Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2103: Rượu Hoa Sinh Mệnh



Hồ Tiên quét mắt nhìn hắn một cái, nói với giọng điệu chắc chắn:

- Ngươi là thương nhân?

- Vâng, gia tộc bọn ta vẫn luôn buôn bán qua nhiều thế hệ.

Quý tộc trẻ tuổi gật đầu đáp.

Hắn uống qua rượu của vương quốc Huyền Vũ, vừa nhấp một ngụm đã yêu thích cực kỳ, hắn hiểu rõ, nếu chở loại rượu tốt như vậy về vương quốc để bán thì tuyệt đối có thể kiếm một món tiền lớn.

Hồ Tiên lật tay một cái, lấy giấy đưa cho tiểu hầu gái:

- Vương quốc Huyền Vũ chúng ta có ba mươi hai loại rượu, đây là mục lục các chủng loại, ngươi xem một chút.

Diêu Nhi đưa mục lục đến trong tay vị quý tộc trẻ tuổi kia.

Quý tộc trẻ tuổi lật xem, nhìn giá cả các loại rượu trong đó, ánh mắt trở nên nóng rực.

Hắn nhìn một loạt từ trên xuống dưới, ở dòng cuối cùng phát hiện có một loại rượu không có giá cả tiêu chuẩn, vì vậy nghi ngờ hỏi:

- Tại sao loại Rượu Hoa Sinh Mệnh này lại không ghi giá cả?

Hồ Tiên giải thích:

- Rượu Hoa Sinh Mệnh là loại rượu hiếm hoi nhất chỉ có ở vương quốc Huyền Vũ, sản lượng hàng năm chỉ có hai mươi bình, nhưng sẽ không tiến hành bán một mạch, ngày mai nó sẽ được đem ra bán đấu giá.

Một vị quý tộc khác tò mò hỏi:

- Loại rượu này có đặc biệt gì sao?

Hồ Tiên đáp với giọng điệu nghiêm túc:

- Đương nhiên rồi, rượu này là do Tinh Linh sinh mệnh sản xuất, uống một ngụm là có thể kéo dài tuổi thọ, cải thiện trạng thái cơ thể, có thể duy trì thanh xuân, trị liệu vết thương ẩn cơ thể, còn có thể đề cao Tinh Thần lực và rất nhiều chỗ tốt khác.

- Tê ~~~

Đám người vương thất quý tộc ở đây nghe vậy không khỏi hít hà một hơi, ánh mắt tất cả đều rực lửa.

Khóe môi của Hồ Tiên cong lên, ưu nhã nói:

- Ngày mai chúng ta sẽ bán đấu giá toàn bộ hai mươi bình Rượu Hoa Sinh Mệnh này, nếu ai cảm thấy hứng thú thì có thể tham dự Hội đấu giá.

Ước Mỗ và Linh Tịch liếc nhau, cả hai đều thấy ngọn lửa trong mắt lẫn nhau.

Linh Tịch nghiêm túc nhấn mạnh:

- Nó có thể duy trì thanh xuân, dù thế nào đi nữa thì ta nhất định phải mua được một bình!

Ước Mỗ vỗ ngực một cái, bảo đảm:

- Ngươi yên tâm đi, ta đảm bảo sẽ mua được ít nhất một bình.

Hồ Tiên nhìn về phía quý tộc trẻ tuổi, nói:

- Ngươi muốn loại rượu gì, mỗi loại cần bao nhiêu thì viết ở phía sau danh sách là được.

- Ừ, cảm ơn!

Quý tộc trẻ tuổi lên tiếng, lấy bút ra rồi vùi đầu viết.

Phần lớn rượu trong danh sách hắn đã uống qua trong yến hội tại Đại Hội Trường cho nên viết rất nhanh.

Hồ Tiên nhìn những quý tộc khác, hỏi:

- Các ngươi thì sao?

- Ta không phải đến đây vì giao dịch.



Có quý tộc lên tiếng.

Hồ Tiên ngước mắt nhìn lại, người nói chuyện tên là Bố Lỗ Tư, một quý tộc bình thường đến từ vương quốc A Mạc Tư.

Hồ Tiên nhàn nhạt hỏi:

- Vậy thì ngươi đến đây vì cái gì?

- Ta muốn đến đại lục bên kia kênh Sương Mù.

Bố Lỗ Tư trả lời với giọng điệu chân thành.

Biểu cảm trên mặt Hồ Tiên vẫn bình tĩnh như cũ, hỏi:

- Đi đến đó làm gì?

- Đi xem, ta cảm thấy rất hứng thú với đại lục bên kia.

Bố Lỗ Tư đáp với ánh mắt chờ mong.

Hồ Tiên thanh thúy nói:

- Ngươi đi Hải Quan hoàn thành các loại thủ tục, bắt được Giấy Thông Hành là có thể đi qua đại lục bên kia.

- Thật sao?

Bố Lỗ Tư nghe vậy hai mắt lập tức sáng ngời.

Hồ Tiên mỉm cười nói:

- Trước khi đi ta khuyên ngươi một câu, tốt nhất mang thật nhiều nước và thức ăn, nếu không ngươi sẽ cuộc sống rất gian khổ

- Được rồi.

Bố Lỗ Tư không hiểu nhưng vẫn gật đầu.

Cuộc đối thoại của hai người khiến các quý tộc khác động tâm, bọn họ chuẩn bị phái thuộc hạ đến đại lục cũ một chuyến, xem coi có phát hiện được gì không.

Một lão quý tộc ngồi ở góc đình viện khác lên tiếng:

- Hồ Tiên các hạ, ta có một nghi ngờ, không biết ngươi có thể giải đáp cho ta được không?

- Ngươi nói xem.

Hồ Tiên quay đầu nhìn lại.

Lão quý tộc khàn khàn hỏi:

- Vương quốc Huyền Vũ được xây ở bên trong kênh Sương Mù, chẳng lẽ không gặp phải nguy hiểm hoặc chuyện gì kỳ quái nào sao?

Kênh Sương Mù là danh từ đại biểu cho sự nguy hiểm và thần bí, trước đây những người tiến vào kênh Sương Mù đều mất liên lạc hoặc biến mất, nhưng vì sao vương quốc Huyền Vũ lại có thể định cư tại chỗ này?

- Không có.

Hồ Tiên mỉm cười lắc đầu, nàng hiểu rõ ẩn ý trong câu hỏi của lão quý tộc.0

Trên thực tế, sau khi Rùa Đen tiến vào kênh Sương Mù thì không hề gặp phải nguy hiểm hoặc chuyện kỳ quái nào, e rằng là việc này có liên quan tới cơ thể quá mức khổng lồ của Rùa Đen.

Cho dù có thì cũng đã bị Tiểu Huyền Vũ nghiền ép rồi.

- Làm sao có chuyện này được...?!

Lão quý tộc cau mày lại.

Lần này, lão tới vương quốc Huyền Vũ tham gia đại điển kiến quốc chính là muốn biết được một ít việc về kênh Sương Mù thần bí.

Hồ Tiên hờ hững hỏi:

- Thế nào, các hạ rất hy vọng vương quốc Huyền Vũ chúng ta gặp chuyện không may à?

- Không phải, dĩ nhiên không phải rồi, các hạ hiểu lầm.

Lão quý tộc vội vàng giải thích.

Hồ Tiên thong thả đứng lên, lạnh nhạt nói:

- Được rồi, hôm nay cũng không còn sớm, các vị mau trở về nghỉ ngơi đi, có chuyện gì thì ngày mai bàn lại.

- Được!

Các quý tộc há hốc mồm.

- Tiểu Lan, hỗ trợ tiễn khách.

Hồ Tiên hơi nghiêng đầu, phân phó người bên cạnh.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn gật đầu.

- Tề Nhĩ Nạp các hạ, Ước Mỗ các hạ, mời đi theo ta.

Hồ Tiên nhìn thoáng qua hai người rồi cất bước đi ra ngoài đình viện.

………

Tầng tám khu Trung Ương.

Trong phòng tiếp khách ở cung điện.

Ước Mỗ quan sát bức tranh trên tường, tuy hắn không hiểu hội họa nhưng cũng có thể nhìn ra được tranh treo trên tường rất tốt.

Hồ Tiên ngồi xuống vị trí bên cạnh chủ vị, ưu nhã nói:

- Những thứ này đều do bệ hạ của chúng ta vẽ.

- Vẽ rất đẹp.

Ước Mỗ khen ngợi từ trong thâm tâm.

Linh Tịch gật đầu nhận đồng, nói:

- Ta rất thích.

Hồ Tiên vén tóc mai qua một bên, đề cử:

- Nếu các ngươi thích tranh chữ thì có thể dành thời gian đi Vệ Thành Số Hai, nơi đó là thành Nghệ Thuật.

Ước Mỗ gật đầu nói:

- Ta đã nghe Vận Nhi nói về Vệ Thành, đang định sau khi kết thúc hội đấu giá thì sẽ đến đó tham quan một phen.

- Bọn họ nói Vệ Thành có rất nhiều trò vui chơi giải trí, ta muốn đến một lần cho biết.

Linh Vận ngây thơ nói.

Khi cô ở Thành Buôn Bán Sơn Hải có loáng thoáng nghe các nhân viên nơi đó nhắc qua Vệ Thành, mỗi tòa Vệ Thành đều có đặc sắc khác nhau, tất cả đều đáng giá đi tham quan một lần.

Hồ Tiên gật đầu một cái:

- Ừm, tất cả Vệ Thành đều không tệ, có thể đi Vệ Thành Số Mười chơi tàu lượn siêu tốc, cũng có thể đi Vệ Thành Số Mười Hai trượt tuyết và trượt băng toàn bộ đều chơi rất vui.

Lăng Hương hỏi tới:

- Có món ăn ngon sao?

Hồ Tiên cười quyến rũ nói:

- Đương nhiên rồi, kem ốc quế ở Vệ Thành Số Mười Hai có mấy trăm loại, đồ uống lạnh cũng trên một trăm món, ta tin tưởng các ngươi sẽ thích.

Bạn cần đăng nhập để bình luận