Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3445: Buổi tối đi thư phòng đi không đủ chịu khó ? (2 càng ). (length: 7647)

Lúc Mục Lương từ phòng làm việc đi ra thì đã là buổi trưa ngày hôm sau.
Hắn vui vẻ bước vào phòng ăn, cảm nhận được Nguyệt Thấm Lam và những người khác đều đang ở đó, giờ là giờ ăn trưa. Vân Hân mắt sáng lên, kêu lên: "Tiên Đế đại nhân đến rồi."
"Hôm nay mọi người đông đủ nhỉ."
Mục Lương cười đi vào nhà ăn. Nguyệt Thấm Lam và những người khác ngước nhìn hắn, trên mặt đều nở nụ cười. Mục Lương mỉm cười hỏi: "Sao vậy, có chuyện gì vui à?"
"Ngươi đoán xem."
Hồ Tiên nhẹ nhàng nói.
Mục Lương lộ vẻ kinh ngạc, đảo mắt nhìn qua các nàng, ánh mắt dừng lại trên người Minol. Minol cúi đầu, đôi tai hơi ửng hồng.
Hắn dùng thần hồn lực quét qua, đôi mắt lập tức sáng lên: "Minol có rồi ư?"
"Ừm."
Minol khẽ đáp một tiếng.
"Ha ha ha, chuyện tốt đây mà."
Mục Lương phấn khích cười lớn.
Hắn lập tức tiến lên nắm tay nữ nhân tai thỏ, dùng thần hồn lực cẩn thận kiểm tra thân thể nàng. Nguyệt Thấm Lam và Hồ Tiên nhìn nhau, có thể thấy rõ niềm vui trên khuôn mặt Mục Lương. Ly Nguyệt chớp đôi mắt bạc, như có điều suy nghĩ.
"Hai tháng rồi."
Mặt Mục Lương càng rạng rỡ hơn.
Minol ngước mắt lên, nhẹ giọng hỏi: "Mục Lương, giờ mang thai có nhanh quá không?"
"Không đâu."
Mục Lương dịu dàng đáp.
Hắn nghĩ đến điều gì, khẽ nói: "Nếu hiện giờ ngươi không muốn sinh, vậy thì có thể từ từ cũng được."
Minol vội lắc đầu, thành thật nói: "Ta muốn mà, chỉ là sợ không chăm sóc tốt cho bé thôi."
Nàng nói rồi khẽ sờ bụng, trên mặt nở nụ cười mong chờ.
"Có ta ở đây, ngươi không cần lo lắng."
Mục Lương kiên định nói.
"Dạ."
Minol cười tươi như hoa, gật đầu.
Nguyệt Thấm Lam tao nhã nói: "Tiểu Nặc cứ thả lỏng tinh thần, có chúng ta ở đây, sẽ truyền cho ngươi kinh nghiệm."
"Đúng đấy."
Sibeqi ra sức gật đầu.
"Vâng."
Minol ngoan ngoãn đáp.
Mục Lương vui vẻ ngồi xuống, nghĩ đến Yufir, ánh mắt cũng rơi trên người nàng.
"Ta không có đâu."
Yufir bĩu môi nói.
Tháng này nàng nghỉ ngơi, cho nên không ở trong phòng nghiên cứu.
"Đừng nóng vội."
Mục Lương nhẹ nhàng an ủi.
Yufir không biết nghĩ đến điều gì, đôi tai đỏ ửng lên.
"..."
Ánh mắt nàng lơ đãng, có phải buổi tối đến thư phòng chưa đủ siêng năng không? Nàng suy nghĩ rồi quyết định, buổi tối phải đến thêm vài lần mới được.
"Đang nghĩ gì thế?"
Mục Lương nghi hoặc hỏi.
"Không có gì, ăn cơm đi."
Yufir trong trẻo nói.
Nguyệt Thấm Lam nhìn Mục Lương, hỏi: "Lúc nãy thấy ngươi đi vào cũng rất vui vẻ, nghiên cứu thành công rồi à?"
"Ừm, có bí dược mới."
Mục Lương mỉm cười gật đầu, nhìn về phía nữ Hấp Huyết Quỷ.
Sibeqi mắt đẹp nhất thời bừng lên, hỏi: "Vậy ta có thể dùng không?"
"Đừng vội, cảnh giới của ngươi cứ củng cố thêm một chút đã."
Mục Lương dặn dò.
Sibeqi gật đầu: "Được, một tháng là đủ chứ?"
"Ừm, một tháng nữa hãy dùng bí dược mới."
Mục Lương mỉm cười nói.
"Tốt."
Sibeqi bắt đầu mong chờ mình của một tháng sau.
"Ta thì sao?"
Nguyệt Phi Nhan hỏi.
"Sau khi ăn cơm xong, mọi người có thể thử."
Mục Lương nghĩ một lát rồi nói.
"Tốt."
Mắt Nguyệt Phi Nhan nhất thời sáng rỡ, thần thái bừng bừng hẳn lên. Nguyệt Thấm Lam liếc mắt nhìn con gái, buồn bã nói: "Vậy sau này con phải tăng cường huấn luyện gấp bội đấy."
"Hả?"
Nguyệt Phi Nhan há hốc miệng.
Mục Lương gật đầu nói: "Dùng bí dược vào rồi thì phải tăng cường độ huấn luyện lên."
"Được rồi, không thành vấn đề."
Nguyệt Phi Nhan nghiêm túc nói.
Nàng muốn trở nên mạnh mẽ hơn, đuổi kịp bước tiến của mọi người, không muốn bị bỏ lại.
"Tốt nhất là vậy."
Nguyệt Thấm Lam lộ nụ cười trong đáy mắt, bà vẫn rất vui vì con gái chịu cố gắng phấn đấu. Bữa cơm vừa xong, Nguyệt Phi Nhan liền không thể chờ đợi mà nhìn Mục Lương.
"Cho."
Mục Lương cười nói, lấy ra một bình ngọc. Hắn mở bình ngọc, một mùi thơm thoang thoảng bay ra.
Nguyệt Phi Nhan chăm chú nhìn, đôi môi đỏ mọng hơi hé, Mục Lương nghiêng bình, một giọt chất lỏng màu vàng rơi xuống, lơ lửng giữa không trung.
Ngón tay hắn khẽ động, chất lỏng màu vàng bay về phía thiếu nữ tóc đỏ.
Nguyệt Phi Nhan há miệng đón lấy chất lỏng, lập tức biến thành dòng nước ấm đi khắp cơ thể nàng. Thân thể nàng run lên, cảm giác cơ thể nóng dần lên, nhưng rất nhanh thì trở lại bình thường.
"Nè, không đau, hay là không có tác dụng với ta?"
Nguyệt Phi Nhan chớp mắt hỏi.
Mục Lương giải thích: "Không phải không có tác dụng, mà là sẽ tương đối ôn hòa, năng lượng sẽ từ từ phát huy, không đến mức làm cho cơ thể ngươi bị quá tải."
"Ra là vậy, cho nên mới bảo ta tăng cường độ huấn luyện."
Nguyệt Phi Nhan bừng tỉnh ngộ ra.
"Đúng thế."
Mục Lương gật đầu.
"Ta sẽ cố gắng."
Nguyệt Phi Nhan nghiêm túc nói.
"Ta tin tưởng ngươi."
Mục Lương khẽ cười.
"Sẽ không để ngươi thất vọng đâu."
Nguyệt Phi Nhan vẻ mặt kiên định, nàng dù sao cũng là một trong những người phụ trách Không Quân, nói là làm.
"Nhìn ngươi dạo này cố gắng, ta thấy rất hài lòng, tặng ngươi một kiện Đế khí."
Mục Lương mỉm cười nói.
"Thật ư?"
Nguyệt Phi Nhan mắt đẹp thoáng chốc trợn tròn.
"Đương nhiên là thật, ta từng lừa ngươi bao giờ chưa?"
Mục Lương cười nói.
"Ôi, tuyệt quá."
Nguyệt Phi Nhan hưng phấn lên tiếng, suýt nữa nhảy cao ba mét.
"Ta cũng muốn."
Sibeqi chăm chú nhìn Mục Lương, nàng vẫn chưa có Đế khí đâu.
"Ngươi cũng có."
Mục Lương cưng chiều nói.
Nguyệt Phi Nhan lanh lợi nói: "Vậy ta có thể muốn Tiên Khí không?"
"Ta thấy ngươi là muốn lên trời luôn đấy."
Nguyệt Thấm Lam trừng mắt nhìn con gái.
"Ta nói đùa thôi."
Nguyệt Phi Nhan vội vàng giải thích, nếu không chắc sẽ bị mẹ cốc vào đầu mất. Mục Lương dở khóc dở cười, bản thân còn chưa có Tiên Khí, cô nàng tóc đỏ đã tính trước rồi.
Hắn thản nhiên nói: "Mấy ngày tới ta sẽ thử luyện chế Tiên Khí, nếu không khó thì sau này ai cũng có."
"Thật chứ?"
Sibeqi và Nguyệt Phi Nhan đồng loạt phấn chấn tinh thần.
Ly Nguyệt và Nikisha mấy người cũng mắt sáng rực lên.
Mục Lương ôn hòa nói: "Nhưng mà Tiên Khí đối với các ngươi mà nói không có tác dụng gì, không phát huy được uy lực của Tiên Khí thì thật ra còn không bằng một kiện Thánh Khí hoặc là Đế khí dùng tốt."
Nhưng mà có thể để làm của để dành, dùng khi tự bảo vệ mình.
"Vậy thôi vậy, ta vẫn muốn Đế khí."
Nguyệt Phi Nhan vội nói.
"Đúng đấy, có Tiên Khí mà không dùng được, không thể phát huy uy lực thì vẫn là Đế khí hơn."
Sibeqi đồng tình gật đầu. Nguyệt Thấm Lam buồn bã nói: "Sao, với thực lực của các ngươi bây giờ mà có thể phát huy hết uy lực của Đế khí rồi ư?"
"..."
Sibeqi và Nguyệt Phi Nhan nhìn nhau, đồng thời im lặng. Hồ Tiên cười duyên dáng, vô tình chọc hai người.
Sibeqi mạnh mẽ nói: "Rồi cũng sẽ có một ngày mà, có Đế khí trước để quen dùng một thời gian đã chứ."
"Phải phải phải."
Nguyệt Phi Nhan ra sức gật đầu đồng tình.
"Được, hoàn thành mục tiêu ta giao, ai cũng có."
Mục Lương mỉm cười nói.
"Chúng ta cũng có sao?"
Nikisha, Elina, Ngôn Băng, Mya và những người khác nhìn hắn.
"Đúng vậy, đều có."
Mục Lương khẳng định.
"Tuyệt quá."
Các nàng vui mừng.
...
Ps: 2 chương: Xin vote.
Bạn cần đăng nhập để bình luận