Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1780: Đại Hội Báo Cáo Công Tác Sau Diễn Tập



- Không có gì.

Nguyệt Phi Nhan chớp chớp đôi mắt màu hồng xinh đẹp.

- Vậy thì liền bắt đầu diễn luyện thực chiến ngày hôm qua đi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, ngước mắt lên nhìn về phía đám người Trinh Hoán và Cầm Vũ.

- Vâng.

Các cô gái cùng nhau đồng thanh đáp lại.

Mục Lương bưng chén trà nóng mà tiểu hầu gái mang đến lên, nhấp một miếng rồi mới nói:

- Ai nói trước nghe thử xem, diễn luyện thực chiến của ngày hôm qua có tốt hay không?

- Chị Cầm Vũ nói trước đi.

Nguyệt Phi Nhan hoạt bát nói.

- Được.

Cầm Vũ đứng lên, sắc mặt cô bình tĩnh tự nhiên, hiển nhiên đã có chuẩn bị từ trước.

- Bẩm đại nhân, diễn luyện thực chiến của ngày hôm qua có ba chỗ chưa làm tốt.

Giọng nói lạnh lẽo của cô vang vọng cả phòng.

- Ngươi nói đi.

Ánh mắt của Mục Lương lộ vẻ ngạc nhiên.

- Chuyện thứ nhất, là phân phối của lực lượng binh sĩ không hợp lý, cho dù kẻ định là mạnh hay yếu, số lượng Thành Phòng Quân phái đi quét sạch đều giống nhau, đây là sai lầm, nên phân phối hợp lý...

Mặt của Cầm Vũ trở nên nghiêm túc, tiếp tục nói:

- Chuyện thứ hai, là vấn đề phối hợp, binh sĩ mới và binh sĩ cũ không có sự ăn ý, xuất hiện mấy số sai lầm, dẫn đến thương vong gia tăng...

- Chuyện thứ ba, là không bổ đao đúng lúc đối với lúc kẻ địch ngã xuống, xuất hiện hiện tượng kẻ địch giả chết...

Cầm Vũ nói có đầu có đuôi, chuyện này khiến cho trong lòng của Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan lộp bộp một tiếng, nhất thời cảm thấy bản thân chuẩn bị không tốt.

Hai người liếc nhìn nhau, đều có chút buồn bực.

Trinh Hoán thì ung dung hơn rất nhiều, lúc diễn luyện thực chiến, cô dẫn theo Hải quân và chiến sĩ của Tộc Người Cá, tiếp quản quần đảo bến tàu trong thời gian ngắn nhất, giam đội sở hữu thuyền, cũng không để cho người của Quý tộc đi qua trên biển rời khỏi thành Y Lê.

- Đại nhân, ta nói xong rồi.

Cầm Vũ dừng lại, kết thúc báo cáo.

Mục Lương hài lòng gật đầu, hỏi:

- Còn chỗ làm tốt thì sao?

Cầm Vũ chậm rãi lắc đầu, khuôn mặt nghiêm túc nói:

- Đại nhân, ta cho rằng làm tốt là phải chỉ tồn tại chứ không đủ.

- Ý tưởng tuy là tốt, nhưng làm tốt sẽ có thưởng.

Giọng của Mục Lương trịnh trọng nói:

- Ngươi có thể không cần, nhưng những binh sĩ chinh chiến cùng ngươi cần, người nhà bọn họ cũng cần, cũng muốn sinh sống tốt hơn.

Cầm Vũ suy nghĩ một lát, mở miệng nói:

- Bọn họ không làm hại người vô tội, không hề buông tha bất kỳ một kẻ địch nào, càng không trộm đồ đánh cướp, cuối cùng thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, như vậy cũng được tính là tốt không?

Mục Lương mỉm cười gật đầu:

- Tính, Thành Phòng Quân đều có thể thưởng cho điểm quân công, nếu như có càng nhiều người có biểu hiện xuất sắc, ngươi hãy liệt kê danh sách cho ta, sẽ có phần thưởng khác.

- Vâng.

Đôi mắt xinh đẹp của Cầm Vũ hơi sáng lên, trong lòng đã thoáng qua tên của vài người.

Thái Căn ngồi ở sau lưng Cầm Vũ, tim của hắn còn đập nhanh hơn, vậy bản thân cũng sẽ có thưởng chứ?

Mục Lương nhìn về phía cô gái Ma Cà Rồng và cô gái tóc đỏ, lạnh nhạt nói:

- Hi Bối Kỳ, Nguyệt Phi Nhan, hai người đến nói một chút về biểu hiện của Không Quân đi.

Hi Bối Kỳ nắm tay dọc theo cạnh bàn, nói đâu đâu nói:

- Biểu hiện của Không Quân đều rất tốt, không hề buông tha bất cứ một kẻ dịch trên không trung nào, còn hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ.

Nguyệt Phi Nhan nói bổ sung:

- Lúc Thành Phòng Quân có áp lực, Không Quân thông qua ném bom đánh tan phương thức trận hình của kẻ địch, hóa giải áp lực của bọn họ...

Hai người ngươi một câu ta một lời, lộn xộn bừa bãi nói nên biểu hiện của Không Quân, tốt hay xấu đều nói hết ra toàn bộ.

Trinh Hoán nhịn cười, Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan giống như hai đứa bé, lời nói bắt đầu lập lại.

- Dừng lại.

Mục Lương nhức đầu nói.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ im lặng, ủy khuất bĩu môi mà nhìn về phía anh.

Khuôn mặt của Mục Lương nghiêm túc nói:

- Lần này, Không Quân cũng xem như làm không tệ, nhưng cũng có điểm không tốt, ví dụ như lúc dẫn đường tiến công trên không trung, sắc trời đã tối như thế mà không nói trước để cho Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng phát sáng, thì làm thế nào để cho người trên mặt đất thấy được?

Nguyệt Phi Nhan há miệng, đây chính là chuyện mà bọn họ không nghĩ đến.

- Có lẽ ngươi cho rằng đây chỉ là chuyện nhỏ, nhưng chuyện nhỏ thường là chuyện trí mạng nhất.

Mục Lương lại nâng cao giọng nói.

- Vâng.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ chán nản cúi đầu.

- Trong hôm nay, viết một bản báo cáo tổng kết cho ta, không thể ít hơn ba mươi ngàn chữ.

Anh bình tĩnh ra lệnh phạt hai người cô gái Ma Cà Rồng.

- Hả?

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ trợn to mắt.

Mục Lương liếc mắt nhìn hai người:

- Năng lực báo cáo công tác của hai người quá kém, vậy nên đây là trừng phạt.

Anh cảm thấy Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan có chút chơi bời, không phải là năng lực không đủ, mà là không dụng tâm, hoặc có lẽ dùng tâm không đủ.

- Vâng.

Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan ủ rũ cúi đầu đáp lại.

Mục Lương quyết định giáo huấn lại đánh một chút, vì vậy mở miệng nói:

- Ta cảm thấy các ngươi phải thay đổi mình một chút, nếu không thì ta sẽ thay đổi Đội trưởng của Không Quân.

Cơ thể của Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ nhất thời run lên, vội vàng bảo đảm nói:

- Bọn ta sẽ thay đổi, tuyệt đối, chắn chắc tuyệt đối!

…………

Nội thành thành Y Lê.

Đạt Tư đứng ở ngoài cổng viện, nhìn thấy Trương thúc tự mình đến cổng, giọng bất mãn mà hỏi:

- Ta ở chỗ này rất tốt, tại sao lại để cho bọn ta dọn đi?

Sáng sớm hắn còn chưa tỉnh ngủ, thì đã bị thị nữ đánh thức, nói Trương Kỵ sĩ trưởng của Vương cung đã đến, bây giờ còn đang nổi giận ở trong bụng.

Chỉ là chưa đợi hắn nổi giận, thì Trương thúc liền nói cho hắn biết, phủ Bá Tước này sẽ nhanh chóng bị trưng dụng, người trong phủ cần phải dọn đi ngay trong hôm nay.

Đạt Tư nghe thấy vậy thì tức điên lên, thiếu chút nữa không nhịn được mà cho Trương thúc một cái tát.

Lão bình chân như vại nói:

- Thành Huyền Vũ phải xây dựng khu Buôn Bán ở chỗ này, nếu như Bá tước Đạt Tư không muốn dời đi, thì có thể đến nói với thành chủ thành Huyền Vũ một tiếng.

- Thành Huyền Vũ muốn xây dựng khu Buôn Bán ở chỗ này?

Sắc mặt tức giận của Đạt Tư trở nên cứng đờ, sự tức giận ở trong lòng tắt hơn phân nửa.

Hắn nhớ lại chuyện xảy ra ở Vương cung vào ngày hôm qua, cảm giác hít thở không thông kia và cảm giác bất lực lúc này khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi.

Trương thúc chân thành nói:

- Thành chủ thành Huyền Vũ nói, chờ sau khu khu Buôn Bán xây dựng xong, sẽ có chỗ cho các ngươi ở, chỉ cần các ngươi dọn đi trong ngày hôm nay.

Đạt Tư tức giận nói:

- Vậy bắt bọn ta dọn đi chỗ nào?

- Đầu tiên có thể đến nhà của bạn thân để ở nhờ một thờ gian ngắn.

Giọng của Trương thúc bắt đầu hòa hoãn.

- Như thế thì quá làm phiền người khác rồi.

Đạt Tư không chút do dự mà lắc đầu từ chối.

Trong lòng hắn đã có ý tưởng, hắn có thể ở quán rượu Đạt Tư, dàn xếp cho thị nữ và thị vệ ở trong phủ Bá tước cũng không có vấn đề gì.

- Các hạ, có dọn hay không dọn?

Khuôn mặt của Trương thúc không thay đổi.

- Dọn.

Đạt Tư cắn răng nghiến lợi nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận