Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3658: Còn chưa bắt đầu liền hướng bên ngoài quẹo. (2 càng ). (length: 7853)

Tử Vi tông.
Liễu Thiến cùng Arnold vừa bước vào tông môn, ngay lập tức đã bị các trưởng lão trong tông môn phát hiện.
"Thánh Nữ đã trở về."
Các trưởng lão đột ngột xuất hiện.
"Ồ ~~~ "
Các trưởng lão nhìn chằm chằm Liễu Thiến và Arnold, vẻ mặt hệt như ông nội nhìn cháu gái cưng chiều vậy.
Tứ Trưởng Lão hỏi: "Sao trở về nhanh vậy, chẳng lẽ người kia căn bản không phải Vĩnh Hằng Chi Chủ?"
"Chắc chắn không phải rồi, nếu không Thánh Nữ sao có thể về ngay lúc này được."
Ngũ Trưởng Lão quả quyết nói.
Hắn nhìn về phía Liễu Thiến, hỏi: "Đúng không, Thánh Nữ?"
"Hắn chính là Vĩnh Hằng Chi Chủ."
Liễu Thiến nói ngắn gọn.
"Cái gì?"
Các trưởng lão đều im lặng.
Arnold chớp đôi mắt đẹp, nhìn vẻ mặt ngơ ngác của các trưởng lão mà muốn bật cười.
Liễu Thiến liếc nhìn các trưởng lão một cái, nói: "Ta khẳng định hắn chính là Vĩnh Hằng Chi Chủ."
Các trưởng lão đồng loạt thở dài một tiếng, có cảm giác phiền muộn như con gái nhà mình muốn gả cho một gã đàn ông hư hỏng.
"Vậy Thánh Nữ trở về lần này, là do Vĩnh Hằng Chi Chủ không cần ngươi nữa sao?"
Ngũ Trưởng Lão bất chợt hỏi một câu.
"Hình như không muốn lắm thì phải."
Tứ Trưởng Lão chêm vào một câu.
Arnold trừng mắt liếc các trưởng lão, tức giận nói: "Các trưởng lão, sao có thể nói Thánh Nữ như vậy."
"Khụ khụ, là ta lỡ lời."
Tứ Trưởng Lão ho khan hai tiếng.
Liễu Thiến nghe các trưởng lão nói xong, trong lòng thoáng do dự bỗng chốc biến mất.
Nàng lên tiếng nói: "Ta cần tinh hạch, để đổi một ít bản nguyên đan mang về."
Tử Vi Thánh Nữ lấy ra bình ngọc, đưa mấy viên bản nguyên đan thất phẩm bên trong cho các trưởng lão xem xét.
"Đan dược thất phẩm, chứa đựng sinh mệnh bản nguyên, là đan dược rất tốt."
Ngũ Trưởng Lão tán thưởng lên tiếng.
Tam Trưởng Lão gật đầu nói: "Đúng vậy, phẩm chất rất tốt, hẳn là dùng dược liệu rất quý hiếm."
"Đối với tổn thương thần hồn cũng có hiệu quả chữa trị."
Liễu Thiến lạnh lùng nói.
"Giao dịch như thế nào?"
Ngũ Trưởng Lão nhìn về phía Tử Vi Thánh Nữ.
Liễu Thiến mặt không đổi sắc nói: "Một viên bản nguyên đan đổi hai mươi triệu Thượng Phẩm Linh Thạch."
Arnold há hốc mồm, bản nguyên đan thất phẩm không phải có giá một ngàn vạn Thượng Phẩm Linh Thạch một viên sao?
"Đắt..."
Ngũ Trưởng Lão lắc đầu nói.
"Ta đã dự định lấy năm trăm viên, những đan dược này là để cho tông môn dùng."
Liễu Thiến lạnh nhạt nói.
"Biết rồi, lấy Linh Thạch ra đây."
Tam Trưởng Lão gật đầu, Linh Thạch đối với Tử Vi tông mà nói chỉ là một dãy số mà thôi.
"Linh Thạch đều đổi thành tinh hạch."
Liễu Thiến dặn dò.
Ngũ Trưởng Lão cau mày: "Vì sao?"
"Không nên hỏi nhiều như vậy."
Liễu Thiến lạnh lùng nói.
"Được được được, lấy tinh hạch."
Tam Trưởng Lão ra vẻ hết cách với nàng.
Khóe môi Liễu Thiến hơi cong lên, trong lòng rất vui mừng, muốn nhiều hơn những tinh hạch kia, coi như là tặng Mục Lương quà vậy.
Arnold nhìn ánh mắt của thánh nữ trở nên phức tạp, còn chưa cùng nhau mà đã bắt đầu hướng ngoại.
Rất nhanh, tinh hạch được đưa tới, tất cả đều rơi vào trong nhẫn trữ vật của Liễu Thiến.
"Đi thôi."
Liễu Thiến xoay người định rời đi.
"Ủa, đi ngay rồi à?"
Ngũ Trưởng Lão ngạc nhiên nói.
"Còn có chuyện gì sao?"
Liễu Thiến quay đầu hỏi.
"Về đến rồi, không đi gặp Đại trưởng lão sao?"
Tam Trưởng Lão khuyên nhủ.
"Đúng vậy."
Các trưởng lão khác cũng đều khuyên nhủ.
Liễu Thiến nghĩ tới điều gì, gật đầu đáp: "Cũng được."
Nàng lắc mình biến mất, khi xuất hiện đã ở trước cung điện của Đại trưởng lão.
"Đại trưởng lão."
Liễu Thiến cất tiếng gọi.
"Vào đi."
Âm thanh già nua vang lên.
"Cót kẹt ~~~ "
Liễu Thiến đẩy cửa bước vào, liền thấy một bóng dáng lão giả đang ngồi xếp bằng, mái đầu bạc trắng rũ xuống sau lưng.
"Đại trưởng lão."
Liễu Thiến nhàn nhạt lên tiếng.
"Trở về rồi."
Lão giả đang ngồi xếp bằng đứng dậy, quay đầu lộ ra khuôn mặt hòa ái.
"Vâng."
Môi đỏ mọng của Liễu Thiến khẽ giật giật.
Đôi mắt Đại Trưởng Lão sâu thẳm như biển, chậm rãi nói: "Nhìn thấy hắn, hắn vẫn như trước sao?"
Liễu Thiến gật đầu.
"Vậy ngươi còn thích hắn sao?"
Đại Trưởng Lão thở dài hỏi.
"Thích."
Liễu Thiến quả quyết đáp.
Đại Trưởng Lão bất đắc dĩ cười, chậm rãi nói: "Tùy ngươi."
Liễu Thiến mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng: "Đại Trưởng Lão, ta biết mình muốn gì."
"Ngươi từ nhỏ đến lớn đều là như vậy."
Đại Trưởng Lão cười lắc đầu.
"Đại Trưởng Lão, ta có chuyện muốn nhờ ngài."
Liễu Thiến đột nhiên nói.
"Nhờ?"
Đại Trưởng Lão cau mày, nụ cười trên mặt biến mất. Ông nghiêm túc nói: "Vĩnh Hằng Chi Chủ gặp chuyện gì sao?"
Liễu Thiến kinh ngạc nói: "Đại Trưởng Lão sao biết là chuyện của hắn?"
"Chỉ có chuyện của hắn mới có thể khiến ngươi trở nên như vậy."
Đại Trưởng Lão với giọng điệu thất vọng.
Liễu Thiến tiến lên một bước, dịu dàng nói: "Đại Trưởng Lão, ngài hiểu ta quá."
"Nói đi, chuyện gì."
Đại Trưởng Lão thở dài nói.
Liễu Thiến do dự một chút, cất giọng trong trẻo nói: "Hồn Tông đã để ý đến hắn."
Đại Trưởng Lão giật mình, ngạc nhiên nói: "Sao lại thế?"
"À, Vĩnh Hằng Chi Chủ sống lại lần thứ hai, linh hồn trở nên càng mạnh mẽ hơn, bị Hồn Tông để ý cũng bình thường."
Không đợi Liễu Thiến giải thích, Đại Trưởng Lão tự mình nghĩ thông, khi nhắc tới Hồn Tông trên mặt lộ vẻ chán ghét, hiển nhiên ông không thích Hồn Tông.
"Đúng vậy."
Liễu Thiến gật đầu.
"Ngươi nói tiếp đi."
Đại Trưởng Lão ra hiệu.
"Đại Trưởng Lão, giúp hắn một chút."
Liễu Thiến nghiêm túc nói.
Đại Trưởng Lão cau mày, trầm ngâm một lúc nói: "Hắn biết ngươi đến nhờ ta không?"
"Không biết."
Liễu Thiến lắc đầu nói.
Đại Trưởng Lão gật đầu nói: "Ngươi muốn giúp hắn."
Liễu Thiến sắc mặt ngưng trọng nói: "Vâng, thực lực hiện tại của hắn chưa hồi phục, không phải đối thủ của Hồn Tông chủ."
"Chọc vào Hồn Tông, không phải là chuyện tốt."
Đại Trưởng Lão thở dài nói.
Liễu Thiến chân thành nói: "Đại Trưởng Lão, Hồn Tông và Tử Vi tông chúng ta cũng có ân oán, Thập Nhị Trưởng Lão chết cũng liên quan tới Hồn Tông."
Đại Trưởng Lão nghe vậy thì thần sắc lạnh đi, cái chết của Thập Nhị Trưởng Lão vẫn là một cái gai trong lòng ông, thi thể được phát hiện lúc chết trong một bí cảnh, linh hồn có dấu vết bị rút ra.
Ông im lặng một hồi rồi nói: "Liễu Thiến, ta có thể giúp hắn, nhưng sẽ không ra tay, nếu không sẽ dẫn đến hai tông khai chiến, cái đó chắc chắn sẽ là tình cảnh hai bên không chết không thôi, cái giá quá lớn."
Liễu Thiến hiểu ý gật đầu, nói: "Đại Trưởng Lão có thể bảo đảm hắn bất tử là được."
Đại Trưởng Lão thở ra một hơi nói: "Hết cách với ngươi rồi."
Liễu Thiến nói: "Nếu không thì ta đi tìm tông chủ."
"Tông chủ đang bế quan, ngươi đừng đi quấy rầy hắn."
Đại Trưởng Lão dở khóc dở cười, khàn giọng nói: "Thôi được, ta sẽ bảo đảm cho hắn một cái mạng."
Đôi mắt Liễu Thiến sáng lên, cảm kích nói: "Đa tạ Đại Trưởng Lão."
Đại Trưởng Lão ngước mắt nhắc nhở: "Vĩnh Hằng Chi Chủ là người kiêu ngạo, sau này biết ngươi lén lút nhờ ta giúp hắn, e là sẽ tức giận."
Mắt Liễu Thiến ánh lên một tia sáng nói: "Không sao, hắn sống được là được."
Đại Trưởng Lão cười khổ lắc đầu, đôi mắt sâu thẳm nói: "Nếu như thực lực của hắn có thể khôi phục, một cái Hồn Tông chẳng phải là đối thủ của hắn."
Liễu Thiến chớp đôi mắt màu tím, nhỏ giọng nói: "Đúng vậy, Đại Trưởng Lão không đánh thắng đời thứ nhất của hắn, mới cho phép ta và hắn tiếp tục đến gần."
"..."
Khóe mắt Đại Trưởng Lão giật giật, tức giận trừng mắt nhìn nàng.
Ps: « 2 chương »: Cầu đánh thưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận