Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2592: Ăn Lẩu Như Tìm Kho Báu.

Mục Lương bình thản nói:

- Ăn cơm trước đi, ăn no rồi lại về thư phòng bàn luận kỹ hơn.

- Vâng.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười.

Tiểu hầu gái đã chuẩn bị xong bữa tối, mọi người vừa tán gẫu vừa đi vào nhà ăn, bắt đầu thưởng thức mỹ thực hôm nay.

Bữa tối hôm nay vẫn là lẩu xào cay, nhưng được bỏ thêm rất nhiều hải sản và rau xanh chưa ăn qua, trong đó có một phần là sản phẩm của các loại cây chiết.

- Đây là cà chua… màu tím?

Chân mày của Hi Bối Kỳ run lên, ngẩn ngơ nhìn khối cà chua màu tím ở đầu đũa.

- Màu sắc thật bắt mắt.

Nguyệt Phi Nhan cười trộm nói.

Mục Lương ôn hòa giải thích:

- Đây là cà chua đã được chiết cây, mùi vị ngon ngọt hơn, ngươi có thể nếm thử.

Hi Bối Kỳ nửa tin nửa ngờ cho cà chua tím vào miệng, sau khi nhấm nuốt vài cái thì đôi mắt vàng kim chợt sáng ngời, kinh ngạc nhìn về phía Mục Lương, kinh ngạc nói:

- Thật sự ăn rất ngon, vị ngọt đậm đà hơn loại cà chua thông thường.

Mục Lương nhàn nhạt gật đầu, giải thích:

- Ừm, nó là sản phẩm của cà chua kết hợp với cam ngọt.

Sau khi biết Lý Tiểu Cốt chiết cây cà chua với cam ngọt thì vẻ mặt của anh cực kỳ đặc sắc, nhưng khi ăn qua thì lại cảm thấy Lý Tiểu Cốt là một thiên tài, chỉ là có chút lãng phí bí dược.

- A, cà chua còn có thể chiết cây với cùng cam à, làm sao làm được thế?

Hi Bối Kỳ kinh ngạc thốt lên.

Mục Lương nhún vai, ôn hòa nói:

- Ta cũng không biết, khi nào rảnh rỗi thì ngươi có thể đến đồng ruộng nhìn xem.

- Vậy ngày mai ta sẽ đi xem, nghe có vẻ rất thú vị.

Hi Bối Kỳ vội vàng gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan gắp một loại rau củ màu trắng trông giống như ớt, hỏi:

- Vậy quả ớt màu trắng này là chuyện như thế nào?

Quả ớt mà cô nói là một loại trái cây có vẻ ngoài rất giống ớt, nhưng lại có chút khác biệt so với ớt ở Địa Cầu, mọi người không biết gọi nó là gì, thế là Mục Lương đặt tên nó là "Quả ớt".

Tiểu Tử nói:

- Cái này ta biết, đây là chiết cây từ quả ớt và khoai lang.

- ...Thật đúng là khiến người ta bất ngờ.

Trong lòng Mục Lương không khỏi lại bội phục Lý Tiểu Cốt lần nữa.

Nguyệt Thấm Lan cắn một miếng ớt trắng, cả khuôn mặt lập tức biến đỏ, vội vàng cầm lon nước có ga màu hồng uống ừng ực.

Cô lè lưỡi, nước mắt lưng tròng nói:

- A, cay quá, cái này quá cay rồi ~~~

Biểu hiện của Nguyệt Thấm Lan làm cho những người khác đều bỏ đi ý niệm nếm thử ớt trắng, vội vàng gắp chúng nó ra khỏi nồi.

Tiểu Tử nhỏ giọng nói:

- Ta quên nhắc nhở các ngươi, loại ớt trắng này cực kỳ cay, một cây tương đương với một trăm quả ớt bình thường.

- Ngươi nên nói sớm một chút.

Mục Lương cười khổ, một ngón tay chạm vào giữa trán Nguyệt Thấm Lan, giúp cô đè xuống cảm giác nóng rực trong khoang miệng.

Nghiêm túc mà nói thì cay không tính là vị giác, nó càng giống như tổn thương thông qua kích thích đầu lưỡi, cho nên dùng nguyên tố sinh mệnh là có thể trị hết.

- Thôi thôi, ta không ăn ớt trắng nữa đâu.

Nguyệt Thấm Lan thở phào, đặt quả ớt trắng cắn dở vào trong chén.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, ôn hòa nói:

- Ta cảm thấy có thể dùng nó để chế thành nước hạt tiêu hoặc bom cay.

- A, rau xanh còn có thể làm thành vũ khí sao?

Nguyệt Phi Nhan kinh ngạc thốt lên.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừm, khi nào có thời gian rảnh thì ta sẽ nghiên cứu một chút.

- Sau này xuống bếp đừng dùng loại ớt trắng này nữa.

Anh nhìn về phía nhóm tiểu hầu gái, căn dặn.

- Vâng.

Tiểu Tử và những người khác vội vã đáp một tiếng.

Nguyệt Thấm Lan nhìn mấy khối khoai lang có màu sắc rực rỡ trong nồi, suy nghĩ mà sợ hỏi:

- Vậy mấy thứ khoai lang này ăn được không?

- Cái này thì được, rất ngon.

Ba Phù vội vàng đáp.

Nguyệt Thấm Lan nửa tin nửa ngờ gắp một khối khoai lang màu sắc rực rỡ cho vào miệng, nhấm nuốt hai cái mới yên tâm lại, mùi vị phong phú hơn khoai lang thông thường, xác định là ăn ngon.

- Ăn lẩu xào cay giống như đang tầm bảo vậy.

Hi Bối Kỳ nói thầm một câu khiến mọi người bật cười, nhưng ai nấy đều đồng ý ví dụ của cô.

……

Cung điện, khu Trung Ương.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cửa thư phòng bị gõ vang.

Trong thư phòng, Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan, Ly Nguyệt, Hồ Tiên ngồi chung một chỗ, đang chuẩn bị trao đổi chuyện xưởng mới xây.

Mục Lương liếc nhìn cửa thư phòng, nói:

- Vào đi.

- Cọt kẹt ~~~

Cửa thư phòng bị đẩy ra, Thanh Vụ bưng nước trà và mâm đựng trái cây đi vào rồi đặt lên trên bàn trà trước mặt mọi người.

- Đi xuống đi.

Anh lên tiếng bảo.

- Vâng.

Thanh Vụ ngoan ngoãn gật đầu, xoay người rời đi thư phòng, tiện tay khẽ đóng cửa phòng lại.

Mục Lương nhấp miếng trà nóng, ôn hòa nói:

- Được rồi, hiện tại nói chuyện xây xưởng chế thuốc trước đi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Xưởng chế thuốc là nhất định phải xây, hiện tại chúng ta cần bàn xem nên xây ở nơi nào, quy mô bao lớn, chủ yếu sản xuất bí dược hoặc ma dược gì?

- Xưởng chế thuốc rất quan trọng, tự nhiên là muốn xây ở nơi có tính an toàn và riêng tư cao.

Ly Nguyệt nghiêm mặt nói.

- Ừm, có lý.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, nhìn Mục Lương, nói:

- Dựa theo quy hoạch trước kia, xưởng chế thuốc sẽ được xây ở Vệ Thành Số Bốn, lúc này mới phù hợp với định vị của nó.

Vệ Thành Số Bốn được xây dựng với tiêu chí là "thành sản xuất thuốc" và "thành luyện kim", xưởng chế thuốc hiện tại cũng nằm ở Vệ Thành Số Bốn, nhưng mà có hộ vệ Trung Ương canh gác ngày đêm, đến nay còn chưa xuất hiện vấn đề bí mật bị tiết lộ.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, hỏi:

- Ừm, Vệ Thành Số Bốn vẫn còn đất trống quy hoạch xây dựng xưởng chế thuốc chứ?

- Đất trống tự nhiên là còn.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu một cái.

- Vậy thì xây xưởng chế thuốc mới ở Vệ Thành Số Bốn đi.

Anh đưa ra quyết định.

- Vâng.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đáp lời.

Mục Lương bình thản nói:

- Còn về quy mô của xưởng thì cứ dựa theo tiêu chuẩn của xưởng chế thuốc hiện tại rồi xây lớn gấp ba lần.

- Ta biết rồi.

Nguyệt Thấm Lan cầm bút ghi chép vào sổ tay, sau đó cô ngước mắt nhìn về phía Mục Lương, tiếp tục nói:

- Nếu muốn xây xưởng chế thuốc mới, như vậy phương diện nguyên liệu cũng phải đề cao sản lượng.

- Ừm, việc này giao cho Lý Tiểu Cốt và mỗi người quản lý Đồng Ruộng phụ trách.

Mục Lương trầm giọng nói.

Các loại bí dược hay ma dược cần sử dụng rất nhiều thảo dược, chủng loại đã có hơn năm ngàn, chỉ cần sắp xếp từng tòa Vệ Thành và thôn trấn đi trồng trọt một phần chủng loại là rất dễ dàng đề cao sản lượng.

- Vâng.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu lần nữa.

Ly Nguyệt thanh thúy nói:

- Mục Lương, trong nguyên liệu chế tạo bí dược chữa thương có Nước Mắt Thiên Sứ, như vậy cũng nên nghĩ biện pháp gia tăng quy mô trồng trọt của Đôi Cánh Thiên Sứ đúng không?

Bí dược chữa thương bình thường nhất được chế tạo từ thảo dược thường thấy với tỷ lệ trộn nhất định, nhưng bí dược chữa thương với hiệu quả trị liệu rõ rệt đều có cho thêm một ít Nước Mắt Thiên Sứ.

Bí dược chữa thương hiệu quả càng tốt thì chứa càng nhiều Nước Mắt Thiên Sứ, hiệu quả trị liệu có liên quan tới phẩm cấp của Nước Mắt Thiên Sứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận