Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2319: Giao Phối, Gây Giống Đời Sau.

- Vù vù vù ~~~

Gió xoáy như dao cắt vào bức tường vô hình do Mục Lương tạo ra, nhưng không cách nào tạo thành tổn thương cho người bên trong.

Anh bình tĩnh mang Ly Nguyệt tiếp tục đi tới trước.

Mấy phút sau, cảnh tượng xung quanh đột nhiên biến đổi, gió bão bị lưu lại ở sau lưng, trước mặt là nắng vàng rực rỡ.

Mục Lương ngừng lại, quay đầu nhìn về phía sau, bão tố vẫn còn gầm thét, chỉ cách nhau một khoảng mà lại giống như là hai thế giới.

Ly Nguyệt vui vẻ nói:

- Mục Lương, mau nhìn bên trong.

Anh quay đầu lại, thấy được một hòn đảo nằm ở trung tâm vòi rồng.

Đây là một hòn đảo nhỏ có hình trăng non (trăng lưỡi liềm), các dãy núi liên miên trải dài trên đảo và được thảm thực vật xanh biếc bao trùm, dáng vẻ xanh um tươi tốt kia giống như là thế ngoại đào nguyên.

Mục Lương và Ly Nguyệt đáp xuống bờ cát, nước biển trong suốt thấy đáy, sóng nhộn nhạo theo gió vuốt ve bãi cát.

- Nơi đây thật đẹp.

Ly Nguyệt kinh ngạc cảm thán một câu.

Mục Lương hít sâu một hơi, cảm thụ nguyên tố trong không khí, nhẹ giọng nói:

- Khí tức sinh mệnh rất đậm.

- Hiện tại chúng ta đi vào đảo sao?

Cô dịu dàng hỏi.

- Ừm, vào xem một chút.

Mục Lương nói rồi dắt tay cô gái tóc trắng cất bước đi sâu vào trong đảo.

Hai người ngắm nhìn bốn phía, không phát hiện dấu vết hoạt động của con người, trái lại nhìn thấy rất nhiều vết chân của động vật.

- Không biết trên đảo có kỳ trân dị thú hay không?!

Mục Lương khẽ lẩm bẩm.

- Rắc... Rắc... ~~~

Anh vừa dứt lời thì núi rừng phía xa chợt chấn động, một mảng lớn cây cối lắc lư kịch liệt, chim chóc hoảng loạn bay lên cao.

- Có chuyện gì vậy?

Ly Nguyệt vội vã ngước mắt nhìn lên.

- Đi qua xem sẽ biết thôi.

Mục Lương nắm tay cô gái tóc trắng rồi bay lên trời, hướng về nơi xảy ra chấn động.

- Chiếp chiếp chiếp ~~~

Bầy chim bay tứ tán trên không trung, tiếng kêu kỳ dị chói tai vang lên không ngừng.

Mục Lương nhìn thoáng qua liền biết đều là một ít loài chim không đáng thuần dưỡng.

- Phanh ~~~

Tiếng gầm rú kịch liệt vang lên, đỉnh núi cách đó không xa chợt nổ tung, từng tảng đá lớn bay tứ tung.

Mục Lương ôm eo Ly Nguyệt tránh né đá rơi, lực chú ý dừng ở trên sườn núi, hai con ma thú khổng lồ đang giao chiến.

Đó là hai con ma thú trông giống như thằn lằn, chúng nó có tám cái chân, cuối đuôi chia nhánh, trên chóp đuôi còn có hai cây kim nhọn sắc bén.

Ma thú có màu nâu đen, giáp xác cứng rắn bao phủ toàn bộ cơ thể, thân dài quá trăm mét, móng vuốt sắc bén có thể dễ dàng cào nát đá lớn, nhưng vẫn rất khó thương tổn đến cơ thể của đối phương.

Ly Nguyệt kinh ngạc nói:

- Hơi chút giống Tiểu Thải, nhưng có vẻ mạnh hơn nhiều.

Mục Lương nói với giọng điệu ngưng trọng:

- Chúng nó đều là ma thú Thánh Giai, đương nhiên là mạnh hơn Tiểu Thải rồi.

Kỳ Nhông Chín Màu đã tiến hóa đến cấp 10, nhưng vẫn có sự chênh lệch không nhỏ so với Thánh giai.

- Sao cơ? Cả hai đều là Thánh giai!

Hai mắt của Ly Nguyệt trợn tròn.

- Ừ, hòn đảo này không đơn giản.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Ly Nguyệt lo lắng nói:

- Chúng ta có cần đi nơi khác lánh nạn không?

- Đừng nóng vội, ta muốn quan sát một chút.

Mục Lương bình tĩnh đáp.

Thực lực của hắn không cần phải sợ sự tồn tại Thánh giai, dù cho ở đây có hai con ma thú Thánh Giai thì cũng giống vậy.

Ly Nguyệt nhìn hai con ma thú đang chiến đấu, khó hiểu hỏi:

- Vì sao bọn nó lại chém giết nhau?

Mục Lương nghĩ ngợi một lúc rồi nói suy đoán của mình:

- Có lẽ là đang tranh đoạt lãnh địa.

Ly Nguyệt như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu, nhìn một mảnh núi rừng hỗn độn, thở dài nói:

- Mức phá hoại quá lớn, thiệt hại thật nhiều cây xanh.

Mục Lương yên lặng quan sát, sắc mặt dần dần trở nên cổ quái.

Ở trong mắt anh, hai con ma thú Thánh Giai đang chém giết kịch liệt kia giống như đang ôm nhau, đuôi đồng dạng quấn quýt lấy nhau, trong không khí xuất hiện một mùi hương quái lạ.

Ly Nguyệt nghi ngờ hỏi:

- Mục Lương, bọn nó đang làm gì thế?

- Giao phối, gây giống đời sau.

Mục Lương co giật khóe miệng đáp.

Thì ra hai con ma thú Thánh Giai này không phải đánh nhau, mà là đang chinh phục đối phương, hiển nhiên là thú cái thua, thú đực thành công có được một cô vợ.

Mục Lương do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định không ra tay công kích hai con ma thú Thánh Giai này, mang theo cô gái tóc trắng trở lại mặt đất.

- Chúng ta đi qua ngọn núi khác xem sao.

Anh chỉ về phía đỉnh núi đối diện.

Hai con ma thú Thánh Giai gây giống đời sau ở chỗ này, những ma thú khác chắc chắn đã tránh thoát rất xa, muốn có thu hoạch thì chỉ có thể đi tìm ở nơi khác.

- Vâng!

Ly Nguyệt thuận theo vô điều kiện, nghi ngờ hỏi:

- Mục Lương, vừa rồi sao ngươi không ra tay, như vậy có được hai viên tinh thạch ma thú Thánh giai rồi.

- Trước mắt nên làm rõ ràng tình huống nơi này đã.

Mục Lương bình tĩnh giải thích.

- Ừm, ngươi nói đúng.

Ly Nguyệt gật đầu nhận đồng, đi theo Mục Lương tới trước.

Hai người băng qua rừng núi, không còn ngửi thấy mùi kì quái trong không khí nữa.

- Nấm ở nơi này không ít.

Mục Lương chợt dừng bước, nhìn thấy một cây nấm bị lá khô bao phủ.

Đó là một cây nấm màu đỏ, ngoại trừ màu sắc thì dáng dấp của nó rất giống với Linh Chi, mặt ngoài có một tầng phấn bào tử.

- Cẩn thận có độc đấy.

Ly Nguyệt nhắc nhở.

- Không có việc gì, ta Bách Độc Bất Xâm.

Mục Lương đáp không chút để ý, chạm tay vào cây nấm đỏ, trong đầu không có vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống, nghĩa là không cách nào thuần dưỡng cây nấm này.

- Vô dụng rồi.

Anh vừa dứt lời thì một ngọn lửa toát ra lòng bàn tay, nướng chín cây nấm đỏ đang cầm.

Nấm đỏ bị nướng chín tỏa ra mùi thơm, hắn cắn một miếng, phát hiện hương vị tốt đến kì lạ.

Mục Lương đưa nửa cây nấm còn lại tới trước mặt cô gái tóc bạc:

- Ăn rất ngon, ngươi nếm thử xem.

Ly Nguyệt cắn một miếng nhỏ, sau khi nhấm nuốt vài cái thì đôi mắt đẹp lập tức sáng ngời, kinh ngạc nói:

- Đúng là ăn rất ngon!

- Đúng vậy, hơn nữa nó còn không có độc, dùng để nấu canh hay chiên xào gì đó chắc chắn sẽ rất tốt.

Đôi mắt đen nhánh của Mục Lương hiện ra ý cười.

Ly Nguyệt mấp máy môi hồng, nói:

- Nếu có thể mang nó về nhân giống số lượng lớn thì tốt quá rồi.

- Chuyện này không khó.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, bọc một tầng nguyên tố sinh mệnh lên chỗ nấm chưa hái và bùn đất xung quanh rồi thu hồi vào trong không gian tùy thân.

Trong vương quốc Huyền Vũ có khu chuyên trồng nấm nhưng đều là loại thường thấy nhất, chỉ cần hoàn cảnh gieo trồng bảo trì độ ẩm cao, có Lĩnh Vực Sinh Mệnh bao phủ, tất cả nấm đều có thể sống sót.

Món nấm xào từng có đoạn thời gian rất được hoan nghênh trên bàn cơm ở cung điện, mọi người ăn liên tục bốn ngày cho đến khi bị món trứng xào cà chua soán ngôi.

Nấm có thể làm thành rất nhiều món ăn ngon, nấm chưng trứng, nấm chiên giòn, canh nấm, bánh nhân nấm, v.v… Những món này đều bán rất chạy ở Mỹ Thực Lâu.

Mục Lương nhìn về phía cô gái tóc trắng, nhàn nhạt cười nói:

- Chờ ta trở về lại nghiên cứu cách sinh sôi nảy nở chúng nó.

- Nhất định chị Thấm Lan và những người khác cũng sẽ thích món này.

Ly Nguyệt cười cong mắt.

- Ừm, chúng ta tiếp tục lên đường thôi.

Mục Lương kéo tay cô gái tóc trắng, lục thực ven đường đều ngã rạp sang hai bên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận