Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 347: Phiếu Đổi Miễn Phí

Hôm nay nghỉ ngơi, cô không mặc Khôi Giáp U Linh mà mặc quần áo hàng ngày, chuẩn bị thật tốt để đi dạo một vòng thành Huyền Vũ.
Từ khi hai người đến thành Huyền Vũ vẫn còn chưa đi dạo tử tế, cộng thêm việc không lâu trước đây thành Huyền Vũ cải tạo lần thứ ba, rất nhiều nơi thay đổi lớn.
- Chị A Thanh đâu rồi?
A Mạn hỏi với giọng nói trong trẻo.
A Thanh là hộ vệ Khu vực Trung ương dưới quyền của Ngôn Băng, ngày hôm nay, cô cũng nghỉ phép, ba người đã cùng nhau hẹp gặp.
Ny Cát Sa thuận miệng nói một câu:
- Ta đã gặp cô ấy trên đường, cô ấy nói sẽ chờ chúng ta ở nhà ăn.
- Vậy chúng ta đi nhà ăn.
A Mạn nghe vậy gật đầu.
Hai ba phút phía sau, hai cô đi vào nhà ăn, nhìn thấy cô gái tóc ngắn đang ngồi dựa vào tường, trước mặt cô còn có một cái chén lớn.
- Chị A Thanh.
A Mạn lên tiếng gọi.
Cô gái tóc ngắn nghe thấy tiếng thì ngẩng đầu lên, giơ tay ra hiệu, cô cũng đang đeo khăn che mặt, cho nên nhìn không thấy biểu cảm.
- Đi xếp hàng lấy bữa sáng trước đã.
Ny Cát Sa vỗ xuống bả vai của A Mạn, đi về phía quầy hàng.
- Ừm.
A Mạn gật đầu.
Năm phút sau, hai người bưng khay đi tới trước mặt A Thanh rồi ngồi xuống.
Bữa sáng nhà ăn hôm nay là canh thịt và bánh thịt, số lượng rất đủ, thỏa mãn ăn no.
- Sớm vậy.
A Thanh chào hỏi.
- Buổi sáng tốt lành.
A Mạn xé mở bánh thịt, vén một góc khăn che mặt lên, sau đó đưa bánh thịt vào trong miệng.
Cô phồng miệng, lời nói mơ hồ không rõ hỏi:
- Chị A Thanh, sao hôm nay ngươi lên sớm vậy?
- Giống như ngày thường thôi.
A Thanh nhẹ giọng đáp lại một câu.
Bát trước mặt cô đã trống không, hiển nhiên là ăn no rồi.
- Như vậy a…
A Mạn cúi đầu ăn miếng canh thịt, lại hỏi:
- Ăn điểm tâm xong, lát nữa chúng ta đi làm gì trước?
- Đi Phố Buôn Bán, tiểu thư Mễ Nặc mở Tiệm Đồ Uống Lạnh, chúng ta có thể đi nếm thử.
Ny Cát Sa đột nhiên nói.
Đôi mắt đẹp của A Mạn sáng lên, liên tục gật đầu:
- Đúng rồi, có phiếu đổi miễn phí, vừa khéo có thể dùng rồi.
Hôm nay là ngày Tiệm Đồ Uống Lạnh khai trương nên Mễ Nặc đã phân phát rất nhiều phiếu đổi miễn phí ra ngoài.
Cô gái tai thỏ muốn hiểu rõ khẩu vị của mọi người, muốn trước khi chính thức kinh doanh có thể điều chỉnh tương ứng.
Những phiếu đổi miễn phí này coi như một phần phúc lợi trong đó, phân phát cho đội hộ vệ Khu vực Trung ương.
- Chị Ny Cát Sa, ngươi đã từng uống nước lạnh chưa?
A Thanh nghiêng đầu hỏi.
- Ừm, ta từng uống trà sữa trân châu rồi.
Ny Cát Sa nuốt miếng bánh thịt trong miệng xuống, rồi mở miệng tán dương:
- Uống rất ngon.
Hai ngày trước, cô theo Ly Nguyệt đi tìm Mục Lương báo cáo công việc, đúng lúc thấy được cô gái tai thỏ đang nấu trà sữa, cô cũng được một ly.
- Vậy đợi lát nữa ta cũng phải uống một ly trà sữa trân châu là được rồi.
A Mạn đầy cõi lòng mong đợi nói.
- Còn có sản phẩm mới, lần này ta dự định uống sản phẩm mới.
Ny Cát Sa cười quyến rũ.
A Thanh cảm thấy hứng thú mà hỏi:
- Sản phẩm mới có cái gì?
Ny Cát Sa lắc đầu, mong đợi nói:
- Ta cũng không rõ, nghe nói là dùng mấy loại ra xanh chế thành, đáng thưởng thức.
- Càng ngày càng mong đợi.
Đôi mắt đẹp của A Mạn tỏa sáng lấp lánh.
Hai mươi phút sau, ba người ăn điểm tâm xong rồi rời khỏi nhà ăn, đi ra ngoài Khu vực Trung ương.
Lúc đi ngang qua cửa chính, các đồng đội đều cười trêu đùa ân cần thăm hỏi.
- Đi chơi vui vẻ nhé.
- Nhớ sau khi trở về thì giới thiệu chỗ nào chơi vui hơn nha.
- Cuối cùng cũng có thể thoải mái đi dạo thành Huyền Vũ một chút.
Ny Cát Sa cảm thán một tiếng.
- Chúng ta đến Phố Buôn Bán trước đi, khi trở về lại đi xem ngoại thành.
A Mạn đề nghị.
- Cũng được, như thế đi.
Ny Cát Sa nói không có vấn đề gì.
Ba người đi về phía Úng Thành, một đường đi các cô đều thưởng thức sự sạch sẽ gọn gàng.
- Thành Huyền Vũ thật tuyệt.
Tâm trạng của A Mạn rất vui vẻ, bước đi đều nhẹ bỗng.
- Người nào nói không phải chứ.
Đôi mắt đẹp của Ny Cát Sa híp lại, sờ vào chứng minh nhân dân trong túi một lần, trong lòng càng ngày càng trung thành.
Nguyệt Thấm Lan đã nói qua với cô, người có chứng minh nhân dân của thành Huyền Vũ, đó mới là con dân chân chính của thành Huyền Vũ.
Sau khi, thành Huyền Vũ cải tạo lần thứ ba, từ Khu vực Trung ương đến Úng Thành, đi đường cần mất ba mươi phút.
- Đến rồi.
A Mạn nhẹ thở ra một hơi, trước mặt chính là Úng Thành.
Sau khi ba người trải qua thủ tục nghiệm chứng, đi qua Úng Thành thì tiến vào Phố Buôn Bán vắng lặng.
Lúc này Phố Buôn Bán rất ít người, chỉ khi dừng lại ở các tòa thành lớn thì nơi đây mới có thể trở nên náo nhiệt.
- Tiệm Đồ Uống Lạnh, Tiệm Đồ Uống Lạnh.
Đôi mắt đẹp của A Mạn quan sát toàn bộ Phố Buôn Bán, tìm kiếm Tiệm Đồ Uống Lạnh.
- Mùi thật là thơm.
Chiếc mũi thon của A Thanh giật giật, ngửi được mùi thơm mê người.
Đây là lần đầu tiên cô đường đường chính chính tới Phố Buôn Bán, trước kia cũng chỉ là đi qua chứ không có nghiêm túc đi dạo.
Ny Cát Sa mỉm cười nói:
- Đó là mùi vị của khoai nướng, ngươi có tinh thạch của hung thú, có thể đi nếm thử.
- Ta không có.
Khóe mắt A Thanh giật giật, trước đây cô chỉ dùng điểm cống hiến trả trước.
- Vậy thì chờ qua mấy ngày nữa, lại đổi điểm cống hiến thành tiền giấy.
Ny Cát Sa thuận miệng nói một câu.
- Đổi điểm cống hiến thành tiền giấy?
Vẻ mặt A Thanh, A Mạn đều mờ mịt.
Đây là ý gì?
- Mấy ngày nữa các ngươi sẽ biết.
Ny Cát Sa khoát tay một cái.
Từ chỗ Ly Nguyệt, cô đã biết được việc Thành Chủ Đại Nhân muốn tiến hành cải cách điểm cống hiến, nhưng cô cũng không rõ tình huống cụ thể lắm.
- Được rồi.
A Mạn đè nén tò mò trong lòng.
- Đi thôi, ta nhìn thấy tiệm đồ uống rồi.
Giọng nói thanh thúy của Ny Cát Sa vang lên.
- Ở đâu?
A Mạn, A Thanh trăm miệng một lời, hai người thành công bị dời đi lực chú ý.
Ny Cát Sa giơ ngón tay tinh tế lên, chỉ về một cửa tiệm gần Sơn Hải Quan.
Tiệm Đồ Uống Lạnh được trang trí rất tươi mát, cửa ra vào có một chén lưu ly cực lớn, đây là đồ trang trí mặt tiền của cửa hàng, là do cô gái tai thỏ cố ý bảo cho Mục Lương chế tác.
Lúc này, Tiệm Đồ Uống Lạnh vẫn chưa có khách.
Hai người Mễ Nặc, Vệ Ấu Lan đã làm tốt chuẩn bị, bắt đầu thử kinh doanh.
Ny Cát Sa đi lên trước, cười nhẹ nhàng chào hỏi:
- Tiểu thư Mễ Nặc, chúc cô buổi sáng tốt lành.
- Tiểu thư Mễ Nặc, buổi sáng tốt lành.
A Mạn cười xán lạn như ánh mặt trời.
- Buổi sáng tốt lành.
A Thanh gật đầu tỏ ý.
- Mọi người đến sớm.
Mễ Nặc quay lại với nụ cười nhiệt tình.
Cô nhớ kỹ những người này, các cô đều là người của đội hộ vệ Khu vực Trung ương, quan trọng nhất là, các cô đều có phiếu đổi miễn phí.
- Hôm qua ngươi phát phiếu đổi miễn phí, hôm nay có thể dùng chứ?
Ny Cát Sa lấy một tờ phiếu đổi từ trong túi ra.
Phiếu đổi miễn phí chỉ lớn nửa chừng bàn tay, chính diện có ký hiệu của Tiệm Đồ Uống Lạnh, mặt sau là mấy hàng chữ nhỏ, viết quy tắc sử dụng.
Quy tắc sử dụng:
Điều thứ nhất: Phiếu đổi miễn phí chỉ giới hạn sử dụng trong Tiệm Đồ Uống Lạnh thành Huyền Vũ.
Điều thứ hai: Phiếu đổi có thể đổi lấy một ly đồ uống bất kì, sau khi sử dụng phiếu đổi sẽ thu lại.
Điều thứ ba: Cấm dùng phiếu đổi không đúng cách, người vi phạm sẽ xử lý theo luật pháp thành Huyền Vũ.
Điều thứ tư: ...
Phiếu đổi được coi như là một chút phúc lợi mà Mục Lương dành cho đám thủ hạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận