng Linh Hồn Chuyển Sinh, vậy lão sẽ hoàn toàn chết đi.
Hoặc, tùy tiện tìm hung thú chuyển sinh, có thể như tiềm lực quá thấp, muốn khôi phục lại thực lực cấp 8 sẽ không biết sẽ cần phải trải qua bao nhiêu tháng năm.
Cho nên vô luận như thế nào, lão nhất định phải lấy được Kỳ Lân.
Áo Cách Tư Cách dựa cơ thể về phía sau, bình tĩnh nói:
- Có lẽ ngươi đến Thành Huyền Vũ , còn phải cảm ơn ta, nơi đó hình như rất không tệ.
- Đúng vậy, thật tốt hơn nhiều so với Thành Vạn Yêu .
Khóe miệng của Hồ Tiên nhấc lên thành vòng cung, cười chế giễu.
Áo Cách Tư Cách nửa híp mắt nói:
- Vậy ngươi phải cảm thấy cao hứng mới đúng?
- Có lẽ vậy.
Hồ Tiên bĩu môi.
Cô không dám dùng giọng quá kích, dù sao đối phương vẫn là cường giả cấp 8, là người mà bản thân mình không thể trêu chọc được.
Đạp đạp đạp !
Ngoài Điện Thú Vương, Phong Thanh Lang với Viêm tượng đi tới.
- Hồ Tiên, ta đến tiễn ngươi một chuyến.
Giọng của Phong Thanh Lang bình tĩnh nói.
- Cảm ơn.
Hồ Tiên bĩu môi, đuôi cáo ở dưới khóe miệng nở nụ cười mị hoặc.
- Còn ngươi?
Cô lại nhìn về phía Viêm tượng.
- Hừ.
Viêm Tượng lạnh rên một tiếng, không có đáp lại.
- Hứ.
Hồ Tiên liếc hắn một cái.
Thành Huyền Vũ , trong cung điện trên Khu vực Trung ương.
Mục Lương ăn điểm tâm xong, đang đi ra phía ngoài cung điện.
- Mục Lương, bây giờ đi đón tiểu thư Hồ Tiên?
Nguyệt Thấm Lan tao nhã bước tiến đến.
- Đã đến thời gian ước định.
Mục Lương ôn hòa nói.
- Vậy ta bảo người đi chuẩn bị ngựa xe.
Nguyệt Thấm Lan dịu dàng nói.
- Không cần, lần này là đi đón người, không phải tham gia yến hội, không cần phiền toái như vậy.
Mục Lương lắc đầu, ấm áp nói:
- Ta mang Tiểu Vũ đến là được.
- Cũng được.
Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, hình thể của Tiểu Vũ rất thích hợp làm tọa kỵ.
- Tiểu Tử.
Mục Lương dùng ý niệm triệu hoán.
Sau một lát, từ xa đã xuất hiện một bóng dáng màu tím, nháy mắt nó đã đi đến trước người Mục Lương.
- Ngao ngao !
Kỳ Lân thân mật nũng nịu, thân thể dài tám mét chạy đến, chưa đến một giây đã xuất hiện trước mặt anh.
- Ngoan, đi với ta đến Thành Vạn Yêu một chuyến, phối hợp diễn xuất một màn kịch vui với ta, như thế nào?
Mục Lương vuốt ve cái mũi của Kỳ Lân, đút cho nó một trăm điểm tiến hóa.
Diễn kịch??
Kỳ Lân ngoẹo đầu.
- Ngươi quả thật muốn bẫy người.
Bên trong con mắt màu xanh lam của Nguyệt Thấm Lan thoáng qua một nụ cười.
- Khụ khụ, không thể nói như thế, Tiểu Tử rất có linh tính.
Đôi mắt màu đen của Mục Lương hiện lên ý cười.
Anh để cho Tiểu Tử đến Thành Vạn Yêu làm giao dịch, về phần Áo Cách Tư Cách có thể lưu lại nó hay không, thì nhìn năng lực của lão.
- Du du !
Phía trên bầu trời chợt bị bóng tối che khuất, Ưng Lửa đang xoay quanh trên không trung Khu vực Trung ương.
Nó xoay quanh 2 vòng, sau đó đập cánh rơi xuống, dừng ở trên quảng trường nhỏ trước cung điện.
- Du du !
Ưng Lửa cúi thấp đầu, thân mật cọ xát vào người Mục Lương.
- Ngoan, cùng đi với ta đến Thành Vạn Yêu một chuyến.
Mục Lương vỗ mỏ chim Ưng Lửa.
Anh đưa tay nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan, cô liền đặt tay mình lên tay của anh.
Mục Lương nhẹ nhàng nhảy lên, mang theo Nguyệt Thấm Lan rơi vào trên lưng nó.
- Ngao ngao !
Kỳ Lân hơi nhún chân, cơ thể đằng không bay lên, cũng rơi vào phía sau lưng Ưng Lửa.
- Du du !
Ưng Lửa vỗ cánh bay lên, đập cánh bay về phía trên đỉnh của bức tường lưu ly.
Mục Lương giơ tay lên, bức tường lưu ly như đóa hoa nở ra, tạo thành một lỗ hổng, để cho Ưng Lửa có thể bay ra ngoài.
Trên không, Ưng Lửa xoay quanh một vòng, bay về phía bên trong sơn cốc Thành Vạn Yêu.
Khoảng cách mấy ngàn mét đối với Ưng Lửa chỉ cần vỗ cánh mấy cái.
Trong Thành Vạn Yêu, dân chúng ngẩng đầu hoảng sợ nhìn về phía trên cao.
- Hung thú thật là lớn!
- Hung thú công thành, chạy mau.
Ngoại thành xảy ra hỗn loạn, mọi người giống như con ruồi không đầu, chạy rất loạn.
Phía trên bầu trời trong nội thành Thành Vạn Yêu, Ưng Lửa vỗ cánh lượn vòng mấy cái.
- Tiểu Vũ, hạ xuống đi.
Mục Lương ôn hòa nói.
- Du du !
Ưng Lửa nghe vậy hạ xuống độ cao, đập cánh rơi xuống, rơi xuống quảng trường trước Điện Thú Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận