Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 562: Cướp sạch Thành Tương Lai?

Áo da thú ở thế giới này đều là sau khi lột da hung thú rồi mang hong khô, sau đó trực tiếp làm thành y phục, không có trải qua xử lý phần mỡ.
Không nói đến việc da thú này có xúc cảm rất cứng, còn có một mùi tanh khai khó ngửi, mặc lên người cũng không thoải mái.
- Vải thường là cái gì?
Lý Tiểu Cốt chớp chớp đôi mắt nghi ngờ.
Nhân viên bán hàng kiên nhẫn giới thiệu:
- Là vải làm từ một loại thực vật xanh.
- Cây xanh làm thành vật liệu may mặc, vậy phải cần rất nhiều tinh thạch hung thú?
Lý Tiểu Cốt trừng lớn đôi mắt đẹp, kinh hô một tiếng.
Cô ấy lễ phép mỉm cười nói:
- Bộ váy trên người tiểu thư có giá năm mươi viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.
- Mắc như vậy!
Hai tên hộ vệ kinh ngạc lên tiếng.
- Đúng là có chút đắt, nhưng mặc vào rất thoải mái, nhìn cũng rất đẹp.
Lý Tiểu Cốt nhíu mày, cầm quần áo do dự.
Cô chỉ là hơi do dự chút, quả đoán mở miệng:
- Ta muốn bộ này.
Hộ vệ nhếch miệng một cái, bọn hắn nhìn ra được Lý Tiểu Cốt là thật sự rất thích, cho nên không có lên tiếng ngăn cản.
- Được, có thể trực tiếp mặc đi không?
Nhân viên này mỉm cười nói.
- Có thể, không cần cởi ra.
Lý Tiểu Cốt nghe vậy cười gật đầu, sau đó lấy ra tinh thạch hung thú đưa cho nhân viên này.
- Cũng có trang phục nam giới, cùng kiểu với Quốc Vương, thợ săn, các ngươi có muốn thử một chút không?
Nhân viên bán hàng mỉm cười nhìn về phía hai tên hộ vệ.
- Không cần đâu.
Hộ vệ cùng lên tiếng từ chối.
Bọn hắn không nỡ đem tinh thạch hung thú tiêu tốn trên quần áo.
- Bộ quần áo này cũng rất đẹp.
Trước khi rời đi Lý Tiểu Cốt lại nhìn trúng bộ quần áo khác, đó là bộ Vương Hậu mặc trong vở kịch Công chúa Bạch Tuyết.
Đám hộ vệ đảo mắt một vòng, sắc mặt bọn hắn nghiêm túc nói:
- Tiểu thư, đây là quần áo mà Vương Hậu độc ác mặc, không thích hợp với ngươi.
- Cũng đúng, không thích hợp với ta.
Lý Tiểu Cốt rất tán thành, gật đầu đồng ý.
Nhân viên phục vụ tỏ vẻ không thể thất lễ, lúng túng mỉm cười, muốn bán quần áo của Vương Hậu thật sự khó.
- Phải báo cáo tình hình cho đại nhân Hồ Tiên biết, phải giảm bớt sản xuất trang phục Vương Hậu mới được.
Nhân viên bán hàng nói thầm một câu.
Lý Tiểu Cốt và hộ vệ rời khỏi Tiệm Y Phục, nghênh đón sự chú ý của rất nhiều người ở trên đường.
- A, đó không phải là quần áo của công chúa Bạch Tuyết mặc sao?
Mọi người kinh ngạc nói:
- Nhìn thật đẹp, tại sao cô ấy lại có thể có bộ quần áo này?
- Được người khác chú ý có cảm giác rất tốt.
Trên mặt Lý Tiểu Cốt nở nụ cười đắc ý, trong lòng cũng vui vẻ nở hoa.
- Tiểu thư, ngươi mua bộ quần áo này ở nơi nào vậy?
Có một nữ nhân xinh đẹp tiến lên hỏi thăm.
- Ngay ở cửa hàng đối diện Viện Ca Kịch.
Lý Tiểu Cốt thuận tay chỉ nói.
- Cảm ơn.
Nữ nhân nói cảm ơn, bước nhanh vội vã chạy về hướng tiệm bán quần áo.
- Chúng ta cũng đi xem.
Người khác cũng đi theo.
Cửa ra vào Viện Ca Kịch.
- Thật tốt, quảng cáo miễn phí.
Hồ Tiên khoanh hai tay ở trước người, nhìn cửa hàng Trang Phục đang bị đoàn người vây chật ních.
Nửa giờ sau, quần áo trong cửa hàng Bán Quần Áo bán hết sạch, mấy bộ trang phục của Vương Hậu cũng bị mua đi.
- Quần áo của Vương Hậu cũng được hoan nghênh như vậy sao?
Hồ Tiên đi vào cửa hàng, thấy vách tường trống rỗng, kinh ngạc nhìn về phía nhân viên bán hàng đang cười như hoa.
- Vâng, các khách hàng cảm thấy đẹp nên đều mua hết rồi à?
Nhân viên này cười gật đầu.
Hồ Tiên thoả mãn gật đầu, thản nhiên hỏi:
- Không có hàng tích trữ sao?
- Không có, toàn bộ được mua hết rồi.
Nhân viên bán hàng lắc đầu nói.
- Vậy phải đến Xưởng Y Phục bảo họ gia tăng sản xuất rồi.
Hồ Tiên nhẹ giọng tự nói.
Cô ngây ngẩn một lát, xoay người rời đi.
Cung điện, đám người Mục Lương trở lại Khu Vực Trung Ương.
Xe ngựa bị Sói Mặt Trăng kéo đi, còn đám người Mục Lương cất bước đi vào trong Cung điện.
- Thấm Lan, đi tìm chút đồng tới đây.
Mục Lương ôn hoà lên tiếng nói.
- Đồng, ngươi muốn đồng làm cái gì?
Nguyệt Thấm Lan tò mò hỏi một câu.
- Làm một cái chuông lớn.
Mục Lương thuận miệng giải thích câu.
Anh muốn làm ra một thứ quy định thời gian, có thể cần dựa vào một cái chuông lớn.
- Chuông lớn?
Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu lam xinh đẹp, mặc dù nghi hoặc nhưng cô cũng không có tiếp tục hỏi tiếp.
Cô nhớ tới một điều, khoanh tay nói:
- Bên trong thành Huyền Vũ không có nhiều đồng.
- Vậy hãy để cho người đi thành Tương Lai giao dịch, nơi đó chắc sẽ có.
Mục Lương hờ hững nói.
- Được.
Nguyệt Thấm Lan gật đầu, xoay người chuẩn bị rời khỏi.
Mục Lương căn dặn câu:

- Đúng rồi, tiện thể đi xem một chút, thành Tương Lai có hung thú nào đặc biệt hay không.

- Ta biết rồi.
Nguyệt Thấm Lan cũng không quay đầu lại mà khoát tay, cất bước ưu nhã rời đi.
Anh trở lại phòng làm việc, ý nghĩ hơi động một chút, sau đó anh tự mình mở ra bảng thuộc tính bốn chiều.
Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương.
Điểm thuần dưỡng: 1170.
Điểm tiến hoá: 978,293.
Năng lực:
Mộc Phân Thân, cấp chín.
Điều khiển trọng lực, cấp 9.
Thực vật thuần dưỡng:
Trà Thụ Tinh Thần.
Thiên phú: Mộc Phân Thân, cấp 9.
- Điểm tiến hoá, mãi mãi cũng không đủ dùng.
Mục Lương bất đắc dĩ cảm thán một tiếng.
Anh nghĩ tới mình có động vật thuần dưỡng, có rất nhiều nhưng đều chưa tiến hóa đến cấp tám, ví dụ như Nhện Quỷ Đỏ, Ưng Lửa, Đôi Cánh Thiên Sứ, Ma Dương Sáu Sừng, Hoa Ngàn Gai.
Trong đó đa số động vật thuần dưỡng và thực vật thuần dưỡng đều còn ở cấp bảy trở xuống, muốn tiến hóa toàn bộ chúng nó đến cấp tám, số điểm tiến hóa tiêu tốn cũng đủ tiến hóa một con thú thuần dưỡng lên cấp chín.
- Nếu như cướp sạch thành Tương Lai, chắc là đủ rồi.
Mục Lương cười khẽ hai tiếng, lắc đầu chê cười.
Chuyện mổ gà lấy trứng, không thể làm.
Anh lấy ra một trang giấy, ổn định lại tinh thần, suy nghĩ làm như thế nào để xây dựng hệ thống Thời gian cho thành Huyền Vũ.
- Để đồng hồ cát tính chuẩn mức thời gian, cần phải thí nghiệm nhiều lần mới được.
Mục Lương lẩm bẩm, đem ý tưởng đều viết xuống.
Mười phút sau, anh duỗi tay ra, ở lòng bàn tay ngưng kết ra lưu ly rồi biến thành hình dạng đồng hồ cát.
Cùng lúc đó suy nghĩ anh khẽ động, ngưng kết nguyên tố nước, đóng kín phía trước đồng hồ cát để cho nước chảy trong bình đồng hồ cát.
Anh đặt đồng hồ cát ở trên mặt bàn, nước chảy ra từ giữa lỗ, rơi vào nửa bên kia của đồng hồ cát.
Mục Lương nhỏ giọng đếm số.
- Bởi vì nguyên nhân sức kéo của nước, như này không chuẩn.
Mấy phút trôi qua, tốc độ nhỏ nước nhanh chậm của đồng hồ cát không đồng đều, chịu ảnh hưởng của kỹ thuật, nước trong đồng hồ cát cũng không đáng tin cậy.
- Vẫn phải dùng cát mịn rồi.
Mục Lương lắc đầu.
Trong thư phòng.
Mục Lương đặt bút xuống, nhíu mày nhìn chằm chằm bản vẽ trên giấy, anh vẽ rất nhiều linh kiện vụn vặt, phần lớn là các bánh răng với kích cỡ khác nhau.
Anh đang nhớ lại ký ức lúc bé, về chiếc đồng hồ quả lắc cổ bị phá hư do anh quá nghịch ngợm.
Bởi vì việc này mà sau đó anh bị ông đánh cho một trận.
Nghĩ tới đây Mục Lương cong môi cười, bùi ngùi mãi thôi, hoài niệm cuộc sống lúc trước ở Địa Cầu.
Đồng hồ quả lắc không cần dùng điện, cho nên rất thích hợp thế giới này, chỉ là hiện giờ anh cần nhớ lại và vẽ ra kết cấu máy móc của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận