Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1385: Tài Đại Khí Thô



Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt, tức giận nói:

- Chị, ngươi thực sự là chị ruột của ta đấy!

- Vẫn luôn là như vậy.

Trong mắt của Nguyệt Thấm Di thoáng qua một tia giảo hoạt, nàng cười tươi như hoa nói:

- Đùa thôi, em gái của ta vừa xinh đẹp vừa có thể quản lý thành Huyền Vũ tốt như vậy, chắc chắn xứng với hắn.

- Hừ!

Nguyệt Thấm Lan khẽ nâng cằm lên, khôi phục dáng vẻ ưu nhã như thường ngày.

- Phi Nhan đâu, ta muốn gặp con bé!

Nguyệt Thấm Di đổi chủ đề.

- Con bé còn đang ở căn cứ Không Quân, buổi tối mới có thể trở lại, ngươi đừng nóng vội.

Nguyệt Thấm Lan kéo tay chị gái, ưu sầu nói:

- Điều quan trọng bây giờ là làm thế nào để giải thích vấn đề về thân thế cho con bé biết.

………….

Nguyệt Thấm Di chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, ngạc nhiên hỏi:

- Ngươi còn chưa nói cho con bé biết về thân thế của mình sao?

- Việc này ngươi bảo ta nên nói như thế nào đây?

Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt.

- Trực tiếp nói thẳng đi, chuyện này không có gì phải giấu giếm, chắc con bé sẽ hiểu thôi.

Nguyệt Thấm Di nói với giọng điệu bình tĩnh.

Cô giương mi mắt, tiếp tục nói:

- Ngươi không nghĩ tới sao, trước kia chúng ta mới bao nhiêu tuổi, như thế nào sinh ra Phi Nhan được?

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, lo lắng nói:

- Nói thì nói như thế, nhưng nói toạc và không nói toạc chung quy là khác nhau.

Nguyệt Thấm Di hơi nhíu mày, kinh ngạc nói:

- Thế nào, chẳng lẽ ngươi nuôi dưỡng Phi Nhan thành công chúa yếu đuối?

- Con bé không yếu đuối, trái lại vô cùng hoang dã.

Nguyệt Thấm Lan không thể nhịn cười khi nhớ đến tính cách của con gái mình.

- Nếu là như vậy thì ngươi không có gì không thể nói, nếu không bị mọi người đồn đãi là ngươi rõ ràng độc thân nhưng lại có một đứa con gái.....

Nguyệt Thấm Di nói một cách ẩn ý, cô chưa nói hết câu nhưng tin tưởng em gái có thể hiểu rõ.

Nguyệt Thấm Lan nói mà không thèm để ý:

- Không sao đâu, Mục Lương đã biết chuyện này rồi, về phần những người khác..... Ta không quan tâm.

Nguyệt Thấm Di nghiêm túc nói:

- Chờ tối nay gặp Phi Nhan thì ta sẽ đi nói với con bé, kẻ ác này hãy để ta làm.

- Thôi, chuyện này để ta nói cho, dù sao ta đã chăm sóc con bé nhiều năm như vậy, những lời này hẳn là ta nên nói.

Nguyệt Thấm Lan nhìn chị gái rồi lắc đầu.

- Như vậy cũng được.

Nguyệt Thấm Di gật đầu, không có cưỡng cầu.

- Đi thôi, ta dẫn ngươi đi gặp Mục Lương, sau đó đi dạo một vòng thành Huyền Vũ.

Nguyệt Thấm Lan đứng lên và nói.

- Ừ, đúng lúc ta cũng có chuyện muốn nói với hắn.

Nguyệt Thấm Di gật đầu lên tiếng.

Hai người rời đi phòng tiếp khách, hỏi tiểu hầu gái thì biết được Mục Lương đang ở trong thư phòng.

Nguyệt Thấm Lan đi tới trước thư phòng rồi giơ tay gõ cửa.

Cộc cộc cộc ~~~

- Mục Lương, ta vào được không?

Cô ưu nhã hỏi.

- Vào đi.

Giọng nói dịu dàng của Mục Lương từ trong phòng truyền ra.

Cót két ~

Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa phòng ra, dắt tay chị gái đi vào thư phòng.

- Ngồi đi.

Sau bàn làm việc, Mục Lương đưa tay ra hiệu về chiếc ghế gỗ trước mặt.

Nguyệt Thấm Di gật đầu, đôi mắt màu xanh nước biển vẫn luôn đánh giá Mục Lương, giống như muốn nhìn thấu anh.

- Chính thức giới thiệu với ngươi, vị này là chị ruột của ta, tên là Nguyệt Thấm Di.

Nguyệt Thấm Lan vỗ vai của chị gái và nói, lại đưa tay ra hiệu về phía anh:

- Vị này là thành chủ thành Huyền Vũ, Mục Lương.

- Xin chào.

Mục Lương gật đầu chào hỏi.

Cộp cộp cộp ~~~

Tiểu Tử bưng trà nóng đi vào thư phòng và đặt trước mặt ba người, tiếp theo ngoan ngoãn lui ra ngoài.

Nguyệt Thấm Di đứng lên, trịnh trọng thi lễ rồi nói với giọng cảm kích:

- Mục Lương các hạ, cám ơn đã chiếu cố em gái ta suốt một năm qua.

Mục Lương vung tay lên, lực lượng vô hình khiến Nguyệt Thấm Di đứng thẳng người.

Anh bình tĩnh nói:

- Cô ấy đã giúp ta rất nhiều việc, chỉ có thể nói là hai người chăm sóc lẫn nhau.

Nguyệt Thấm Di biết Mục Lương đang khách khí, không thể coi là thật.

- Ta nghe Bạch Sương nói, ngươi nhậm chức Đại Ma Pháp Sư ở hoàng cung vương quốc Hải Đinh, chuyện này có đúng không?

Mục Lương đột nhiên hỏi.

Nguyệt Thấm Di giải thích:

- Đúng vậy, vì hồi báo ân cứu mạng nên ta đã đáp ứng ở lại đó đủ năm năm.

- Ra là vậy...!

Mục Lương như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu một cái.

Anh ngước mắt lại hỏi:

- Năm năm sau ngươi sẽ rời đi hoàng cung Hải Đinh chứ?

- Đương nhiên rồi, ta muốn tiếp tục tìm kiếm nguyên nhân khiến đại lục biến dị.

Nguyệt Thấm Di nghiêm túc nói.

- Có khát vọng, rất tốt.

Mục Lương khen ngợi một câu.

Hống hống hống ~~~

Đột nhiên, ngoài cung điện truyền tới từng tiếng gầm nhẹ.

- Có chuyện gì vậy?

Nguyệt Thấm Di khẩn trương hỏi.

Mục Lương trấn an:

- Không có việc gì, chỉ là Tiểu Huyền Vũ bắt đầu di động thôi.

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc hỏi:

- Ngươi biết lộ trình đến vương quốc Hải Đinh rồi sao?

- Ừ, Hồ Tiên đã nghe được từ trong miệng những tên hải tặc kia.

Mục Lương giải thích.

Nguyệt Thấm Di kinh ngạc hỏi:

- Các ngươi muốn đi vương quốc Hải Đinh sao?

Mục Lương nói với giọng rõ ràng:

- Đúng vậy, chủ yếu là đưa Bạch Sương trở về, thuận tiện làm giao dịch.

- Các ngươi và công chúa có quan hệ rất tốt?

Trên mặt Nguyệt Thấm Di lộ vẻ ngạc nhiên.

- Đây là một vụ giao dịch.

Ngón tay của Mục Lương nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn.

Anh lấy được một đơn thuốc ma dược không hoàn chỉnh từ Bạch Sương, lại biết rất nhiều tin tức về đại lục mới từ trong miệng cô ấy, cho nên đưa cô ấy trở về sẽ tính là hoàn thành một cọc giao dịch.

- Giao dịch?

Nguyệt Thấm Di lộ ra vẻ mặt nghi ngờ, Bạch Sương ngây thơ sẽ không bị lừa gạt chứ?

- Khi nào ngươi gặp cô ấy thì cả hai có thể hàn huyên nhiều hơn.

Mục Lương bình thản nói.

- Được.

Nguyệt Thấm Di chậm rãi gật đầu, cô nhớ tới thành Huyền Vũ muốn đến vương quốc Hải Đinh, không biết lúc đó sẽ tạo ra oanh động lớn tới mức nào?

- Chị, ngươi có muốn lưu lại thành Huyền Vũ không?

Nguyệt Thấm Lan đột nhiên hỏi.

- Ta lưu lại đây?

Nguyệt Thấm Di sửng sốt một chút.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc nói:

- Đúng vậy, ngươi lưu lại đây sẽ thoải mái hơn ở trong hoàng cung Hải Đinh, vả lại còn không có nguy hiểm.

Nguyệt Thấm Di có chút tâm động trong nháy mắt, nhưng cuối cùng cô vẫn lắc đầu từ chối:

- Không được, ta đã đáp ứng quốc vương rồi, muốn nhậm chức đủ năm năm, bây giờ chỉ mới qua ba năm mà thôi.

- Chúng ta có thể đàm phán với ngài ấy, đền bù một chút....

Mục Lương bình tĩnh nói.

- Đúng vậy, cho quốc vương một kiện linh khí cao cấp, chắc ngài ấy sẽ đáp ứng.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu nói.

Mục Lương cũng gật đầu tán đồng:

- Ừ, hai hay ba kiện đều được.

Hai, ba kiện linh khí đổi một vị cao thủ cấp 8, nói thế nào thì anh cũng sẽ không lỗ, cộng thêm đối phương lại là chị vợ.

-.....

Khóe mắt của Nguyệt Thấm Di nhảy lên, cô chợt hiểu rõ cái gì gọi là tài đại khí thô. (giàu nứt vách, tiêu xài không cần nhìn giá trị)

Nguyệt Thấm Di hít một hơi thật sâu, nhấn mạnh từng chữ:

- Dù ta rời đi hoàng cung Hải Đinh thì cũng không thể ở lại đây mãi được, tìm kiếm chân tướng khiến đại lục biến dị mới là việc mà ta muốn làm.

Mục Lương không thèm để ý mà nói:

- Chuyện này không thành vấn đề, ngươi muốn làm cái gì thì sẽ không có người ngăn cản ngươi.

Vừa vặn có thể cho cô ấy làm nhân viên tình báo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận