Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 267: Cây Thước, Thước Dây Cuộn

Sau thời gian hai ngọn lửa trại, hai người mới hài lòng rời khỏi quán mì, chỉ là vừa ra cửa đã bị bão cát dính vào đầy mặt.
- Khặc khặc!
Ngõa Nhĩ Cam che miệng khom lưng lớn tiếng ho khan, trong mắt lại bị cát bay vào, khó chịu nước mắt đều chảy ra.
- Đội trưởng, nơi đây bão cát lớn hơn rất nhiều, nên tìm một nơi qua đêm mới được.
Đạt Tư híp mắt cúi đầu nói.
Bão cát cứ thổi vào miệng và mắt liên tục, rất khó chịu.
Ở Rừng Vạn Khô, bão cát càng mạnh càng lớn, ngược lại trên mặt đất còn dễ chịu hơn một chút.
- Nữ nhân kia không phải nói Tam Tinh Lâu có thể ở lại qua đêm sao, chúng ta đi đến nơi đó đi.
Ngõa Nhĩ Cam giơ tay lên che chở ánh mắt, chỉ chừa một đường nhỏ nhìn đường.
- Tốt, tìm xem một chút.
Đạt Tư đáp.
- Đội trưởng!
Hành hoang thương nhân còn lại cũng đều trở về, bọc da thú trên lưng vẫn căng phồng như trước.
Vẻ mặt của bọn hắn rất phiền muộn, trên khuôn mặt lại lộ ra vẻ bất đắc dĩ và xấu hổ.
Tâm cao khí ngạo vào cửa hàng, cuối cùng chỉ có thể mặt đỏ tới mang tai rời đi, sự tự tin trong lòng cũng bị vùi dập.
- Giao dịch như thế nào rồi?
Ngõa Nhĩ Cam trầm giọng hỏi.
- Không tốt, những thứ kia đều quá mắc.
- Da thú thông thường bọn hắn không thèm, chỉ lấy da hung thú và xương hung thú.
Ngõa Nhĩ Cam nghe thì cảm thấy nhức đầu, làm sao tòa thành này lại quỷ dị đến như vậy?
- Trước tiên chúng ta cần tìm nơi nghỉ ngơi trước.
Hắn thở sâu lớn tiếng nói.
Hơn nữa, thú Lưu Ly cũng muốn cần phải được cho ăn.
- Ngao ngao !
Đêm khuya ở Rừng Vạn Khô, trên những trụ đá xa xa ở trong rừng, có hung thú đang gào gọi.
Khí tức của bản thân Rùa Đen tản ra, khiến cho tiếng kêu gào của hung thú hơi ngừng lại.
Trong Phủ Thành Chủ, Mục Lương đang ở phòng làm việc nghiên cứu vũ khí mới.
Nguyệt Thấm Lan đứng hầu ở một bên, có lúc còn ra tay hỗ trợ.
Như hỗ trợ mang vật liệu giống nhau, từ bàn làm việc bên này dời đến bàn làm việc bên kia, hoặc đưa nước đến bên miệng của Mục Lương.
Ngoại trừ mấy chuyện đó ra, cô còn có một công việc khác, là phụ trách ghi chép quá trình anh chế tác linh khí, đến lúc đó giao cho Phường Công nghiệp Quân sự để sản xuất số lượng lớn.
Mục Lương đang ở chế tạo một cái khiên bằng vảy, chuẩn bị tăng thêm trang bị cho Tuần Cảnh Vệ.
Anh cầm lấy xác của Ma Trùng Chín Đốt, dùng dao rọc xuống một mảng lớn, rồi từ từ cắt tỉa thành hình quạt nửa cung tròn, đồng thời còn làm thêm bốn cái xác trùng như vậy.
Mục Lương còn tỉa đầu nhọn của xác trùng hình quạt ra một đường cung, chế ra tấm thuẫn hình tròn.
Như vậy có thể đỡ được một vài công kích, lúc nâng khiên đi về phía trước cũng có thể dùng ít sức.
Sau khi, anh cắt tỉa xong khúc xác Ma Trùng Chín Đốt rồi lại mang đi luộc.
Khi thời gian trôi qua càng lâu, nhiệt độ càng cao, xác của Ma Trùng Chín Đốt bắt đầu thu nhỏ lại, vật chất màu đen trong vỏ trùng bị nấu chảy ra, hòa tan trong nước.
Một lần nữa vớt xác trùng lên, cảm thấy nhẹ đi ít nhất gấp đôi, tỉ lệ thu nhỏ lại cũng là gấp đôi, độ cứng cũng tăng lên ít nhất ba thành.
Nguyệt Thấm Lan yên lặng cúi đầu ghi lại, còn vẽ ra sơ đồ rất phổ thông dễ hiểu ở trên giấy.
- Linh khí sơ cấp, chỉ có thể dùng sắt để kết nối bọn chúng.
Mục Lương lải nhải một mình.
Linh khí sơ cấp không cần nghi thức khải linh, cũng không cần khảm nạm tinh thạch hung thú.
Chỉ là lợi dụng đặc tính của tài liệu hung thú, kết nối lại khe hở giữa các tài liệu hung thú, cần dùng những phương thức kết nối khác.
Anh cầm lấy dây sắt sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, rồi đính lại xác bốn khối Ma Trùng Chín Đốt lại cùng một chỗ, sau khi cố định xong, đã tạo ra một cái khiên hình tròn.
Mặt trái cái khiên lại cố định hai vòng tròn cầm tay bằng da động vật, có thể cho cánh tay xuyên qua, tấm thuẫn tròn có thể cố định ở trên cẳng tay, thuận tiện hoạt động.
- Được rồi, tấm thuẫn tròn như vậy cũng có thể ngăn cản công kích của cường giả cấp 4.
Ngón tay của Mục Lương đánh lên tấm thuẫn tròn, thử cường độ của nó.
Đường kính của tấm thuẫn tròn một mét, nếu như người bình thường ngồi xổm xuống, tấm thuẫn hình tròn hoàn toàn có thể che toàn bộ ở phía sau.
Nguyệt Thấm Lan đưa tay cầm lấy tấm thuẫn hình tròn, dùng sức tạo áp lực lên tấm thuẫn ấy.
Khi đạt tới điểm tới hạn có thể làm nổ tung tấm thuẫn, cô mới dừng tay lại.
Nguyệt Thấm Lan dịu dàng buông tấm thuẫn đó ra, gật đầu nói:
- Hoàn toàn có thể đỡ được công kích của cường giả cấp 4.
- Tốt, phương pháp luyện chế đưa cho Phường Công nghiệp Quân sự, bắt đầu sản xuất số lượng lớn.
Mục Lương hài lòng nói.
- Được.
Nguyệt Thấm Lan chăm chú đáp.
Cô thu lại quyển sổ ghi chép, chuẩn bị sau đó sẽ đưa tới Phường Công nghiệp Quân sự.
Phường Công nghiệp Quân sự đã được xây dựng, nhân viên làm việc bên trong đều bị yêu cầu ký Khế Ước Ong Chúa, bảo đảm tính bảo mật và an toàn tuyệt đối.
Ngoại trừ tấm thuẫn hình tròn, quân nỏ cũng đã đưa cho công nhân Phường Công nghiệp Quân sự bắt đầu sản xuất ra, chỉ là còn chưa có sản phẩm thành công.
- Mục Lương, chúng ta lại không có nhiều xác Ma Trùng Chín Đốt như vậy, đó là một vấn đề lớn.
Nguyệt Thấm Lan nhắc nhở.
Mục Lương cũng cảm thấy đau đầu, thiếu tài liệu hung thú, vấn đề ấy mãi vẫn chưa giải quyết được.
Anh bất đắc dĩ nói:
- Ta sẽ bảo cho Vua Sói Mặt Trăng và Tiểu Tử cố gắng lưu ý.
- Ngươi có chủ ý là tốt rồi.
Nguyệt Thấm Lan tao nhã nói.
Mục Lương cười cười, giơ tay lên nói:
- Mang xương thú kia đưa cho ta một cái.
- Đây.
Nguyệt Thấm Lan đưa tới một khúc xương sườn hung thú. Cô hiếu kỳ hỏi:
- Ngươi còn muốn làm linh khí gì?
Mục Lương giải thích:
- Làm mấy thứ công cụ, Phường Công nghiệp Quân sự vẫn còn thiếu đo lường tiêu chuẩn.
- Đo lường là cái gì?
Nguyệt Thấm Lan chớp chớp con mắt màu xanh nước biển, lần đầu tiên nghe được từ ấy.
Mục Lương xoay chuyển xương thú trong tay, thuận miệng giải thích:
- Đo lường là cách gọi chung của việc tính toán chiều dài, dung tích, trọng lượng tiêu chuẩn vật thể.
Ở bên trong đo lường, độ là chỉ đo chiều dài, số lượng là đo dung tích, tiêu chuẩn là đo trọng lượng.
- Ta đã hiểu, ngươi đây là muốn làm ra một thứ để quy định tiêu chuẩn.
Đôi môi đỏ mọng của Nguyệt Thấm Lan khẽ nhếch lên.
Vật thể dài ngắn, nặng nhẹ, dung tích bao nhiêu, những thứ ấy trước kia đều là không có một quy định tiêu chuẩn nào.
Trước đây, Mục Lương chỉ lấy số đo một bộ y phục, giày làm tiêu chuẩn, hiện tại cần phải thống nhất số đo.
- Đúng.
Mục Lương mỉm cười gật đầu.
Anh gọt mỏng xương hung thú đang cầm trong tay, lại gọt hình dạng thành hình vuông, hình dáng cũng rất giống cây thước kiếp trước.
Mục Lương lại dùng dao nhỏ khắc ra các mức ở trên xương thú, chín vạch ngắn một vạch dài làm một khúc, cũng chính là mười mi-li-mét, một khúc chính là một xăng-ti-mét.
Anh khắc lấy từng khúc từng khúc mỗi một khúc đều giống như nhau, khoảng cách giữa các vạch cũng hoàn toàn tương tự nhau.
Khi cây hước bằng xương thú hoàn thành, tổng chiều dài là 50 xăng-ti-mét.
Mục Lương còn khảm nạm hung thú tinh thạch ở một đầu, tiến hành nghi thức khải linh, làm cho cây thước bằng xương biến thành linh khí trung cấp.
- Vật này thật chỉ là dùng để đo kích thước sao?
Nguyệt Thấm Lan mở miệng líu lưỡi.
Linh khí trung cấp chỉ dùng để đo kích thước? Đây cũng quá xa xỉ rồi.
- Đương nhiên.
Mục Lương buông cây thước đó xuống, chuẩn bị chế tác công cụ khác.
Anh lấy một lớp vỏ ngoài của loài rắn, dùng dao rọc da rắn có chiều rộng bằng hai ngón tay.
Mục Lương phân tầng lớp da rắn, loại bỏ miếng vảy bên ngoài, chỉ giữ lại da rắn dài.
Anh tiếp tục khắc vẽ các vạch trên da rắn, cũng giống như trước đó chín ngắn một dài, một xăng-ti-mét làm một đoạn, tổng cộng khắc 100 đoạn, đồng thời viết xuống chữ số từ một đến một trăm.
- Mục Lương, thứ này là cái gì vậy?
Nguyệt Thấm Lan hiếu kỳ hỏi.
- Dây thước cuộn.
Mục Lương giải thích:
- Tác dụng như thước đo, nhưng áp dụng cho phạm vi rộng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận