Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2139: Xảy Ra Án Mạng! Sợ Bóng Sợ Gió



Ly Nguyệt lạnh lùng nhìn cửa phòng, bên trong rất an tĩnh, không hề có tiếng động nào truyền ra ngoài.

Ngải Lỵ Na hơi chuyển động suy nghĩ, mở ra vỏ đao sau lưng, phi đao xoay tròn bên người, giơ tay lên ra hiệu:

- Xông vào chứ?

- Chờ một chút.

Ly Nguyệt lắc đầu, chuẩn bị thi triển năng lực thức tỉnh, nhìn về phía cửa phòng, đôi mắt màu bạc sáng lên, cửa phòng trở nên trong suốt, mọi thứ trong phòng đều không thoát khỏi tầm mắt của cô gái tóc trắng.

Vài giây sau, ánh mắt của Ly Nguyệt co giật, chân mày nhíu chặt, trong mắt loé lên sát khí.

- Có chuyện gì vậy?

Ngải Lỵ Na nghi ngờ hỏi.

Ly Nguyệt hơi chớp mắt, đôi mắt đẹp khôi phục bình thường, nói:

- Kỳ Lộ chết rồi, Khải Kha Phu không có ở trong phòng.

- Cái gì!

Đôi mắt hồng nhạt của Ngải Lỵ Na trừng lớn.

Phanh!

Cô lập tức nhấc chân đá văng cửa phòng, trước mắt là một màu đỏ rực, nhân viên bán hàng bị bắt đi ngã trong vũng máu.

Ly Nguyệt cất bước đi vào phòng, cảm nhận được gió thổi tới nên quay đầu nhìn về phía cửa sổ, rèm cửa sổ rơi rụng trên mặt đất, cửa sổ mở toang.

Ngải Lỵ Na nhìn cổ của Kỳ Lộ gần như bị đứt lìa, tức giận nói:

- Khốn kiếp, chúng ta chậm một bước rồi!

Ly Nguyệt nhìn dấu vết tại hiện trường, phân tích nói:

- Cô ấy có phản kháng, chắc là giãy giụa kịch liệt nên chọc giận Khải Kha Phu cho nên mới bị hắn cắt cổ.

Trong mắt Ngải Lỵ Na loé lên tia sáng lạnh lẽo, giọng nói rét lạnh như băng:

- Hắn coi rẻ hiến pháp vương quốc Huyền Vũ đồng dạng là đang khiêu chiến vương quốc Huyền Vũ chúng ta, hắn chắc chắn phải chết.

- Hắn trốn không thoát đâu.

Ly Nguyệt lên tiếng.

Cô gái tóc trắng cất bước đi vào phòng, trên giường lớn có mấy bộ quần áo do Khải Kha Phu lưu lại, trừ cái đó ra thì còn có một chiếc túi da thú.

Cô cẩn thận mở túi ra, bên trong toàn là váy áo của phụ nữ.

- Đây là một tên biến thái!

Ly Nguyệt tức giận mở miệng.

Ngải Lỵ Na đưa tay vuốt mắt Kỳ Lộ, thấp giọng nói:

- Yên tâm, ta sẽ khiến tên súc sinh kia đền mạng cho ngươi.

Ly Nguyệt bước ra khỏi phòng, lạnh nhạt phân phó:

- Kêu người đến dọn dẹp một chút, gọi người nhà tới nhận thi thể mang về.

- Kỳ Lộ là cô nhi, không có người thân.

Ngải Lỵ Na thở dài.

Ly Nguyệt nghe vậy nhất thời không biết nói gì nữa, ánh mắt càng lạnh hơn.

……..

Phượng Nhi đưa mắt nhìn thăm dò, ngửi được mùi máu tươi, nhỏ giọng lầm bầm:

- Có người chết rồi.....

Trong lòng cô ta tò mò, ai đã chết?

- Cộp cộp cộp ~~~

Ly Nguyệt bước ra khỏi phòng, chạm mắt với Phượng Nhi, đôi mắt màu bạc của cô ấy lạnh lẽo đến dọa người.

Trong lòng Phượng Nhi rùng mình, muốn lắc mình trốn vào phòng nhưng lại bị cô gái tóc bạc gọi lại.

- Chờ đã.

Ly Nguyệt lạnh nhạt lên tiếng.

Phượng Nhi chợt khựng lại, thân phận của mình đặc biệt, không nên để người khác chú ý và hoài nghi, cho nên nàng đành phải dừng lại chờ cô gái tóc bạc đi tới.

- Có chuyện gì vậy?

Phượng Nhi giả vờ bình tĩnh, trong mắt còn hiện lên cảm xúc sợ hãi, kì thật trong lòng hết sức cảnh giác.

- Các hạ là người của vương quốc nào thế?

Ly Nguyệt lạnh nhạt hỏi.

Phượng Nhi chần chừ đáp:

- Vương quốc Tề Nhĩ Vô, có chuyện gì vậy?

Ly Nguyệt nghiêng người chỉ về phía phòng của Khải Kha Phu, hỏi:

- Ngươi quen biết người ở cuối gian phòng kia không?

- Không biết.

Phượng Nhi lắc đầu, tò mò hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì thế?

Ly Nguyệt nhìn thoáng qua đối phương, chậm rãi lắc đầu nói:

- Không có gì, các hạ chú ý an toàn.

- Ồ, được rồi.

Phượng Nhi hoang mang gật đầu.

Ly Nguyệt không nói gì thêm nữa, xoay người trở lại phòng của Khải Kha Phu.

Phượng Nhi nhìn chăm chú vào bóng lưng của cô gái tóc bạc, đáy mắt hiện lên tia sáng lạnh lẽo, biểu ccảm trên mặt lạnh xuống.

- A, hóa ra là sợ bóng sợ gió một hồi.

Cô ta lạnh lùng cười một tiếng, nhẹ nhàng khép cửa phòng lại.

Trong phòng của Khải Kha Phu, Ngải Lỵ Na lật tay lấy ra một tấm da thú trải trên mặt đất, sau đó đặt thi thể của Kỳ Lộ vào trong rồi gói lại buộc chặt.

- Ngươi trở về đi, ta sẽ canh gác ở chỗ này.

Ly Nguyệt lạnh nhạt nói, vì hoài nghi Khải Kha Phu sẽ trở về lấy đồ đạc, cho nên muốn canh giữ tại đây chờ hắn ta trở về.

- Ừ, chú ý an toàn, có chuyện gì thì lập tức liên lạc ta.

Ngải Lỵ Na giơ tay lên ra hiệu bộ đàm mini hình khuyên tai.

Ở trong Chủ Thành, bộ đàm có thể để mọi người giao lưu trong thời gian thực.

- Được!

Ly Nguyệt gật đầu một cái.

Ngải Lỵ Na vung tay lên, thu hồi bọc thi thể vào trong ma cụ không gian.

Cô xoay người rời đi, chuẩn bị triệu tập thành viên còn lại của Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật, tiến hành lùng bắt Khải Kha Phu.

Sau khi cô gái tóc hồng rời đi, cơ thể của Ly Nguyệt tiến vào trạng thái ẩn hình, an tĩnh đứng ở một góc hẻo lánh.

Bên kia, Ngải Lỵ Na trở lại tầng sáu khu Trung Ương, triệu tập đám người Ti Toa Lệ.

- Mục tiêu lần này là Khải Kha Phu, sống phải thấy người chết phải thấy xác, nhất định phải tìm hắn cho bằng được.

Ngải Lỵ Na giơ cao bức ảnh của Khải Kha Phu, trong giọng nói tràn đầy sự nghiêm túc và lạnh lẽo.

Ti Toa Lệ nhìn bức ảnh của Khải Kha Phu, giơ tay nghiêm chào:

- Vâng!

Ngải Lỵ Na phất tay nói:

- Đi thôi, nhớ là phải chú ý an toàn.

- Cộp cộp cộp ~~~

Ti Toa Lệ và những người khác đồng loạt giơ tay nghiêm chào, xoay người rời đi tầng sáu, đi tìm Khải Kha Phu và người đi theo hắn ta.

Khi Ngải Lỵ Na đi đến cung điện thì mới biết được Mục Lương không có ở đây.

Cầm Phi Nhi lắc đầu nói:

- Bệ hạ đã đi Vệ Thành thị sát, lúc nào trở về thì ta không biết.

- Được rồi, vậy ta ngồi đợi ở đây một chút.

Ngải Lỵ Na ngồi trên ghế sa lon tại chính sảnh.

Cầm Phi Nhi tò mò hỏi:

- Tiểu thư Ngải Lỵ Na tìm bệ hạ có chuyện gì không?

Ngải Lỵ Na tháo mũ giáp xuống, mái tóc màu hồng xõa tung, thuận miệng trả lời:

- Xảy ra án mạng, hung thủ là công tước của vương quốc khác, cho nên ta đến xin chỉ thị tuyên bố lệnh truy nã.

- Lệnh truy nã gì vậy?

Một giọng nói bình thản vang lên, Mục Lương cất bước đi vào cung điện, phía sau là Nguyệt Thấm Lan.

Hai người sáng sớm đã đi Vệ Thành thị sát, hiện tại mới trở về.

Ngải Lỵ Na vội vã đứng lên, nói:

- Mục Lương, đã tìm được nhân viên bán hàng bị bắt cóc rồi.

- Vậy người thế nào rồi?

Mục Lương thuận miệng hỏi.

Sáng sớm hôm nay, khi vừa kết thúc bữa sáng thì hắn nhận được tin tức từ Tuần Cảnh Vệ nói rằng quý tộc Khải Kha Phu bắt đi nữ nhân viên cửa hàng bánh bao, Mục Lương lập tức phân phó Ly Nguyệt và cô gái tóc hồng đi tìm người.

- Chết rồi.

Ngải Lỵ Na thở dài.

- Khải Kha Phu giết?

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy, ánh mắt của cô trở nên lạnh như băng.

Ngải Lỵ Na trầm giọng nói:

- Chắc là vậy, ta tìm được thi thể của Kỳ Lộ ở trong phòng của Khải Kha Phu, nhưng hắn ta đã trốn thoát.

- Cho nên ngươi muốn tuyên bố lệnh truy nã?

Nguyệt Thấm Lan lạnh nhạt hỏi.

Ngải Lỵ Na nghiêm mặt nói:

- Ừ, ta khẳng định đối phương còn trốn ở nơi nào đó trong Chủ Thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận