Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 357: Năng Lực Mị Hoặc Trời Sinh

- Các ngươi ở lại đây, nếu đối phương đến đây với thiện ý, vậy chúng ta cũng không thể thất lễ.
Giọng của Hồ Tiên truyền lại, đám thuộc hạ mặc áo choàng đen nghe vậy, lập tức dừng bước.
- Các ngươi cũng ở lại đây đi.
Viêm Tượng trầm giọng ra lệnh, sau đó hắn nhảy xuống tường thành, đi ra ngoài sơn cốc cùng với Hồ Tiên.
- Hai người các ngươi đi theo ta, những người khác ở lại.
Phong Thanh Lang nhìn về phía người thú đầu sư tử và người thú đầu sói.
Hắn muốn mang hai người này đi theo, có lẽ bọn họ có thể nhận ra hai kẻ trộm trứng.
- Vâng.
Trong lòng Ngải Bố Nạp và Đức Lợi phát điên, cả hai muốn từ chối, nhưng lại không thể không đi.
Không đợi hai người mở miệng, Phong Thanh Lang túm gáy cả hai nhảy xuống tường thành, bước nhanh bắt kịp Hồ Tiên và Viêm Tượng.
Mười phút sau, một nhóm năm người đi tới phía dưới Huyền Vũ, ngừng chân trước Thiên Môn Lâu.
- Hầu gia, chúng ta sẽ đi lên từ nơi này.
Ngải Bố Nạp nhỏ giọng nhắc nhở, nhưng không ai đáp lại.
Hồ Tiên đã bước lên bậc thang, tới gần Thiên Môn Lâu.
- Ba vị hầu gia, thành Huyền Vũ có quy định, nếu muốn vào thành thì không thể che người.
Đức Lợi An lên tiếng nhắc nhở.
Hồ Tiên hơi khựng lại, nghiêng đầu suy nghĩ một chút.
Sau đó, cô cởi lớp áo choàng đen, lộ ra bảy chiếc đuôi hồ ly xù lông.
- Như vậy tốt hơn nhiều, mỗi lần mặc bộ áo choàng này là cực hình với ta.
Hồ Tiên mị sắc nói.
- Hừ, để xem nếu ta không cởi thì các ngươi có thể làm gì được ta?
Viêm Tượng hừ lạnh một tiếng.
- Viêm Tượng, ngươi đừng quên, ngươi đang ở trên người Man Thú Hoang Cổ cấp 8, có muốn chết thì cũng đừng kéo ta theo.
Hồ Tiên quay đầu, ánh mắt tràn đầy sự lạnh lùng.
- .....
Khuôn mặt của Viêm Tượng dưới lớp áo choàng lập tức đen lại.
Đức Lợi An, Ngải Bố Nạp run lẩy bẩy, trong lòng khẩn cầu hầu gia Viêm Tượng đừng phát điên, chớ chọc giận Man Thú Hoang Cổ và thành chủ thành Huyền Vũ rồi khiến cả nhóm bị liên lụy.
Phong Thanh Lang nhếch miệng, dứt khoát cởi áo choàng rồi đi tới đứng phía sau Hồ Tiên.
Hắn cực kỳ tình nguyện nhìn thấy hầu gia Viêm Tượng ăn mệt.
Viêm Tượng yên lặng trong phút chốc, qua một hồi lâu mới chậm rãi cởi áo choàng, lộ ra hình dạng thân người đầu voi.
Ánh mắt của hắn đỏ ngầu như máu, hai lỗ tai như quạt hương bồ nhẹ nhàng rung động.
Mà thứ làm người ta chú ý nhất là chiếc vòi voi dài một thước và một đôi ngà cong vút.
Hồ Tiên bĩu môi, chiếc đuôi xù lông che khuất nửa gương mặt, uốn éo bước vào Thiên Môn Lâu.
Ngải Bố Nạp và Đức Lợi An thở phào, trong lòng lại kinh ngạc, không ngờ hầu gia Viêm Tượng táo bạo thất thường lại chịu thỏa hiệp.
Một nhóm năm người đi tới trước Thiên Môn Lâu, Hồ Tiên là người dẫn đầu.
- Các vị hầu gia, muốn đi vào thành Huyền Vũ cần phải mua Văn Điệp Thông Quan.
Ngải Bố Nạp lại nhắc nhở lần nữa:
- Mỗi người cần giao một khối hung thú tinh thạch sơ cấp trung đẳng, xem như giá thành phí.
- Cái gì?
Viêm Tượng tức giận hỏi.
- Bất cứ ai vào thành đều phải tuân thủ quy định......
Ngải Bố Nạp giải thích, trong lòng căng thẳng.
- Xin chào, vào thành cần Văn Điệp Thông Quan, giá thành phí là một khối hung thú tinh thạch sơ cấp trung đẳng.
Nhân viên công tác đứng sau quầy Thiên Môn Lâu nói với giọng điệu việc công xử theo phép công.
- Đây.
Hồ Tiên không thèm để ý nhiều như vậy, cô lấy ra hung thú tinh thạch đặt lên trên quầy.
- Tiểu thư, xin đừng che mặt.
Nhân viên công tác nhìn Hồ Tiên, lên tiếng nhắc nhở.
- Ta sợ nếu lộ mặt thì các ngươi sẽ bị ta mê hoặc.
Đôi mắt đẹp của Hồ Tiên chớp chớp.
- .....
Nhân viên này sửng sốt một chút, cố gắng duy trì nụ cười trên môi.
Hắn lại nhấn mạnh lần nữa:
- Đây là quy củ khi vào thành.
- Tốt thôi.
Hồ Tiên vũ mị nở nụ cười, buông đuôi hồ ly xuống.
- Thật đẹp!
Nhân viên công tác ngẩn ngơ, miệng há hốc, thất thần.
Đây là năng lực Mị Hoặc của Hồ Tiên, nó được sinh ra sau khi cô có đuôi hồ ly.
- Cảm phiền tiểu thư hãy che mặt lại.
Cao Thao vội vàng nhìn sang chỗ khác, không dám nhìn vào khuôn mặt quyến rũ của người phụ nữ này thêm lần nào nữa.
Hắn dùng kiếm ngắn đâm vào đùi, cố gắng khiến bản thân tỉnh táo.
- Ha ha ha, không phải ngươi nói đây là quy củ sao?
Hồ Tiên nhoẻn miệng cười, chiếc đuôi hồ ly che khuất nửa gương mặt, chỉ chừa lại đôi mắt hồ mị.
Cô có chút kinh ngạc, một người có thực lực yếu ớt thế mà lại biết dùng phương pháp thương tổn bản thân để đối kháng Mị Hoặc Trời Sinh của cô.
- Tình huống đặc biệt cần đối đãi theo cách đặc thù.
Cao Thao hít sâu một hơi nói.
Hắn lấy một chiếc bình lưu ly từ trong túi áo, mở nắp rồi nuốt bí dược chữa thương vào miệng, chưa đầy một phút thì vết thương trên đùi đã không còn chảy máu, sau đó từ từ khép lại.
Bình bí dược chữa thương cao cấp này là phúc lợi của Cao Thao, ba vị đội trưởng Thành Phòng Quân đều sẽ nhận được một bình mỗi tháng.
Tròng mắt của đám người Phong Thanh Lang lập tức co rụt lại, đây là loại bí dược gì?
- Xin mời tiếp tục.
Cao Thao đứng vững vàng ở một bên, nghiêm mặt giám sát.
Trực giác của hắn nói cho hắn biết, mấy người trước mắt không đơn giản, cần phải đối đãi một cách cẩn thận.
Nhân viên công tác lấy lại tinh thần, vội vàng cúi đầu nhìn chằm chằm trang giấy.
Giọng của hắn có chút cà lăm:
- Tiểu thư, xin cho biết tên họ, địa chỉ......
- Hồ Tiên, ở thành Vạn Yêu, năm nay hai mươi bốn......
Hồ Tiên khoan thai vung vẩy sáu chiếc đuôi hồ ly còn lại, chậm rãi khai báo lý lịch của bản thân.

Nhân viên công tác đưa Văn Điệp Thông Quan bằng hai tay, mỉm cười nói:
- Tiểu thư Hồ Tiên, hoan nghênh ngươi đến thành Huyền Vũ.
Hồ Tiên kẹp Văn Điệp Thông Quan bằng hai ngón tay, nhìn thông tin cá nhân viết trên cái thẻ gỗ.
- Rất thú vị.
Cô nở nụ cười vũ mị, uốn éo bước qua Thiên Môn Lâu.
Tới lượt Phong Thanh Lang, hắn tiến lên trước rồi nhanh chóng ném ra một khối hung thú tinh thạch.
- Xin chờ một chút.
Nụ cười trên mặt nhân viên phục vụ cứng ngắc.
Trong lòng hắn run sợ không thôi, vì sao hôm nay lại có nhiều người thú tới đây?
- Phiền phức.
Phong Thanh Lang đen mặt bĩu môi.
Nhân viên công tác cúi đầu, tốc độ ghi chép vô thức nhanh hơn.
- Xin các hạ hãy cho biết tên tuổi, địa chỉ.
Hắn nặn ra một nụ cười như khóc.
- Phong Thanh Lang, ở thành Vạn Yêu.
Phong Thanh Lang trầm mặt.
- Vâng.
Nhân viên phục vụ ngậm miệng, nhanh chóng viết lại thông tin đăng ký.
Sau đó hắn đưa Văn Điệp Thông Quan cho Phong Thanh Lang, kiên trì hoàn thành thủ tục:
- Hoan nghênh ngươi đến thành Huyền Vũ.
Phong Thanh Lang tiếp nhận Văn Điệp Thông Quan, mặt không biểu cảm rời đi Thiên Môn Lâu.
Người thú đầu voi tiến lên phía trước, khuôn mặt to lớn khiến nhân viên này suýt nữa la lên.
- Đây.
Viêm Tượng nói với giọng điệu hằn học, đập mạnh hung thú tinh thạch lên trên quầy.
- Răng rắc !
Quầy hàng bằng gỗ phát ra một âm thanh giòn vang, mặt bàn xuất hiện khe hở rộng cỡ hai ngón tay.
- Xin hãy bồi thường.
Sắc mặt Cao Thao trầm xuống.
- Cùm cụp !
Bên trên Thiên Môn Lâu, hai mươi thanh nỏ quân dụng nhắm ngay hầu gia Viêm Tượng, toàn bộ tên đã được lên dây cung.
Hiện tại, Phường Công nghiệp Quân Sự có thể sản xuất mười chuôi nỏ quân dụng mỗi ngày, thành Huyền Vũ càng ngày càng mở rộng, vũ khí của Thành Phòng Quân cũng được thay đổi nhanh chóng.
Số lượng nỏ quân dụng mà ba quân nắm giữ được đề cao mỗi ngày.
- A, bồi thường?
Hầu gia Viêm Tượng cười lạnh một tiếng, lửa giận bốc cháy hừng hực trong lòng.
- Viêm Tượng, ngươi trở về đi.
Trên mặt Hồ Tiên tràn đầy sương lạnh.
Phong Thanh Lang nhếch môi, lạnh nhạt nói:
- Đừng gây chuyện, nếu không lúc trở về ta sẽ bẩm báo chuyện này với Thú Vương.
- Ngươi!
Đôi mắt Viêm Tượng đỏ tươi như máu.
Hắn kiềm chế lửa giận, nếu như làm hỏng chuyện, Thú Vương sẽ nuốt sống hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận