Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1520: Quán Rượu Huyền Vũ Khai Trương

Ngao ô ngao ô~~~

Đột nhiên, phía xa xa truyền đến tiếng thú gào vang dội.

- Đến rồi.

Đôi mắt xinh đẹp của Cầm Vũ sáng lên, nghiêng đầu nhìn về phía bến cảng, âm thanh quen thuộc này là Sói Mặt Trăng.

Đám người quay đầu nhìn lại, đám người vây xem trở nên hỗn loạn, các dân thành dồn dập nhường đường.

Ngao ô~~~

Người đầu tiên tiến vào tầm mắt của mọi người là sáu tên hộ vệ Trung Ương đang cưỡi Sói Mặt Trăng.

Sau đó là đàn Sói Mặt Trăng kéo bốn khung xe Lưu Ly, có sáu tên hộ vệ khác cưỡi Sói Mặt Trăng ở phía sau. Khung xe trước, là Diêu Nhi và Mễ Á.

- Dừng xe.

Âm thanh quyến rũ từ trong xe truyền ra.

- Dừng xe.

Giọng Mễ Á lạnh lùng lên tiếng.

Ngao ô~~~

Tất cả các Sói Mặt Trăng gào to một tiếng, tốc độ dần trở nên chậm xuống, cuối cùng dừng lại trước Quán rượu Huyền Vũ. Nhóm hộ vệ Trung Ương từ trên người Sói Mặt Trăng đi xuống, mặt hướng về cỗ xe xếp thành hai hàng.

- Thành chủ đại nhân, chúng ta đến rồi.

Diêu Nhi xoay người lại mở khoang cửa ra, cung kính đứng ở một bên.

- Ừm.

Mục Lương không nhanh không chậm từ trên xe bước xuống, bộ áo bào vàng óng trên người rũ xuống.

Quần áo hôm nay của anh rất sang trọng, cả bộ quần áo đều có chủ đạo là màu vàng, trên đó còn thêu Ngũ Trảo Kim Long, trên ống tay tay áo còn thêu đầy đường chỉ Tường Vân.

Đám người Bạch Sương nhìn thấy, sắc mặt cô hốt hoảng một lát, bị cách ăn mặc tôn quý của Mục Lương làm cho kinh hãi.

- Cuối cùng cũng đến rồi.

Hồ Tiên theo sát phía sau, theo Mục Lương xuống xe.

Hôm nay, cô mặc một chiếc đầm dày màu trắng, thiết kế tà xẻ cao khiến cho đôi chân trắng nõn ẩn ẩn như hiện, tám chiếc đuôi cáo trắng thuần phía sau càng thu hút ánh mắt của người khác.

Nguyệt Thấm Lan theo xuống, chỉ là trên khuôn mặt có khăn lụa màu trắng, phía trên cũng có đường chỉ màu vàng.

Cô buộc mái tóc dài màu xanh nước biển ở phía sau, trên người mặc ‘Mộng Ảo’, váy dài, làn áo theo bước chân mà lay động, như nước đong đưa.

Sau đó Ly Nguyệt cũng xuống xe, im lặng không lên tiếng đi theo bên cạnh Mục Lương.

- Hừ, cuối cùng cũng đến!!

Kỵ Sĩ trưởng thấp giọng hừ lạnh.

Công Tước trừng to hai tròng mắt, âm thầm kinh ngạc hô lên:

- Nhiều ma cụ cao cấp như thế sao!!

Sự chú ý của mọi người đều rơi xuống trên mấy người Mục Lương, bị những trang phục đắt tiền hấp dẫn.

- Ha ha, Thành chủ các hạ để ta đợi lâu rồi.

Quốc Vương cười nói.

Lão cất bước đi lên phía trước, nhìn tư thế và sắc mặt, giống như đang chào đón anh em nhà mình vậy, khiến cho đám quý tộc âm thầm nghi ngờ, suy đoán quan hệ giữa bọn họ.

- Trên đường có hơi tắc, để các vị chờ lâu rồi.

Mục Lương phẩy ống tay, khuôn mặt nở nụ cười nói.

- Mục Lương!!

Bạch Sương ngọt ngào lên tiếng chào.

Mục Lương cười đáp lại, tán dương nói:

- Hôm nay, công chúa rất xinh đẹp.

- Ngươi cũng rất đẹp trai.

Khuôn mặt Bạch Sương đỏ ửng.

Phó Linh Na gật đầu tỏ ý với Mục Lương, ánh mắt rơi xuống trên người Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Lan, bị quần áo của các cô ấy hấp dẫn.

Bà không nhịn được mà mở miệng nói:

- Váy thật là đẹp, có thể mua được ở đâu vậy?

- Váy này có lẽ không thể mua được.

Hồ Tiên nhìn qua Nguyệt Thấm Lan, biết cô ấy ít nói thì sẽ thỏa đáng hơn, vậy nên đã trả lời thay.

Quốc Vương nhìn thoáng qua, trong lòng cũng vô cùng chấn động, hít sâu một hơi rồi nói:

- Đây cũng là ma cụ cao cấp sao!!

- Quốc Vương bệ hạ thật có mắt nhìn.

Hồ Tiên khẽ mỉm cười.

Xôn xao~~~

Mọi người xung quanh đều xôn xao lên, âm thanh hô hấp vang lên một mảnh lớn.

Ánh mắt của đám người Công Tước cuồng nhiệt, ghen tỵ và tham lam lại xông lên đầu.

Mễ Đồ Nhĩ mở miệng nói:

- Nếu như các hạ đã đến, vậy thì chuẩn bị nghi thức cắt băng đi, tất cả mọi người đều đợi không kịp mà muốn đi vào xem rồi.

Hắn rất tò mò, có thể khiến cho con gái tặng quán rượu Đồ Lan để xây dựng quán rượu mới là có dáng vẻ như thế nào.

- Được, chuẩn bị cắt băng.

Mục Lương thản nhiên mỉm cười.

Thời gian đã sắp qua mười một giờ rồi.

……………..

Dưới sự bảo vệ của hộ vệ ở khu Trung Ương, đám người Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan đi đến trước Quán rượu Huyền Vũ.

- Thành chủ đại nhân.

Cầm Vũ giơ tay lên chào theo nghi thức quân đội.

- Cực khổ rồi.

Cầm Vũ lắc đầu, giọng nói bình tĩnh:

- Việc nằm trong bổn phận.

Cô giơ tay lên lại hành lễ theo nghi thức quân đội, sau đó xoay người nhường vị trí trước cửa.

Nhân viên công tác dâng khay lên bằng hai tay, cung kính hành lễ nói:

- Thành chủ đại nhân, chuẩn bị cắt băng.

- Ừm.

Mục Lương giơ tay lên cầm lấy kéo ở trên khay.

Anh quay người lại, nhìn về phía phú thương và các quý tộc ở quảng trường nhỏ, cao giọng nói:

- Ta tuyên bố, Quán rượu Huyền Vũ chính thức khai trương.

Lời thoại vừa rơi xuống, Mục Lương dùng cây kéo cắt tơ lụa màu hồng thành hai đoạn.

Đông đông đông~~~

Tiếng chuông lại vang lên lần nữa, thông báo khai trương Quán rượu Huyền Vũ với toàn thành.

- Bây giờ có thể đi vào rồi chứ?

Công Tước không nhịn được mà hỏi.

- Đừng nóng vội, trước khi đi vào quán rượu, có một vài quy định của nơi này cần phải nói với mọi người.

Dáng đi của Hồ Tiên đi về phía trước hai bước.

Tay trái của cô nâng khớp khủy tay phải lên, ngón tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng đong đưa:

- Quán rượu Huyền Vũ và thành Huyền Vũ giống nhau, cấm các hành vi đánh lộn ẩu đả, cũng cấm ném rác lung tung, nhổ đờm lung tung, đại tiện lung tung, vân vân, người vi phạm sẽ bị phạt tiền...

Đám người Công Tước và Kỵ Sĩ trưởng trừng to hai tròng mắt, há mồm muốn bác bỏ.

Đáy mắt Hồ Tiên hiện lên hàn ý, giành nói trước:

- Đương nhiên, ta tin là các vị chắc sẽ không có những hành vi này, dù sao thì cũng đều là quý tộc và phú thương, đều là người có tu dưỡng giáo dục.

Một đám quý tộc cạn lời không trả lời được, há miệng nhưng cuối cùng cũng không phản bác lại được một câu nào. Phủ nhận? Vậy thì không phải nói bản thân không có giáo dục sao?

- Ha ha ha, đó là đương nhiên rồi.

Quốc Vương cười lên ha ha, rất vui mừng vì thấy đám người Công Tước kinh ngạc.

- Quốc Vương bệ hạ, Vương hậu điện hạ, mời vào.

Hồ Tiên ưu nhã cười, nghiêng người giơ tay tỏ ý.

Quốc Vương phẫu tay áo, chấp tay sau lưng đi đến Quán rượu Huyền Vũ.

Kỵ Sĩ trưởng và Công Tước liếc nhìn nhau, hai người trao đổi ánh mắt, tay ở dưới tay áo làm một động tác. Công Tước chậm rãi lắc đầu, cho thấy lúc này không phải là cơ hội tốt để ra tay.

Kỵ Sĩ trưởng hừ lạnh một tiếng, vung ống tay áo, cũng đi vào bên trong.

- Sáng quá đi~~~

Bạch Sương kéo tay của mẫu thân, sau giờ phút đi vào bên trong, Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng chiếu sáng toàn bộ lên.

Lúc này, Hồ Tiên làm người hướng dẫn, giơ tay lên giới thiệu:

- Tầng một của nơi này là đại sảnh, cũng chính là sảnh tiếp đãi, là nơi nghỉ ngơi tạm thời và là nơi xử lý ra vào.

Tầng một của quán rượu rất rộng rãi, trung gian là thang lầu xoay tròn hướng lên trên, hai bên thang lầu là thang vận chuyển, ngoại hình rất giống thang máy, chỉ là không có cửa giống như thang máy.

Bên trái đại sảnh là bàn cố vấn và khu vực gửi lại đồ đạc, phía bên phải là quấy hàng xử lý ra vào của nơi này.

Trừ cái đó ra, thứ bắt mắt nhất ở đại sảnh chính là từng chiếc từng chiếc đèn thủy tinh, ngước mắt lên nhìn lại giống như thế giới đưa thân vào thủy tinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận