Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 158: Phụng Làm Thần Minh (2)

Bọn họ đều là dân cư của thành Thập Lâu, thực lực không có rất mạnh tựa mấy người ngoại lai như Thái Căn.
- Ta?
Sau khi Tán Viêm nghe được thì sững sờ.
Hắn là một người có thân phận ăn trộm mẫn cảm, lại có thể trở thành đội trưởng đội quân thứ ba Thành Phòng Quân?
- Đúng, chính là ngươi.
Mục Lương đương nhiên gật đầu, nói rõ:
- Thân phận của ngươi không có gì bị cản trở, mà là hành động của ngươi, đừng khiến ta phải thất vọng.
Ánh mắt của Mục Lương nhìn mười tên ăn trộm, lời đó cũng không có nói riêng cho đám người Tán Viêm nghe, mà nói cho tất cả mọi người cùng nghe.
Mục Lương lần nữa nhìn chằm chằm Tán Viêm, nghiêm túc nói:
- Tán Viêm, vợ của ngươi đang mang thai, con của ngươi chưa ra đời, hy vọng có thể làm một người chồng đáng để tự hào, một người cha tài giỏi cho con có thể ngưỡng mộ.
- Vâng.
Tán Viêm rống to.
- Các ngươi thì sao?
Mục Lương giương giọng quát lên.
- Vâng!
Đám người cùng nhau kêu lên rống to hơn.
- Tốt, ta hi vọng mọi người nhớ kỹ thái độ ngày hôm này của mình.
Mục Lương nghiêm túc gật đầu một cái.
Mục Lương vẫy tay với ba vị đội trưởng, xoay người đi tới một bên.
Vệ Cảnh dẫn đầu đi theo phía sau.
Cao Thao và Tán Viêm hai người ngẩn người, sau đó chạy chậm đuổi theo.
- Các ngươi về sau làm đội trưởng ba đội quân, một ít từ tục tĩu ta phải nói trước.
Mục Lương vừa đi vừa nói:
- Nếu như các ngươi làm quá kém, ta sẽ tìm người thay thế vị trí của các ngươi.
Anh tạo cơ hội cho người phía dưới có con đường thăng chức, người có năng lực tiến chức, còn người bình thường thì giảm chức.
- Vâng.
Ba người cung kính nói.
- Các ngươi làm quân nhân, về sau đều phải thường trú canh giữ ở quân doanh sắp xây dựng, chỉ có ngày nghỉ mới có thể trở về nhà.
Mục Lương bắt đầu nói một ít kỷ luật quân đội cho ba người nghe.
Lại để cho ba người đi nói lại cho cấp dưới mình nghe, quá trình kia có thể để cho người làm đội trưởng, lần nữa làm cho đội trưởng ấn tượng sâu sắc trong đầu mọi người, tạo nên thân phận của chính mình.
- Đã hiểu.
Ba người ngẩn người, như có điều suy nghĩ.
- Về phần sắp xếp thời gian... Các ngươi dựa theo mọi người mà sắp xếp.
Mục Lương nhìn đoàn người phương xa, nhàn nhạt nói:
- Quân phục ở doanh trại, đến lúc đó sẽ có người xuống phát cho các ngươi.
- Vâng.
- Đến lúc đó ta sẽ phái người tới huấn luyện các ngươi.
Mục Lương nói liếc mắt hai người Ly Nguyệt, Ngải Lỵ Na đang trong trạng thái ẩn thân.
Mục Lương định để hai người đó huấn luyện một chút, sau đó cho hai người làm huấn luyện viên cho đám người đấy.
- Đã hiểu.
- Còn có, đội viên mà các ngươi đã chọn, ta hy vọng không có điểm nào không công bằng.
Mục Lương dừng bước lại, xoay người bình tĩnh nhìn ba người.
Anh không hy vọng đội quân của ba đội sẽ có người mạnh người yếu, là muốn cân băng nhân lực, mà không chỉ có người tài, người tuấn tú.
- Sẽ không.
Vệ Cảnh dẫn đầu đáp.
Bởi vì, Mục Lương muốn giữ lại vài đội viên nằm trong danh sách bị loại bỏ.
- Đã hiểu.
Cao Thao như có điều suy nghĩ gật đầu.
- Ta đã biết.
Tán Viêm liếc mắt sang hai người.
Tán Viêm còn tưởng rằng việc chọn đội sẽ hạn chế rất nhiều người.
Hiện tại có mệnh lệnh của thành chủ đại nhân, nếu như Tán Viêm quay trở lại chọn đội viên sẽ không có bất kỳ trở ngại gì.
- Ta sẽ cho bọn họ tiến hành rút thăm phân đội.
Mục Lương nhàn nhạt một câu nói, làm cho tâm tư của ba người kia hết phân vân.
Nếu không, lấy danh nghĩa của Vệ Cảnh, một ít đội viên nhất định sẽ chọn cậu ta.
Mà những kẻ ăn trộm kia mẫn cảm thân phận của mình, sẽ chọn Tán Viêm.
- Vâng.
Trong đầu của ba người bắt đầu căng thẳng.
- Đi thôi, về vấn đề quyền lợi ta sẽ bảo người tuyên đọc cho các ngươi.
Mục Lương nghĩ tới Nguyệt Thấm Lam.
Hiện tại quy chế quyền lợi đã hoàn thiện, đặc biệt về phương diện quân phục và vũ khí.
Mục Lương muốn làm ra một bộ trang bị, như vậy mới có thể tăng sức mạnh chiến đấu của quân đội.
Hơn nữa, cần phải thuần dưỡng một số động vật để chúng hỗ trợ quân đội.
Như vật cưỡi, Mục Lương đang suy nghĩ thuần dưỡng động vật gì tương đối khá.
Lúc này, mọi người quây quanh phía trước bảng thông báo.
- Ngày hôm nay, phía trên bằng có dán nhiệm vụ gì mới không?
- Không biết, phải chờ Nguyệt Chủ đại nhân tuyên bố!
Mọi người bắt đầu thảo luận, đều đang nhìn Nguyệt Chủ, chờ đợi nàng tuyên đọc thông báo.
- Các vị, thành Huyền Vũ bắt đầu tiến hành cải cách, cho nên nhiệm vụ bên trên đã có thay đổi.
Nguyệt Thấm Lam ưu nhã đoan trang nói:
- Đặc biệt cần người phụ trách một vài nhiệm vụ, không còn là một nhiệm vụ ngắn ngủi, mà là nhiệm vụ lâu dài.
- Phụ trách nhiệm vụ như thế nào?
Có người hỏi.
- Thành Chủ đại nhân thành lập rất nhiều xưởng, cần nguồn nhân lực rất lớn, mỗi ngày dựa theo lượng công việc hoàn thành và sức làm việc của mỗi người mà đánh giá.
Nguyệt Thấm Lam chỉ vào bảng thông báo sau lưng, tuyên bố:
- Xưởng đồ dùng trong nhà cần mười người, xưởng đồ gốm cần năm người, phường thợ sửa chữa cần bốn người, phủ Thành Chủ cần hai người giúp việc, nhân viên bán hàng phố buôn bán cần mười người...
Các loại như đồ dùng trong nhà, bộ đồ ăn sẽ có quy trình sản xuất, không còn cho mọi người nhận về làm, biến thành tuyển công nhân đến xưởng hoàn thành công việc.
Trước đây, thiếu công việc, không có biện pháp mới phân phát nhiệm vụ ra bên ngoài.
Nhưng bây giờ Huyền Vũ thành đã mở rộng lớn hơn, còn rất nhiều việc cần phải làm, cũng có thể bắt đầu thực hiện dây chuyền sản xuất.
Hiện tại mỗi gia đình một căn nhà, biến thành nhà một tầng, nhưng tầng lầu kia diện tích còn lớn hơn so với nhà trệt trước kia.
Nhà lớn, có thể toàn bộ đều là thiết kế như nhau.
Đồ dùng trong nhà gì gì đó không cần nghĩ, chế tạo đồ dùng trong nhà đều để đổi thành điểm cống hiến.
Mọi người ngoại trừ lấy điểm đổi củi gỗ để nướng thịt, thắp sáng, cũng không có dùng điểm để đổi đồ dùng trong nhà.
Mục Lương không muốn mọi người có cuộc sống khổ cực như vậy, phải nghĩ biện pháp cho mọi người tự mình để cải thiện cuộc sống của bản thân.
Chỉ có làm cho điểm cống hiến trong tay mọi người nhiều hơn, mới có thể cam lòng đi giao dịch một ít vật phẩm.
Vật phẩm cũng do mọi người chế tạo, điểm cống hiến cũng do bọn hắn kiếm được, trả giá sức lao động đổi đồ dùng trong nhà, quần áo,…
- Ta muốn đi lò rèn, ta có thể đập sắt.
- Ta đi xưởng đồ gốm.
- Người bán hàng chỉ cần nữ sao? Vì sao không nhận nam?
- Ta muốn đi làm người giúp việc.
Đám người dồn dập nhấc tay hô, đều cạnh tranh muốn đi xưởng.
- Mọi người hãy trật tự một chút.
Nguyệt Thấm Lam giơ tay lên ra hiệu, trấn an đám người đang bạo loạn phía dưới.
Cô ấy chỉ tay về phía Vệ Ấu Lan đang đứng bên cạnh, nói:
- Xưởng mướn thợ, mọi người đã chọn xưởng xong thì hãy ra phía sau ghi báo danh.
- Ta muốn làm đầu bếp.
- Cho ta ghi danh trước.
Đám người vây lại tiểu hầu gái.
Nguyệt Thấm Lam lóe nhìn đoàn người đang quay quanh Vệ Ấu Lan, làm cho tay chân nàng ấy luống cuống.
Cô ấy đi tới bên người Mục Lương.
- Thư Ký đại nhân.
Vệ Cảnh, Cao Thao hai người cung kính chào hỏi.
- Thư Ký đại nhân.
Tán Viêm chậm nửa nhịp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận