Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 557: Viện Ca Kịch Khai Trương

Sáng sớm.
Đông đông đông...
Sau khi ba tiếng trống vang lên ở Sơn Hải Quan, cổng chính Thiên Môn Lâu từ từ mở ra, nghênh đón người dân vào thành.
Tiếng trống là phương thức truyền tín hiệu mới, sử dụng bằng trống chiến mà Phường Công nghiệp Quân Sự chế tạo.
Dựa vào số lần đánh trống, sức lực, khoảng cách để truyền lại tin tức.
Ví dụ như đánh trống đều đặn ba lần nghĩa là mở cửa thành.
Đánh trống nhanh ba lần đại biểu việc đóng cửa thành.
Trước Thiên Môn Lâu đã xếp thành một hàng dài, số người vượt qua một ngàn người, trong đó phần lớn là thương nhân hành hoang.
Đây là ngày thứ ba mà Rùa Đen đến thành Tương Lai.
Trong ba ngày này, trải qua sự tuyên truyền âm thầm của thành Huyền Vũ, lại thêm sự đặc thù ở Phố Buôn Bán, các thương nhân hành hoang đã hoàn toàn thích nơi đây.
Cho nên số người vào thành hôm nay còn nhiều hơn tổng số người vào thành hai ngày trước.

- Mọi người xếp thành hàng, không được chen ngang, xin hãy cởi mũ xuống, không được che đầu...
Nhân viên đăng ký hô hào, giữ gìn trật tự hàng ngũ.
- Hôm nay, đông người quá.
A Đát Trúc lạnh lùng lên tiếng, đang xếp hàng chờ đợi đăng ký vào thành.
Cô ta bị trưởng lão Phong phái đi mua trái cây cho cháu gái của lão.
Đôi mắt trắng của A Đát Trúc hiện lên sự tức giận, thấp giọng mắng:

- Bắt một cao thủ cấp 6 như ta đi mua trái cây, lão đang nghĩ cái gì vậy?
Nửa giờ sau, cô ta cầm Văn Điệp Thông Quan đi vào Phố Buôn Bán.
Mới vừa đứng một hồi thì một mùi thơm dụ người bay tới.
A Đát Trúc mím môi, trong lòng khẽ nhúc nhích, quyết định đi giải quyết vấn đề ăn uống của bản thân trước.
Cô ta đi sang bên phải, đi vào khu Phố Buôn Bán thứ nhất, quen cửa quen nẻo đi tới tiệm mì.
Ở Tam Tinh Lâu hơn mười ngày, cô ta đã nhớ kỹ vị trí tất cả cửa hàng ở nơi này, nhất là những cửa hàng có liên quan tới món ăn.
Nhưng cô ta chưa kịp bước vào tiệm mì thì đã bị hấp dẫn bởi động tĩnh náo nhiệt đằng trước.

- Chuyện gì xảy ra?
A đát trúc hơi cau mày.
Cô ta nghiêng đầu nhìn đội ngũ xếp hàng trước tiệm mì, lại nhìn về phía cuối Phố Buôn Bán đang rất náo nhiệt, sau cùng quyết định đi xem náo nhiệt trước.
Mì có thể để tối ăn, nhưng nếu đi xem náo nhiệt trễ thì rất có thể không còn gì để xem.
Đạp đạp đạp...
Cô ta mang theo sự tò mò đi về phía Viện Ca Kịch.
Đi tới gần mới phát hiện cửa chính từ trước vẫn luôn đóng chặt của Viện Ca Kịch đã mở.
Ở cửa ra vào Viện Ca Kịch có dựng hai tấm bảng gỗ, phía trên viết mấy dòng chữ.
- Tên vở kịch hôm nay là ‘Công chúa Bạch Tuyết ’?
A Đát Trúc chớp mắt, dấu hỏi đầy đầu.
Tên vở kịch là cái gì? Công chúa Bạch Tuyết lại là cái gì?
Cô ta ngừng chân, nhìn về phía cửa chính Viện Ca Kịch, bên trong có rất nhiều nhân viên.
Ngoài cửa Viện Ca Kịch có rất nhiều người tới đây vì tò mò giống như cô ta.
Đạp đạp đạp...
- Mọi người tránh đường một chút.
Một giọng nói mị hoặc truyền đến.
Hồ Tiên uốn éo đi tới, chuẩn bị tiến vào Viện Ca Kịch.
Khi đi ngang qua A Đát Trúc, cô ta hơi khựng lại, hiển nhiên là nhận ra cô gái tóc trắng.

- Hồ Tiên các hạ.
A Đát Trúc nghiêm mặt lên tiếng chào hỏi.
Hồ Tiên nhấc mí mắt lên, cười nhạt hỏi:

- Ngươi đến đây xem kịch à?

- Kịch là cái gì?
A Đát Trúc hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
- Rất khó giải thích, nhưng ai xem qua đều sẽ thích, ta bảo đảm.
Hồ Tiên cong môi cười, uốn éo đi vào Viện Ca Kịch.
- Ai xem qua đều sẽ thích?
A Đát Trúc bĩu môi, do dự một chút, cuối cùng vẫn cất bước đi vào Viện Ca Kịch.
Cô ta muốn nhìn, rốt cuộc thì ‘Công chúa Bạch Tuyết’ này là cái gì.
Sau khi bước qua cửa chính là tiến vào đại sảnh tiếp đãi, bên trái là quầy bán vé, phía bên phải là khu vực ngồi chờ.
Sau quầy, Lan Đế nắm chặt tay nhỏ, đây là ngày đầu tiên cô ta chính thức đi làm, vừa khẩn trương lại vừa hưng phấn.
A Đát Trúc nhìn một vòng đại sảnh tiếp đãi, sau khi thấy quầy vé thì cất bước đi đến.
- Xin chào, ngươi muốn mua vé à?
Đôi mắt màu hổ phách của Lan Đế sáng lên.

- Ừ.
A Đát Trúc đáp.
- Trước mắt chỉ có ‘Công chúa Bạch Tuyết ’, mỗi ngày sẽ diễn bốn lần, hai lần buổi sáng và hai lần buổi chiều, ngươi muốn mua thời gian nào?
Lan Đế mỉm cười hỏi.
- Cho ta vở gần nhất.
A Đát Trúc nghe như lọt vào trong sương mù, không thể làm gì khác hơn là trả lời tùy ý.
- Được.
Lan Đế lên tiếng, sau đó lấy một tấm bản đồ phân bố vị trí Viện Ca Kịch đưa cho cô gái tóc trắng, nhỏ giọng giải thích:

- Đây là vị trí thường, vị trí càng gần sân khấu thì sẽ càng đắt.
A Đát Trúc nhìn bản đồ phân bố vị trí, ba hàng ghế gần sân khấu bị chia thành khu Giáp, ba hàng tiếp theo là khu Ất, còn lại đều là khu Bính.
- Giá cả như thế nào?
Cô ta ngước mắt hỏi.
Lan Đế thuần thục báo giá:

- Vé ở khu Giáp là bốn mươi khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, khu Ất là ba mươi viên tinh thạch hung thú, khu Bính là hai mươi khối.
A Đát Trúc trừng to hai mắt, đắt tới vậy sao?
- Ngươi không hài lòng các vị trí này à?
Lan Đế cười khanh khách nói:

- Chúng ta còn có phòng riêng.

- Phòng riêng có giá bao nhiêu?
A Đát Trúc ngước mắt hỏi.
Lan Đế bảo trì nụ cười lễ phép, nói:

- Giá vé là năm trăm viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, một phòng chứa được mười người.
A Đát Trúc co giật khóe mắt, phòng riêng càng đắt hơn.

- Một vé ở khu Giáp.
Cô ta lạnh lùng nói.
Lan Đế cười tươi như hoa, đưa tay ra hiệu nói:

- Vâng, bốn mươi viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.

- Đây.
A Đát Trúc lấy túi da thú ra, đếm bốn khối tinh thạch hung thú sơ cấp cao đẳng đưa cho đối phương.
Lan Đế vụng trộm nhìn túi da thú, bên trong có rất nhiều tinh thạch hung thú.
Cô có lòng tốt nhắc nhở:

- Ngươi mang nhiều tinh thạch hung thú như vậy, ta đề nghị ngươi đi đổi thành đồng Huyền Vũ, như vậy thuận tiện sử dụng ở Phố Buôn Bán hơn.

- Đổi thành đồng Huyền Vũ à, ta sẽ cân nhắc.
A Đát Trúc thuận miệng đáp.
Cô ta biết đồng Huyền Vũ, Ngân Hàng ở Phố Buôn Bán có khu vực chuyên xử lý chuyện này, cung cấp dịch vụ đổi tinh thạch hung thú.
Lan Đế lấy một vé vào cửa Viện Ca Kịch, dáng vẻ tương tự vé máy bay, có điều mặt trên lại in ấn đồ án của Viện Ca Kịch.
Cô cầm con dấu ấn số chỗ ngồi và chữ ‘Vở đầu’ vào phần mệnh giá.
Lan Đế đưa vé cho cô gái tóc trắng, nhỏ giọng nói:

- Đây là vé ngồi, vở đầu của ‘Công chúa Bạch Tuyết’ sẽ bắt đầu sau thời gian ba đống lửa trại.

- Ừm.
A Đát Trúc tiếp nhận vé.
Cô ta thấy đồ án và chữ tuyệt đẹp trên vé, lập tức thích không buông tay, cẩn thận cất ở bên hông.

- Còn thời gian ba đống lửa nữa mới bắt đầu, đi ăn mì trước.
A Đát Trúc cất bước đi ra ngoài.
Đạp đạp đạp...
Chưa kịp rời đi thì A Đát Trúc đã chạm mặt ba người đang tung tăng tới gần quầy bán vé.

- Xin chào, ta muốn mua ba tấm vé.
Lý Tiểu Cốt thanh thúy đáp.
Cô ấy có nghe Hi Bối Kỳ nhắc về việc Viện Ca Kịch sắp khai trương, kịch bản rất đáng xem, cho nên mang hộ vệ tới đây.
- Ừ, ngươi muốn mua vị trí nào?
Lan Đế tươi cười chào đón.
Lý Tiểu Cốt ngây thơ nói:

- Hi Bối Kỳ nói ngồi phía trước sẽ thấy rõ hơn, lấy cho ta vị trí đầu đi.

- A, ngươi biết Hi Bối Kỳ à?
Lan Đế yên lặng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận