Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 828: Sẽ Không, Tuyệt Đối Sẽ Không.



- Có thể chứ?

Đôi mắt của Tân Phong nhất thời sáng lên.

- Đương nhiên là được rồi.

Mục Lương vươn tay, nguyên tố nước rất nhanh đã ngưng tụ lại.

Rào.

Dòng nước ngưng tụ lại, sau đó đem Tân Phong bao vây ở bên trong, chỉ để lại cái đầu của hắn ở bên ngoài. Tắm rửa kiểu này thật thuận tiện.

Đôi mắt Tân Phong sáng lên, hắn vội vàng lấy tay chà xát khắp thân thể. Chỉ chốc lát sau, nước đang bao vây xung quanh thú nhân đầu khỉ đã trở nên đục ngầu.

- Ngài quá bẩn rồi......

Hộ vệ thành Vạn Khô kinh ngạc kêu lên một tiếng.

………..

Rầm......

- Suốt ba năm qua, đây là lần đầu tiên ta được tắm rửa, thật là thoải mái.

Tân Phong lắc lư người, rũ bỏ những giọt nước trên bộ lông của hắn. Ba năm nay mới được tắm một lần sao?

Lông mày của Mục Lương run lên, ý niệm vừa động, dòng nước đang bao quanh người thú đầu khỉ ngay lập tức hoá khí biến mất, chỉ còn lại cát bụi rất nặng rơi xuống trên mặt đất.

- Các hạ tên là Mục Lương sao?

Tân Phong cất giọng ồm ồm hỏi.

- Đúng vậy.

Mục Lương lạnh nhạt gật đầu.

Tân Phong nhếch miệng cười toe toét hỏi:

- Mục Lương các hạ, ngài tới tìm ta có chuyện gì vậy?

- Lần này, ta đến, chủ yếu muốn tiến hành một mối quan hệ giao dịch với thành Vạn Khô các ngươi.

Mục Lương nghiêm túc giải thích nói.

- Mối quan hệ giao dịch sao?

Tân Phong sửng sốt hỏi.

Sau đó, hắn lại tiếp tục hỏi:

- Có phải giống như quan hệ giữa thành Huyền Vũ và thành Phi Điểu không?

- Đúng vậy.

Mục Lương lại gật đầu.

Anh chắp tay sau mông, giọng thản nhiên nói:

- Ta có xây dựng một căn cứ trung chuyển thành Phi Điểu. Về sau, sẽ có những hàng hoá như rau xanh, nước và hoa quả được vận chuyển tới đó, hơn nữa còn mở ra giao dịch với bên ngoài.

- Nói cách khác, về sau ta có thể đến thành Phi Điểu để giao dịch nước và rau xanh sao?

Tân Phong trừng lớn đôi mắt thú hỏi.

- Đúng vậy, bất cứ lúc nào cũng được.

Mục Lương lạnh nhạt gật đầu.

Hạ Nạp Ân bổ sung nói:

- Thành chủ Tân Phong, về sau Phi Điểu của thành Phi Điểu cũng sẽ vận chuyển hàng hóa lại đây, chỉ cần trả phí dụng vận chuyển là được.

- Nếu có thể như thế thì thật sự tốt quá rồi.

Tân Phong cười ngây ngô nói.

Mục Lương nhìn qua người thú có phần khờ khạo trước mặt, anh trực tiếp thản nhiên nói:

- Lần này, ta tới thành các ngươi vì hai nguyên nhân. Nguyên nhân đầu tiên là thiết lập mối quan hệ giao dịch. Còn nguyên nhân thứ hai là tới gặp mặt ngươi, nói với ngươi một tiếng đừng chú ý đến căn cứ trung chuyển của ta.

Căn cứ trung chuyển mặc dù có Hạ Khoa Phu tọa trấn, nhưng vẫn cần đề phòng mới tốt hơn, chỉ sợ người nhớ thương, cho nên anh phải tự mình đi thăm từng thế lực xung quanh rừng Vạn Khô tiến hành cảnh cáo bọn họ.

Đây coi như là tiên lễ hậu binh đi, về sau nếu căn cứ trung chuyển xảy ra chuyện gì, cũng có thể trực tiếp đánh đến tận cửa nhà bọn họ mà không cần đắn đo bất cứ chuyện gì.

Tân Phong dùng sức vỗ bộ ngực của mình, hắn tỏ ra vô cùng chắc chắn nói:

- Sẽ không, tuyệt đối sẽ không, mong Mục Lương các hạ cứ yên tâm.

- Được rồi.

Mục Lương lộ ra nụ cười hài lòng.

- Còn có một chuyện cuối cùng.

Mục Lương đang chuẩn bị rời đi lại dừng chân đứng lại, anh xoay người lại, nghiêm túc nói:

- Trong rừng Vạn Khô có sào huyệt hư quỷ, ta đã vùi lấp nó. Nói cho các ngươi điều đó để các ngươi chú ý một chút, đừng cố phá huỷ nó.

Mục Lương không hy vọng sẽ có hư quỷ xuất hiện ở rừng Vạn Khô, như vậy không chỉ tạo thành thương vong nghiêm trọng cho dân chúng quanh đây, mà còn ảnh hưởng tới việc thu gom tinh hạch hung thú của căn cứ trung chuyển.

- Rừng Vạn Khô có sào huyệt hư quỷ sao?!

Sắc mặt Tân Phong ngưng trọng hẳn lên, hắn nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng.

- Đây là sự thật.

Hạ Nạp Ân nghiêm túc gật đầu.

Tân Phong trầm mặc trong chốc lát, sau đó mới khẽ hỏi:

-..... Ở nơi nào vậy?

- Ngay tại con đường từ nơi này tới thành Phi Điểu.

Hạ Nạp Ân trả lời câu hỏi của hắn.

- Yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không phá hư nó.

Tân Phong lần thứ hai vỗ trong ngực bảo đảm.

Chỗ kia chính là sào huyệt hư quỷ đấy, trừ phi là óc bã đậu, nếu không chẳng ai dại gì mà đi tới nơi đó, ngại chính mình sống quá dai ư?

Mục Lương nhìn thật chăm chú vào người thú đầu khỉ, thấy khuôn mặt hàm hậu của hắn hiện rõ vẻ chân thành, lúc này mới tin tưởng câu nói của hắn.

- Đi thôi, đi thành lớn Ba Khắc.

Thân thể anh bắt đầu trôi nổi trên không trung, chuẩn bị trở lại toa thuyền làm bằng ngọc lưu ly để rời đi.

- Mục Lương các hạ, chúng ta thực hiện một giao dịch ngay tại đây được không?

Tân Phong vội vàng hô to một tiếng.

- Giao dịch gì vậy?

Mục Lương quay đầu lại nhìn về phía người thú đầu khỉ.

Tân Phong khờ khạo hỏi:

- Lá chắn ngăn bão cát ở thành Phi Điểu, là tác phẩm của các hạ đúng không?

- Phải!

Mục Lương lên tiếng, trong lòng có một ít suy đoán.

Tân Phong tinh thần chấn động, hắn thành khẩn nói:

- Mục Lương các hạ, ta xin ngài hãy xây một lá chắn như vậy cho thành Vạn Khô!

Mục Lương nghiêm túc nói:

- Có thể, dùng hai vạn viên tinh hạch hung thú sơ cấp thượng đẳng để làm giao dịch.

Lông mi của Hạ Nạp Ân khẽ run rẩy.

Sau khi nghe Mục Lương báo giá cho thành chủ thành Vạn Khô, trong lòng hắn cảm thấy mình thật may mắn.

Nếu hắn nhớ không nhầm, tấm lá chắn bằng ngọc lưu ly ở thành Phi Điểu, là cha hắn đã thanh toán một vạn viên tinh hạch sơ cấp thượng đẳng mới nhờ được Mục Lương tạo cho.

- Thành giao.

Tân Phong không nói hai lời trực tiếp đáp ứng.

Mục Lương cảm thấy ngoài ý muốn, anh nhíu mày không hiểu mình chào giá có phải quá thấp hay không? Tân Phong quan tâm hỏi:

- Mục Lương các hạ, khi nào ngài có thể xây dựng xong cho thành chúng tôi vậy?

- Ngươi cứ đi chuẩn bị tinh hạch đi.

Mục Lương liếc mắt nhìn hắn một cái.

- Tốt, ta rất nhanh sẽ trở lại.

Tân Phong khờ khạo nói.

Hắn xoay người, vội vã rời đi về hướng Phủ Thành Chủ.

Mục Lương bay lên trời, nhìn xuống thành Vạn Khô. Anh đang tính toán kích thước và phạm vi của lá chắn pha lê. Chỉ trong khoảng thời gian đốt lửa trại, Tân Phong đã xuất hiện, trên lưng hắn vác theo một cái túi bằng da thú rất lớn.

- Mục Lương các hạ, đây là hai vạn viên tinh hạch sơ cấp thượng đẳng, ngươi kiểm tra một chút đi.

Hắn đặt túi da thú cao ngang người mình xuống đất.

Mục Lương mở ra túi da thú nhìn thoáng qua, xác định thứ bên trong chính là tinh hạch hung thú.

Anh đặt toàn bộ tinh hạch vào trong toa thuyền, sau đó cất bước đi tới biên giới của tường thành, tiếp theo áp lòng bàn tay của mình trên mặt đất. Ngọc lưu ly xuất hiện từ lòng bàn tay của Mục Lương. Chúng dọc theo mặt đất lan tràn ra xung quanh, lấy tốc độ cực nhanh đi vòng quanh tường thành. Không bao lâu sau, mặt đất và pha lê liên kết cùng một chỗ với nhau, sau đó chúng bắt đầu lan tràn lên tới không trung.

Tân Phong nhìn thấy một màn này, trong đôi mắt thú của hắn lóe lên một tia sáng.

Không đến thời gian đốt lửa trại, một tấm lá chắn hình lập phương làm bằng ngọc lưu ly đã bao phủ thành Vạn Khô. Bốn bức tường thành liên kết cùng với bốn đỉnh núi bằng đá cũng bị tấm lá chắn pha lê bao vây ở bên trong. Dân chúng trong thành Vạn Khô bị đánh thức bởi những tiếng động ầm ầm đó cũng đang ngây người nhìn một màn này.

Gió cát bên trong thành dần dần ngừng lại, cát vàng đầy trời bị tấm lá chắn bằng ngọc lưu ly ngăn cách ở bên ngoài, không thể tiếp tục thổi vào trong thành nữa.

- Xong rồi.

Mục Lương đứng lên, vỗ cát bụi trên tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận