Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2218: Phản Ứng Khác Hoàn Toàn So Với Trong Tưởng Tượng.



Không lâu sau đó, phi thuyền đã đến gần quân doanh Trấn Tây Quân, tiếp theo phải liên lạc bằng Trùng Cộng Hưởng, được cho phép mới bay vào quân doanh Trấn Tây Quân, hạ cánh xuống bãi đáp bên trong quân doanh.

Cửa buồng phi thuyền mở ra, Nguyệt Thấm Lan bước xuống, Phó Doanh Trưởng đã đợi sẵn.

- Thư ký đại nhân vất vả!

Phó Doanh Trưởng giơ tay nghiêm chào.

- Doanh trưởng của các ngươi đâu rồi.

Nguyệt Thấm Lan hỏi với giọng mát lạnh.

- Doanh trưởng chúng ta đã đến bãi đáp phi thuyền vận chuyển xảy ra chuyện.

Phó Doanh Trưởng giải thích.

…….

Nguyệt Thấm Lan hỏi:

- Những người được đưa từ bãi đáp tới đây đâu rồi?

Phó doanh trưởng cung kính nói:

- Thư ký đại nhân, bọn họ đều được dàn xếp ở chỗ tiếp đãi.

- Mang ta đến đó.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Vâng, mời đại nhân đi theo ta.

Phó doanh trưởng giơ tay lên ra hiệu.

- Ừm.

Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh gật đầu, cất bước đi theo.

Đoàn người đi tới chỗ tiếp đãi cách đó không xa, xa xa có thể nhìn thấy sân huấn luyện bên ngoài, nhóm binh lính đang mang vật nặng luyện tập, biểu tình ai nấy đều rất nghiêm túc.

Nguyệt Thấm Lan quay đầu nhìn thoáng qua, sự bất an trong lòng tiêu tan rất nhiều, vương quốc Huyền Vũ có nhiều binh lính nghiêm chỉnh huấn luyện như vậy, làm sao sẽ sợ Hư Quỷ chứ.

- Cộp cộp cộp~

Đoàn người đi vài chục phút thì tới một tòa nhà lầu dùng để tiếp đãi.

- Đại nhân, tất cả đều đang ở bên trong.

Phó doanh trưởng giơ tay ra hiệu, ý bảo binh sĩ canh gác ở ngoài mở cửa.

- Cọt kẹt ~-

Cửa chính bị đẩy ra, bên trong là một hành lang dài, hai bên là dãy phòng ở, thoạt nhìn giống như Ngục Giam lại vừa giống khu nội trú trong bệnh viện.

-...

Nguyệt Thấm Lan im lặng một hồi rồi đi tới căn phòng gần nhất, giơ tay lên, lễ phép gõ cửa phòng.

- Cộc cộc cộc ~.

- Ai vậy?

Trong phòng truyền ra một giọng nữ mệt mỏi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Ta là thư ký của vương quốc Huyền Vũ, thay mặt bệ hạ của chúng ta tới đây để vấn an ngươi.

- Ồ, vào đi.

Giọng nữ mệt mỏi giọng nhiều chút cảm xúc.

- Cọt kẹt ~~~

Phó doanh trưởng nhẹ tay đẩy cửa phòng ra, đoàn người đi vào phòng, nhìn thấy một người phụ nữ đang nằm trên chiếc giường đặt ở một góc, lúc này sắc mặt của đối phương vẫn còn trắng bệch.

Gian phòng không lớn, ngoại trừ một chiếc giường đơn thì chỉ còn một cái bàn kèm kệ treo.

Sau khi đoàn người đi vào gian phòng, người phụ nữ chậm rãi ngồi dậy, nhìn chằm chằm Nguyệt Thấm Lan với ánh mắt sáng quắc.

Cô ta dịu dàng hỏi:

- Quốc vương vương quốc Huyền Vũ gọi ngươi tới đây à?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu:

- Đúng vậy, bệ hạ cảm thấy rất khổ sở đối với chuyện mà các ngươi tao ngộ, cho nên bảo ta tới an ủi mọi người.

- Thật tốt quá.

Người phụ nữ cảm động nói.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, thái độ này không giống trong dự đoán của cô.

Người phụ nữ vội vàng hỏi:

- Ta muốn ở lại vương quốc Huyền Vũ, nhà ở nơi này có bán không?

-... Không khó.

Nguyệt Thấm Lan mấp máy môi hồng, tại sao phản ứng của đối phương khác hoàn toàn so với trong tưởng tượng thế này?

- Vậy còn thẻ căn cước cho công dân chính thức thì sao? Có khó làm không?

Người phụ nữ hỏi tới.

- Cũng không khó...

Nguyệt Thấm Lan sửng sốt một chút.

- Vậy là tốt rồi, ta nhất định phải vào ở vương quốc Huyền Vũ.

Người phụ nữ thở phào nhẹ nhõm.

Nguyệt Thấm Lan khó hiểu hỏi:

- Ta có thể hỏi tại sao không?

Người phụ nữ cảm thán một tiếng:

- Nơi đây rất an toàn, dù cho gặp phải nguy hiểm thì còn có vũ khí mạnh mẽ như thế ngăn lại ma thú, thứ này không có ở vương quốc khác đâu.

- Không có sao?

Đôi môi hồng của Nguyệt Thấm Lan khẽ nhếch.

Người phụ nữ lắc đầu, cảm thán lần nữa:

- Không có, vương quốc chúng ta bị ma thú công kích quanh năm suốt tháng, có đôi khi ngay cả thành chủ cũng đánh không lại, chỉ có thể để ma thú tùy ý tàn sát bừa bãi, độ an toàn không hề bằng nơi này.

- Thì ra là như vậy...

Nguyệt Thấm Lan như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.

Người phụ nữ lắc đầu nói:

- Không giống như vương quốc Huyền Vũ các ngươi, gặp ma thú biển công kích vẫn có biện pháp phản kích, thậm chí còn có thể bắt sống chúng nó, như vậy đã tốt hơn vương quốc chúng ta rất nhiều lần rồi, bọn hắn chỉ biết tăng thuế thôi.

- Đúng là vậy.

Nguyệt Thấm Lan nhận đồng lên tiếng.

- Cho nên ta nhất định phải chuyển tới định cư ở vương quốc Huyền Vũ, dù ma thú có xuất hiện thì cũng không sợ.

Người phụ nữ nói với giọng điệu cực kỳ nghiêm túc.

Nguyệt Thấm Lan không có sửa đúng ma thú trong miệng người phụ nữ thật ra là Hư Quỷ, để tránh việc hù dọa đối phương.

- Vậy ngươi nghỉ ngơi đi, ta đi xem tình hình những người khác như thế nào rồi.

Nguyệt Thấm Lan đặt một bình bí dược chữa thương ở đầu giường.

- Được rồi, đi làm việc của ngươi đi, không cần để ý ta.

Người phụ nữ mỉm cười phất tay.

Nhìn thái độ của người phụ nữ, hiển nhiên là đã trải qua chuyện như vậy rất nhiều lần.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười gật đầu, rời đi với tâm trạng phức tạp.

Cửa phòng đóng lại sau lưng cô, Nguyệt Thấm Lan thất thần nhìn cửa phòng đối diện một hồi, dường như toàn bộ chuyện không giống như tưởng tượng của cô.

- Đại nhân, thế sao rồi?

Phó doanh trưởng khẩn trương hỏi.

- Không có việc gì.

Nguyệt Thấm Lan phục hồi tinh thần lại, quay đầu dặn dò:

- An bài đầy đủ thức ăn và nước uống cho cô ta, khi nào thương thế lành thì lại đưa ra Quân Doanh.

- Vâng.

Phó doanh trưởng giơ tay nghiêm chào.

- Đi xem người bị thương tiếp theo.

Nguyệt Thấm Lan lấy lại bình tĩnh, tiến lên gõ cửa phòng đối diện.

- Vào đi.

Trong phòng truyền ra giọng nam khàn khàn.

- Cọt kẹt ~~~

Cửa phòng bị phó doanh trưởng đẩy ra, Nguyệt Thấm Lan và những người khác lục tục bước vào, chẳng mấy chốc đã chen đầy gian phòng.

- Các ngươi…

Người đàn ông nằm ở trên giường thấy nhiều người như vậy bị dọa sợ hết hồn.

Sắc mặt hắn trắng bệch nhìn đám người Nguyệt Thấm Lan, miệng giật giật:

- Các ngươi muốn làm cái gì hả?

- Ta đại biểu bệ hạ chúng ta tới thăm hỏi ngươi.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm mặt đáp.

- Cái này à... Không cần đâu.

Người đàn ông cố nặn ra một nụ cười.

Nguyệt Thấm Lan hỏi:

- Thương thế ngươi thế nào rồi?

- Ta không bị thương, chỉ là bị hù dọa thôi.

Người đàn ông giải thích.

- Vậy là tốt rồi, vô cùng xin lỗi, khiến ngươi gặp tai nạn ở vương quốc Huyền Vũ.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng thành khẩn.

- Không phải các ngươi đã bắt lại con ma thú kia sao?

Người đàn ông trừng mắt nhìn lại cô gái ưu nhã.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu nói:

- Đúng vậy, chúng nó đã bị bắt rồi, sau này Hải Quan cũng sẽ tăng mạnh cảnh giới, tuyệt đối không phát sinh loại sự tình này nữa.

- Vậy là tốt quá rồi.

Người đàn ông nghe vậy thở phào nhẹ nhõm.

Nguyệt Thấm Lan lấy ra bình nước thuốc rồi đặt ở trên mặt bàn:

- Đây là bí dược chữa thương, có thể giúp thương thế của ngươi nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp.

- Thứ này tốt như vậy sao?

Đôi mắt của người đàn ông lập tức sáng ngời.

Ở vương quốc của hắn, dù có bị ma thú công kích thì cũng chẳng ai đưa ma dược chữa thương miễn phí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận