Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1084: Thú Vị, Cô Ấy Cố Ý Nâng Giá Sao?

Sau khi khải linh thành công, thân đao biến thành màu đỏ sậm, còn hiện lên rất nhiều hoa văn hình ngọn lửa.

- Đây là một thanh linh khí cao cấp hệ hỏa, tên là Đao Chu Tước, chỉ dùng lông chim của hung thú cấp chín và thú cốt của hung thú cấp tám mà chế tạo nên.

Hồ Tiên nói xong giơ lên Đao Chu Tước:

- Khi vung đao, sẽ phát sinh một hiệu ứng đặc biệt chính là phun ra ngọn lửa, thương tổn do nó tạo thành còn lớn hơn gấp hai so với linh khí cao cấp bình thường.

- Đao Chu Tước, tên rất hay.

Đôi mắt đẹp của Kim Phượng lập lòe tỏa sáng, cô đã động tâm rồi.

- Sẽ phun ra ngọn lửa?

Phong Vũ nhăn mày.

Con ngươi màu đỏ hồng của Hồ Tiên ngưng lại, cô giơ lên Đao Chu Tước rồi vung mạnh xuống.

Oanh…

Đao Chu Tước phát ra ngọn lửa nóng rực, ngọn lửa có hình dạng vầng trăng khuyết, hướng lên trên cao. Sóng nhiệt đập vào mặt, khiến cho thần sắc của mọi người bên trong đại hội đường trở nên ngưng trọng.

- Tản.

Trong phòng bao, Mục Lương ý niệm vừa động.

Nguyên tố nước ngưng tụ, trên không trung giữa đại hội đường xuất hiện dòng nước, dập tắt ngọn lửa. Tất cả mọi người ở đây đều co rút con ngươi lại lại, thành công bị trấn nhiếp.

Bên trong phòng bao, Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Thanh Đao Chu Tước này, thật ra rất thích hợp với Phi Nhan.

- Quạt Chu Tước còn tốt hơn Đao Chu Tước.

Mục Lương ôn nhu nói.

Quạt Chu Tước do anh luyện chế dùng chính là lông của Ưng Lửa cấp chín, nhưng vẫn chưa đưa nó cho cô gái tóc hồng.

- Nếu Phi Nhan biết, lại cười vui vẻ tới vài ngày.

Nguyệt Thấm Lan nhớ tới tính tình thiếu đánh của con gái mình, chắc chắn lại muốn tìm mình để khoe khoang.

Trên sân khấu, Hồ Tiên nhẹ thở ra một hơi, động tác thuần thục thu lại tinh hạch trên Đao Chu Tước, làm cho nó biến thành vật vô chủ.

Cô cao giọng nói:

- Đao Chu Tước, linh khí cao cấp đặc biệt, giá khởi điểm mười lăm ngàn đồng, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một ngàn đồng.

Thanh Đao Chu Tước này là Mục Lương tùy tay luyện chế ra, phẩm chất tuy không phải tốt nhất, nhưng cũng không phải thứ kém cỏi nhất.

…………

- Mười lăm ngàn đồng Huyền Vũ!

Bạch Ngọc líu lưỡi không thôi.

- Không quá thích hợp với ta.

Tố Cẩm lộ ra vẻ đáng tiếc.

Bạch Ngọc nghe vậy thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu thích hợp, thành chủ đại nhân chắc chắn sẽ tham dự cạnh tranh.

- Tuy không thích hợp, nhưng mua về trưng bày cũng tốt.

Tố Cẩm nói xong lập tức cầm lấy thẻ số.

Bạch Ngọc tay mắt lanh lẹ, cô đã đè lại tay Tố Cẩm, nghiêm mặt nói:

- Thành chủ đại nhân, tiếp sau vẫn còn có thứ tốt, chúng ta chờ đi.

- Cũng có thể.

Tố Cẩm có chút đăm chiêu buông tay ra.

- Mười sáu ngàn!

Kim Phượng cao giọng hô.

Đôi mắt Cát Tư đầy lửa nóng, hắn giơ lên thẻ số, lớn tiếng hò hét:

- Mười bảy ngàn.

Gia tộc Dạ Nguyệt chưa có linh khí cao cấp, trước mắt là cơ hội hiếm có, nhất định lão phải tham gia tranh giành, có lẽ linh khí cao cấp này sẽ thuộc về lão.

Nếu gia tộc Dạ Nguyệt có linh khí cao cấp, sẽ hoàn toàn áp chế được gia tộc Sát Huyết, gia tộc Lộ Pháp cùng gia tộc Mễ Hiết.

- Hai mươi ngàn!

Phong Vũ giơ lên thẻ số, âm thanh vang vọng cả đại hội đường.

-...

Đại Hội Trường lại im lặng vài giây, bên tai mọi người vẫn quanh quẩn cái giá hai mươi ngàn.

Kim Phượng mắng thầm:

- Kẻ điên, nâng giá quá nhanh.

Tân Phong nhíu mày nói:

- Các hạ chính là linh khí sư cao cấp, còn cảm thấy hứng thú với Đao Chu Tước sao?

- Ta cảm thấy hứng thú.

Phong Vũ lạnh nhạt nói.

Vốn dĩ lão không muốn tham gia cạnh tranh, nhưng Đao Chu Tước chỉ dùng để tài liệu hung thú cấp sáu luyện chế thành, còn có ngọn lửa công kích, rất đáng giá để lão nghiên cứu.

Lão muốn mượn Đao Chu Tước, phá giải thủ pháp luyện khí của Mục Lương.

- Hừ, ta không tin sau khi ngươi đã mua Thuỷ Tinh Ngư, còn có nhiều đồng Huyền Vũ như vậy để cạnh tranh Đao Chu Tước.

Tân Phong hừ lạnh một tiếng, giơ lên thẻ số nói:

- Hai mươi mốt ngàn.

- Hai mươi lăm ngàn.

Âm thanh của Phong Vũ vẫn lạnh nhạt như trước.

- Hai mươi tám ngàn.

Lúc này, Tố Cẩm mới mở miệng.

- Thành chủ đại nhân!

Bạch Ngọc ngạc nhiên lên tiếng, thanh âm run rẩy.

Tố Cẩm liếc mắt nhìn thuộc hạ một cái, thấp giọng lạnh nhạt nói:

- Ta chỉ hỗ trợ nâng gía mà thôi, cho Mục Lương kiếm nhiều hơn một chút.

- Vậy à...

Bạch Ngọc co quắp khóe miệng, trong lòng âm thầm hô một tiếng không cứu được nữa rồi, tâm hồn thiếu nữ của thành chủ đại nhân đã bị thành chủ thành Huyền Vũ câu đi mất rồi.

Phong Vũ quay đầu lại nhìn Tố Cẩm, nhưng người ta trực tiếp không nhìn lão. Băng Lai Khắc đen mặt nói:

- Hai mươi tám ngàn một trăm đồng.

- Hai mươi tám ngàn năm trăm đồng.

Bạch Trạch giơ lên thẻ số trong tay, đây là lần đầu tiên trong hôm nay hắn cạnh tranh giá. Phong Vũ nâng tay lên dùng sức vỗ bàn gỗ, tức giận nói:

- Ba mươi ngàn!

Lão quay đầu lại căm tức nhìn Bạch Trạch.

- Nhìn cái gì?

Bạch Trạch bĩu môi, nhưng hắn cũng không tham dự cạnh tranh nữa.

- Ba mươi mốt ngàn.

Tố Cẩm giơ lên thẻ số, nhẹ nhàng báo giá.

Bạch Ngọc run cả tay, ngoài cười nhưng trong không cười mở miệng nói:

- Thành chủ đại nhân, đừng nâng giá thêm nữa, vạn nhất những người khác không theo, chúng ta sẽ gặp phiền toái.

- Sẽ không, ta có nắm chắc.

Tố Cẩm nghiêm mặt nói.

- Đại nhân Ái Nhĩ, không theo sao?

Kim Du Toa nghiêng đầu nhìn về phía thành chủ nhà mình.

- Giá cao quá, ta không theo nổi.

Ái Nhĩ suy sụp khoát tay áo, đem thẻ số để lên mặt bàn. Ba mươi vạn đồng Huyền Vũ, là tất cả tích luỹ trên người cô.

- Đúng là giá cao quá.

Kim Du Toa lộ vẻ đáng tiếc.

Kim Phượng nhìn Tố Cẩm, do dự một chút, nhưng vẫn giơ lên thẻ số:

- Ba mươi hai ngàn.

- Ba mươi ba ngàn.

Phong Vũ không buông tha cho, có điều biên độ nâng giá đã giảm dẫn

Tố Cẩm do dự, thẻ số trong tay giơ lên lại buông xuống, cứ như vậy, sau đó cô thở sâu một tiếng, rồi mở miệng nói:

- Ba mươi bốn ngàn ba trăm.

Tim Bạch Ngọc đập nhanh hơn, cô âm thầm cầu nguyện, những người khác nhất định phải tham dự cạnh tranh. Hồ Tiên lộ ra vẻ ngạc nhiên, người phụ nữ kia thật sự giàu có.

Cô nhìn một vòng những người ở đây, trong trẻo hỏi:

- Ba mươi bốn ngàn ba trăm, còn ai trả giá cao hơn không?

Im lặng, không ai nói chuyện.

Một màn này làm cho Bạch Ngọc luống cuống, chẳng lẽ không có ai tiếp tục cạnh tranh sao? Tố Cẩm lộ ra vẻ chờ mong, thực ra trong trong lòng cô cực kỳ khẩn trương.

Phong Vũ híp mắt, hắn không thích nhìn vẻ chờ mong trên khuôn mặt Tố Cẩm.

Lão lại giơ lên thẻ số, lạnh lùng nói:

- Ba mươi bốn ngàn năm trăm đồng.

Bạch Ngọc cùng Tố Cẩm đồng thời thở phào nhẹ nhõm, thân thể hoàn toàn trầm tĩnh lại.

- Thú vị, cô ấy cố ý nâng giá sao?

Khóe môi Hồ Tiên khẽ cong lên, nhỏ giọng nói thầm một câu.

Phong Vũ nhìn thấy bộ dáng thả lỏng của Tố Cẩm. Sắc mặt hắn lập tức âm trầm xuống, hắn hiểu được mình vừa bị người hãm hại.

- Thứ chết tiệt.

Hắn nghiến răng nghiến lợi nói.

Bạch Ngọc nghiêng đầu thì thầm nói:

- Thành chủ đại nhân, hình như lão đã hận ngươi rồi.

- Không cần để ý đến lão.

Tố Cẩm không thèm để ý nói.

- Được rồi…

Bạch Ngọc cười khổ cúi đầu xuống, không nhìn gương mặt phẫn nộ kia của Phong Vũ.

- Hiện tại giá cao nhất là ba mươi bốn ngàn năm trăm đồng, còn ai trả giá cao hơn không?

Hồ Tiên cao giọng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận