Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 599: Ưng Lửa Tiến Hóa Cấp 8

Sau khi thấy anh động đũa, lúc này những người còn lại mới cầm đũa lên.
Mục Lương quay đầu nhìn về phía cô gái tai thỏ, quan tâm hỏi:

- Hôm nay, diễn xuất vẫn thuận lợi chứ?

- Ừ, rất thuận lợi.
Mễ Nặc hồn nhiên gật đầu.
- Vậy tỉ lệ ghế ngồi như thế nào?
Mục Lương lại hỏi.
Hồ Tiên trả lời thay:

- Ngoại trừ phòng cho khách quý thì gần như mỗi suất đều ngồi đầy.

- Vậy sao... Ta còn tưởng rằng sẽ càng ngày càng ít người đấy.
Mục Lương cảm thấy kinh ngạc.
Đây là bởi vì công chúa Bạch Tuyết chia làm ba tập, nhưng mỗi ngày chỉ diễn một tập một lần.
Rất nhiều người không mua được vé chỉ có thể đợi đến ngày thứ hai hoặc ngày thứ ba mới đi xem.
Trừ cái đó ra, có một nhóm người sẽ đi xem kịch hai lần, thậm chí là ba lần, điều này khiến các ghế bình thường ở lầu một thường xuyên không còn chỗ ngồi.
- Có lẽ vài ngày nữa sẽ ít hơn.
Hồ Tiên quyến rũ đáp.
Mục Lương chậm rãi gật đầu, bình tĩnh nói:

- Đây là chuyện tất nhiên, trừ phi có kịch bản mới.
Một kịch bản dù hay như thế nào đi nữa, nếu xem nhiều lần thì sẽ giảm cảm giác mới mẻ, chỉ có thể dựa vào kịch bản mới để hấp dẫn khán giả.
- Mục Lương, vậy ngươi có kịch bản mới không?
Đôi mắt của Mễ Nặc sáng lên, mong chờ nhìn Mục Lương.
- Chờ qua mấy ngày nữa, ta sẽ đưa kịch bản mới cho ngươi.
Mục Lương ôn hòa nói.
Anh đã có ý tưởng trong đầu, biết nên làm thế nào để cải biên truyện cổ tích ở kiếp trước thành kịch bản phù hợp với thế giới này.
Tiếp theo anh nên cải biên cái nào đây, cô bé lọ lem? Người đẹp và quái vật?
- Ừ.
Đôi mắt của Mễ Nặc tràn đầy sự chờ mong.
Hơn nửa tiếng sau, Mục Lương ăn tối xong rồi trở về thư phòng.
Cót két...
Cửa thư phòng bị đẩy ra, cô gái tóc bạc bước vào.
- Mục Lương, ta tới lấy Nước Mắt Thiên Sứ.
Ly Nguyệt nói. .
- Đây, ta có ba giọt, ngươi tới Đôi Cánh Thiên Sứ lấy thêm một giọt nữa.
Mục Lương giơ tay, đầu ngón tay ngưng tụ ra ba giọt Nước Mắt Thiên Sứ như ngọc lục bảo, sau đó rót vào ba bình lưu ly riêng biệt rồi đóng nắp lại. .
- Ừ, ta đi đưa cho Phi Nhi.
Ly Nguyệt thận trọng thu hồi Nước Mắt Thiên Sứ. Mục Lương nhớ tới thiếu nữ cột tóc hai chùm dễ dàng thẹn thùng, rất ít nhìn thẳng vào hắn, khóe miệng không khỏi cong lên, dịu dàng dặn dò:
- Mấy ngày rồi ta không thấy Phi Nhi, ngươi tới đó nhớ nhắc nhở cô ấy nghỉ ngơi nhiều, nếu không ta sẽ ngừng hoạt động Sở Nghiên Cứu.
- Ừm, ta sẽ chuyển nguyên văn lời của ngươi cho cô ấy.
Ly Nguyệt cười một tiếng.
Cô biết Mục Lương chỉ nói đùa, muốn cho Vưu Phi Nhi nghỉ ngơi nhiều hơn mà thôi.
Cô gái tóc bạc quay người rời đi, vừa mới rời đi thì Hồ Tiên xuất hiện, tiến vào thư phòng.
- Ngươi đang chờ ta à?
Cô cong môi cười, đôi mắt đỏ rực giống như phóng điện.

- Đúng vậy, ta đang chờ.
Mục Lương không khỏi cười một tiếng. Hồ Tiên nghiêng người ngồi trên đùi anh, đặt túi da chứa tinh thạch hung thú lên bàn. .
- Ta cảm thấy ngươi đang chờ tinh thạch thì đúng hơn.
Hồ Tiên vòng tay qua cổ Mục Lương, dứt khoát vạch trần đối phương. Ánh mắt của anh chợt loé sáng, âm thanh khàn khàn nói:
- Ngươi đang đùa với lửa đấy.
Động tác của hồ ly tinh khiến người khác khó mà cầm giữ được.

- Ha ha ha, ngươi làm chính sự trước đi.
Hồ Tiên thu tay lại, đột nhiên trở nên nghiêm chỉnh.
Trong mắt của Mục Lương lộ ra vẻ tiếc nuối, sau đó thò tay vào túi da thú, anh thì thầm ở trong lòng:

- Hệ thống, chuyển hoá tinh thạch hung thú thành điểm tiến hóa.

- Keng! Chuyển hóa thành công.
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Mục Lương hơi chuyển động ý nghĩ, mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều của bản thân.
Thuần dưỡng sư: Mục Lương Điểm thuần dưỡng: 1220.
Điểm tiến hóa: 26 triệu 806 ngàn 513 điểm.
Mục Lương nhìn điểm tiến hoá dài tám con số, lập tức cảm thấy hài lòng rất nhiều.
Anh vận dụng tâm linh ý niệm điều khiển Ưng Lửa bay tới Khu Vực Trung Ương.
- Chúng ta đi ra ngoài.
Mục Lương ôm cô gái quyến rũ rồi đứng lên.
Hồ Tiên phong tình vạn chủng trợn mắt nhìn anh:

- Thả ta xuống, bên ngoài còn có người khác.

- Nếu không thì đợi chút nữa lại đi ra?
Trong lòng Mục Lương hơi nhúc nhích, đôi mắt đen hơi híp lại.
- Đừng...
Hồ Tiên thấp giọng kinh hô.

- Du du du!
Dưới ngàn vạn ánh sao, Ưng Lửa vỗ cánh đáp xuống quảng trường nhỏ trước Cung điện.
Đạp đạp đạp...
Mục Lương và Hồ Tiên bước ra cung điện, đi tới đứng trước Ưng Lửa.

- Du du du !
Ưng Lửa cúi đầu, muốn thân mật với Mục Lương một chút.
- Ha ha ha, ngoan.
Mục Lương cười sang sảng, giơ tay vuốt ve mỏ của nó, thì thầm trong lòng:

- Hệ thống, tiến hóa Ưng Lửa đến cấp 8.

- Đinh! Cấp 7 tiến hóa đến cấp 8, trừ 10 triệu điểm tiến hóa.

- Đinh! Ưng Lửa đã tiến hóa cấp 8 thành công.

- Đinh! Có muốn kế thừa thiên phú của Ưng Lửa: Khống Chế Nguyên Tố Lửa hay không?

- Kế thừa.
Mục Lương mặc niệm một tiếng.
- Đinh! Khống Chế Nguyên Tố Lửa đang được thay đổi... Đang thích ứng... Truyền thừa hoàn tất.
Mục Lương nhắm mắt lại, cảm nhận biến hóa trong cơ thể như thường lệ.
Lần này quá trình cường hóa chỉ kéo dài mười mấy giây sau đó nhanh chóng biến mất.
Anh mở mắt ra, Ưng Lửa trước mặt đang tiến hóa, một ngọn lửa lớn bao phủ toàn bộ cơ thể của nó.
Hồ Tiên lùi lại hai bước, giơ tay ngăn cản hơi nóng phả vào mặt.
Trong lòng bàn tay của Mục Lương bốc lên khí tức lạnh băng rồi vờn quanh người cô gái quyến rũ, triệt tiêu luồng hơi nóng đang tản ra.
Khí lạnh khuếch tán ra rồi bao trùm xung quanh Ưng Lửa, kéo nhiệt độ không khí tăng vọt trở lại bình thường, tránh cho thực vật ở Khu Vực Trung Ương bị hủy hoại vì nhiệt độ cao.

- Du du du !
Ưng Lửa ngẩng đầu lên trời hí dài một tiếng, ngọn lửa quanh thân càng ngày càng sáng rực.
Hình thể của nó bắt đầu tăng trưởng, cơ thể vốn dĩ cao năm mươi mét đã phóng to thành một trăm mét.
Đôi cánh mang theo ngọn lửa giang ra, chiều dài vượt qua một trăm sáu mươi mét.
Hô hô...
Ưng Lửa vỗ cánh bay lên, ngọn lửa quanh thân biến mất, bộ lông vũ càng thêm diễm lệ, mỗi một cọng lông chim đều lóe sáng.
Đạp đạp đạp...
Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan bước ra Cung điện, hai đôi mắt đẹp tỏa sáng nhìn Ưng Lửa cực lớn.
- Oa! Lần này chúng ta có thể chở thêm nhiều hàng hóa rồi!
Hi Bối Kỳ hưng phấn nói.
Nguyệt Phi Nhan thanh thúy tiếp lời:

- Và cũng cần nhiều nhân viên phục vụ và hộ vệ hơn.
Hình thể của Ưng Lửa biến lớn đồng nghĩa với việc năng lực vận tải cũng tăng lên, tốc độ phi hành, thực lực và các mặt khác đều được nâng cao một bước lớn.
Ưng Lửa rơi xuống đất, cái đầu cực lớn muốn đi cọ Mục Lương.
- Ha ha ha, ngoan.
Mục Lương giơ tay sờ đầu của Ưng Lửa.
Anh hơi chuyển động suy nghĩ, ngưng kết lưu ly rồi xây dựng khoang máy bay trên lưng Ưng Lửa một lần nữa, diện tích khoang hành khách và khoang chứa hàng đã tăng lên gấp đôi.
Ưng Lửa hoạt động cơ thể, không quá khó chịu.
- Rất ngoan, trở về đi.
Mục Lương tán dương một tiếng, giơ tay móm cho Ưng Lửa một ngàn điểm tiến hóa coi như là khen thưởng.

- Du du du !
Ưng Lửa vỗ cánh vọt lên không trung rồi bay về phía Thiên Cức Quan, nó xây tổ ở bên kia, bây giờ phải trở về mở rộng chỗ trú ngụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận