Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2686: Độ Phối Hợp Tăng Vọt

Cầm Vũ gật đầu, vẻ lạnh lẽo trên mặt tiêu tan, khóe môi hơi nhếch lên giống như là băng sơn gặp nắng ấm.

Tân Tây chắp tay sau lưng, cười ha ha đi tới:

- Thế nào, các ngươi không chào đón ta trở về à?

- Làm gì có chuyện đó, Tân Tây nãi nãi, chào mừng ngươi đã trở lại!

Hi Bối Kỳ ngọt ngào hô.

Nguyệt Phi Nhan vẫy tay, cười tươi như hoa nói:

- Tân Tây nãi nãi vất vả rồi.

- Đúng là rất vất vả, có ai chuẩn bị tiệc rượu cho ta không?

Đôi mắt của Tân Tây hiện lên ý cười.

Nguyệt Phi Nhan vội vàng nói:

- Có chứ, ở Khu Vực Trung Ương, Tân Tây nãi nãi mau trở về đi.

Tân Tây rất thích rượu, nói là nghiện rượu như mạng cũng không quá đáng, trước đây ở Thánh Thành không có điều kiện, không có rượu để cô uống thỏa thích.

- Bệ hạ đâu?

Cầm Vũ hỏi.

- Bệ hạ đang ở Khu Vực Trung Ương.

Nguyệt Phi Nhan thuận miệng lên tiếng.

Cô lại hỏi thêm:

- Hai lão đầu thành Tương Lai đã bắt trở lại rồi à?

- Ừm, đang ở trong khoang thuyền.

Cầm Vũ gật đầu một cái.

Hi Bối Kỳ nghiêm mặt nói:

- Trên thuyền còn có dân chúng thành Tương Lai phải không?

Cầm Vũ thanh thúy nói:

- Có, xấp xỉ mười ngàn người.

Hi Bối Kỳ gật đầu nói:

- Vậy ngươi phân phó phi thuyền vận chuyển đáp xuống trước Hải Quan, những người này phải đăng ký thân phận, lấy Văn Điệp Thông Quan mới có thể đi vào.

- Tốt.

Cầm Vũ lên tiếng, cô cũng biết những quy củ này, nó vẫn luôn được bảo lưu từ thành Huyền Vũ cho đến vương quốc Huyền Vũ.

- Ông ~~~~

Phi thuyền vận chuyển khổng lồ bắt đầu rớt xuống, vững vàng dừng bên trên bãi đáp trước Hải Quan.

Cầm Vũ và Tân Tây hạ thuyền, phía sau là hai vị trưởng lão thành Tương Lai.

Phong Vũ và Chí Hải trầm mặc rời thuyền, sau khi ngắm nhìn hoàn cảnh xung quanh thì trong lòng khiếp sợ không thôi, vương quốc Huyền Vũ thật sự biến hóa quá lớn.

Cầm Vũ nhìn Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan đi tới, nói:

- Ta dẫn bọn hắn đi gặp bệ hạ trước, nơi đây giao cho các ngươi.

- Tốt, ngươi mau đi đi.

Hi Bối Kỳ lập tức phất tay đồng ý.

Cầm Vũ gật đầu một, quay đầu nhìn về phía hai vị trưởng lão thành Tương Lai, lạnh nhạt nói:

- Đi theo ta.

Tân Tây lạnh nhạt liếc nhìn hai người một, ánh mắt kia lập tức làm cho Chí Hải và Phong Vũ không dám hó hé, im lặng cất bước đuổi theo cô gái tóc xanh.

Người của thành Tương Lai xếp thành hàng đi ra khỏi buồng nhỏ trên tàu, dưới sự chỉ dẫn của nhân viên Hải Quan, mọi người thành thật xếp hàng ngay ngắn đi cửa sổ đăng ký thân phận.

Trên mặt không ít người lộ ra thần sắc vui mừng, bọn họ không ít thì nhiều đều nghe qua vương quốc Huyền Vũ, biết nơi này rất an toàn.

- Thật tốt quá, rốt cuộc không cần lo sợ bị Hư Quỷ giết chết rồi.

Một người phụ nữ che miệng cố gắng không cho mình khóc nức nở nói.

- Đừng vui vẻ quá sớm, ai nói vương quốc Huyền Vũ nhất định an toàn chứ, nói không chừng lúc nào đó sẽ bị Hư Quỷ công phá.

Một nam nhân giở giọng bới móc chanh chua.

Người phụ nữ kia trợn mắt nói:

- Vậy thì ngươi đừng đi vào.

- Nơi đây lại không phải là nhà ngươi, ngươi quản nhiều như vậy làm gì?

Nam nhân cười trào phúng.

Hi Bối Kỳ giơ tay lên chỉ vào nam nhân kia, ra lệnh:

- Người đến, bắt hắn ném ra ngoài cho ta.

Nguyệt Phi Nhan lạnh nhạt nói:

- Nếu khinh thường vương quốc Huyền Vũ, vậy thì đừng đi vào.

- Khoan đã, ta chỉ nói giỡn thôi, đừng bắt ta!

Nam nhân chợt biến sắc, vội vàng lên tiếng cầu xin.

Mặc kệ nam nhân giãy giụa như thế nào thì đều vô dụng, cuối cùng vẫn bị binh sĩ đóng tại Hải Quan mang đi.

Sau khi nam nhân bị mang đi, những người còn lại lập tức thành thật, độ phối hợp tăng vọt.

Hi Bối Kỳ thấy vậy rất hài lòng, giết gà dọa khỉ vẫn là rất hữu dụng.

Bên kia, Cầm Vũ và Tân Tây mang theo hai vị trưởng lão thành Tương Lai đi tới Cửa Truyền Tống, binh sĩ canh gác đã khởi động Cửa Truyền Tống sẵn.

- Ông ~~~

Bên trong Cửa Truyền Tống xuất hiện vòng xoáy xoay tròn, tản ra dao động không gian ổn định.

- Đi thôi.

Cầm Vũ cất bước đi vào Cửa Truyền Tống, cả người lập tức biến mất.

Đồng tử của Chí Hải và Phong Vũ co rút lại, có chút kiêng kỵ đối với Cửa Truyền Tống.

Tân Tây hỏi với giọng điệu ôn hòa:

- Cần ta “mời” các ngươi đi vào sao?

- Không cần!

Chí Hải chấn động tinh thần, vội vàng đi vào Cửa Truyền Tống, cơ thể biến mất ở trong dòng xoáy.

Sắc mặt của Phong Vũ rất khó coi, cũng cất bước đi vào Cửa Truyền Tống.

Tân Tây chắp tay sau lưng, nhàn nhã đi tới, một lát sau vòng xoáy không gian mới dừng lại.

Cửa Truyền Tống ở Khu Vực Trung Ương bị khởi động, bốn người Cầm Vũ đi ra.

- Cầm Vũ đại nhân, Tân Tây đại nhân.

Hộ vệ Trung Ương canh gác giơ tay nghiêm chào.

- Ừm.

Cầm Vũ nhẹ gật đầu, mang theo hai vị trưởng lão thành Tương Lai rời khỏi tòa nhà ở Cửa Truyền Tống.

Chí Hải và Phong Vũ có chút mờ mịt, chuyện gì xảy ra, làm sao mới nháy mắt một bọn họ đã đến Khu Vực Trung Ương rồi?

Cầm Vũ và Tân Tây không để ý đến hai người, dẫn bọn họ đến tầng tám Khu Vực Trung Ương.

Càng đến gần cung điện thì Chí Hải và Phong Vũ càng lo lắng và bồn chồn, không biết Mục Lương tìm bọn họ là muốn làm cái gì.

- Cầm Vũ đại nhân, Tân Tây đại nhân đã trở về rồi!

Tại cửa cung điện, Tiểu Mật tươi cười nghênh đón.

Nguyệt Thấm Lan bước ra cung điện, mỉm cười nói:

- Hoan nghênh trở về.

- Thấm Lan.

Sắc mặt của Cầm Vũ trở nên hiền hòa, cô cởi mũ giáp, mái tóc màu xanh xõa xuống.

Nguyệt Thấm Lan nắm tay cô gái tóc xanh, ưu nhã nói:

- Ngươi vất vả rồi.

Cầm Vũ lắc đầu, nhẹ giọng hỏi:

- Ta đã mang người về, bệ hạ đâu?

Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn Chí Hải và Phong Vũ, thanh thúy nói:

- Mục Lương đang bận rộn trong phòng làm việc, tạm thời không rảnh gặp bọn họ, bây giờ tìm một nơi để bọn họ ở tạm trước đã.

Lời nói của cô làm cho Chí Hải và Phong Vũ đều thở phào một hơi.

- Được rồi.

Cầm Vũ mấp máy môi đỏ mọng.

- Rượu của ta đâu?

Tân Tây cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người.

Nguyệt Thấm Lan cười một tiếng, quay đầu nói:

- Tiểu Mật.

Tiểu Mật cười tươi như hoa nói:

- Mời Tân Tây đại nhân đi theo ta, rượu và thức ăn ngon đã chuẩn bị xong rồi.

- Ừm, thế này còn tạm được.

Tân Tây hài lòng gật đầu, đi theo tiểu hầu gái vào cung điện.

Bên trong phòng làm việc, Mục Lương đang xử lý tài liệu ma thú.

- Ục ục ục ~~~

Chảo sắt khổng lồ chứa đầy nước ngâm đủ loại tài liệu ma thú, tuy mấy khối tài liệu này khác biệt nhưng mà phương thức xử lý lại giống nhau.

Mục Lương bình tĩnh xử lý những tài liệu ma thú khác, vì phương thức xử lý khác nhau cho nên chỉ có thể chia ra thành từng nhóm.

Hắn muốn chế tạo "linh khí in ấn ma pháp trận" cần dùng đến mười hai loại tài liệu ma thú, mỗi một loại đều cực kỳ hiếm hoi, cho nên cần phải đối đãi cẩn thận.

Khi đang xử lý tài liệu ma thú, Mục Lương cầm lấy tinh thạch ma thú, bắt đầu khắc họa ma pháp trận ở bên trong.

Phòng làm việc rất an tĩnh, thỉnh thoảng sẽ vang lên tiếng nước sôi sùng sục.

- Phanh ~~~

Đột nhiên, trong phòng làm việc vang lên âm thanh vật cứng bị nứt vỡ phá toái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận