Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2756: Hư Quỷ Tới.

Không bao lâu sau thì Nguyệt Phi Nhan cũng đi vào nhà ăn, cô kéo ghế bên cạnh cô gái Ma Cà Rồng rồi ngồi xuống, cầm lấy một cái bánh mì kẹp trong khay và cắn một miếng lớn.

- Mục Lương đâu rồi?

Cô thuận miệng hỏi.

Hi Bối Kỳ phồng má, lời nói không rõ ràng vì đang nhai thức ăn:

- Hắn đi ra ngoài làm việc rồi.

Nguyệt Phi Nhan chớp mắt, nghiêm mặt nói:

- Như thế rất tốt, chúng ta cũng không có thể buông lỏng, ăn sáng xong phải mau chóng trở về Thiên Cức Quan.

- Ta biết rồi.

Hi Bối Kỳ phồng má đáp.

Hơn mười phút sau, hai người ăn sáng xong rời khỏi cung điện, đến Cửa Truyền Tống trở về căn cứ Không Quân ở trên Thiên Cức Quan.

- Một... Hai... Một, một... Hai... Một ~~

Binh sĩ Không Quân đồng thanh hô khẩu hiệu, xa xa là có thể nhìn thấy bóng dáng của bọn họ xếp thành hàng đi về phía trước.

Hi Bối Kỳ ngáp một cái rồi nói:

- Kế hoạch huấn luyện hôm nay cũng giống như hôm qua, không cần ta phải giám sát.

- Vậy ngươi đi huấn luyện đi.

Nguyệt Phi Nhan liếc nhìn bạn thân.

- Đi thôi, đi thôi, hai ta cùng đi.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói.

Nguyệt Phi Nhan xua tay đáp:

- Không được, ngươi đi trước đi, ta muốn đi tuần tra, buổi chiều mới huấn luyện được.

Hi Bối Kỳ lẩm bẩm:

- Được rồi, vậy ngươi đi tuần tra, ta đi huấn luyện.

Cô đi tới phòng huấn luyện, trọng lực nơi đó mạnh hơn, tốc độ thời gian trôi qua chậm hơn bên ngoài, khí giới dùng để huấn luyện cũng đều là linh khí, có thể trợ giúp cường giả cấp cao hoàn thành huấn luyện cường hóa.

Nguyệt Phi Nhan hơi nhướng mày, cô vừa định căn dặn vài câu thì khóe mắt nhìn thấy binh sĩ duy trì trật tự xuất hiện ở phía xa.

- Không xong rồi!

Cô sợ hết hồn, vội vàng quay đầu bước đi, hoàn toàn không muốn bị binh sĩ duy trì trật tự ngăn lại kiểm tra điều lệ.

- Đội trưởng Nguyệt Phi Nhan, có chuyện gì mà trông ngài gấp gáp thế?

Tát Nhạc Phân đi ngang qua, thấy thế bước nhanh đuổi theo.

Nguyệt Phi Nhan thuận miệng lên tiếng:

- Binh sĩ duy trì trật tự tới.

- À…

Đồng tử của Tát Nhạc Phân co rút lại, vội vã chạy theo cô gái tóc đỏ.

- Cộp cộp cộp ~~~

- Bọn họ chạy nhanh thật đấy.

Binh sĩ duy trì trật tự chậc lưỡi tấm tắc không thôi.

Một vị binh sĩ duy trì trật tự khác đề nghị:

- Vậy chúng ta đến phòng làm việc chờ, thế nào thì các cô ấy cũng phải trở về thôi.

- Không được, như vậy sẽ lãng phí thời gian, bây giờ chúng ta đi kiếm chuyện với những binh lính khác trước.

Binh sĩ duy trì trật tự lên tiếng đầu tiên lắc đầu đáp.

Vị binh sĩ to con bất mãn nói:

- Sao ngươi có thể nói là đi kiếm chuyện chứ, chúng ta là đang sửa trị bầu không khí của Quân Doanh.

- Đúng vậy, ngươi nói không sai.

Các binh lính duy trì trật tự nhìn nhau, không nhịn được mà nở nụ cười.

- Được rồi, nghiêm túc một chút, bản thân không được phép phạm sai lầm.

Đội trưởng nghiêm túc nói.

- Vâng.

Các binh lính duy trì trật tự đồng thanh đáp lại.

Bên kia, Nguyệt Phi Nhan và Tát Nhạc Phân đi tới bên tường thành, bên ngoài chính là sương mù.

- Phù phù ~~~

Tát Nhạc Phân nhìn về phía sau, thấy không có ai mới thở phào nói:

- Đội trưởng, binh sĩ duy trì trật tự không đuổi theo.

- Vậy là tốt rồi.

Giống với Nguyệt Phi Nhan, cô cũng thở phào một hơi.

Phi Nhan vỗ ngực, quay đầu liếc nhìn cô gái tinh linh, khó hiểu hỏi:

- Ngươi chạy theo ta làm gì?

- Đội trưởng, ta cũng không muốn gặp nhóm binh sĩ duy trì trật tự nha.

Tát Nhạc Phân nói với giọng điệu nghiêm túc.

Nguyệt Phi Nhan vươn tay chọc chọc vầng trán của cô gái tinh linh, tức giận nói:

- Ngươi sợ cái gì, lần trước bị binh sĩ duy trì trật tự bắt lại kiểm tra không phải ngươi đã vượt qua sao?

Tát Nhạc Phân ngây thơ nhìn cô gái tóc đỏ, nói:

- Lần trước là lần trước, lần này là lần này.

Nguyệt Phi Nhan hít sâu một hơi, bình tĩnh nói:

- Được rồi, nếu ngươi đã chạy tới đây, vậy đi kiểm tra tường thành với ta.

- Vâng!

Tát Nhạc Phân giơ tay kính cẩn nghiêm chào.

Hai người đi dọc theo tường thành, thỉnh thoảng đứng lên bờ tường nhìn xem tình huống bên ngoài.

Chẳng mấy chốc thì cả hai đã đi tới ngay phía trên Thiên Cức Quan, các cô đưa mặt về phía Kênh Sương Mù, có thể nhìn thấy bến tàu và mặt biển, mơ hồ còn có thể nhìn thấy biên giới Huyền Vũ, cũng chính là cánh cổng lưu ly, to lớn ở đằng xa.

- Hôm nay rất ít đội thuyền tới đây nha.

Nguyệt Phi Nhan dừng bước lại, tiếp tục nhìn chằm chằm biên giới Huyền Vũ xa xa.

Tát Nhạc Phân nhẹ giọng nói một câu:

- Đội trưởng, ngươi cũng biết tình huống hiện tại của đại lục cũ rồi mà.

Hiện tại đại lục cũ rơi vào trạng thái dầu sôi lửa bỏng, ngoại trừ phi thuyền vận chuyển có thể an toàn đi lại thì những đội thuyền khác rất khó băng qua Vùng Nước Mặn.

Nguyệt Phi Nhan lẩm bẩm nói:

- Ừm, chỉ sợ ở đây cũng không có đội thuyền đến từ đại lục cũ.

- ...

Yết hầu của Tát Nhạc Phân nhấp nhô, lấy tình huống hiện tại của đại lục cũ, thật đúng là khó mà nói.

- Khoan đã!

Nguyệt Phi Nhan chợt dừng bước, nhẹ nhàng nhảy lên bờ tường thành, xuất thần nhìn chằm chằm biên giới Huyền Vũ xa xa.

- Đội trưởng, có chuyện gì vậy?

Tát Nhạc Phân sửng sốt.

- Hình như đằng kia có thứ gì đó thì phải….

Đôi mắt màu đỏ của Nguyệt Phi Nhan hơi nheo lại, ánh mắt xuyên qua biên giới Huyền Vũ, nhìn ra ngoài Vùng Nước Mặn.

Tát Nhạc Phân nghe thấy thế cũng nhảy lên đứng trên bờ tường thành, nhìn theo ánh mắt của cô gái tóc đỏ.

Cô híp mặt lại hơi híp mắt lại, cố gắng muốn nhìn rõ sự vật bên ngoài, hình như là một bóng đen.

- Ta thấy không rõ.

Tát Nhạc Phân lắc đầu.

- Đi tới gần nhìn xem thử.

Nguyệt Phi Nhan nghe vậy nhảy xuống tường thành, cánh của Khôi Giáp Chu Tước ở sau lưng cô mở rộng, mang cô bay về phía biên giới Huyền Vũ.

- Đội trưởng, chờ ta một chút!

Tát Nhạc Phân hô một tiếng, vội vã vỗ cánh Tinh Linh đuổi theo.

- Vù vù vù ~~~

Tiếng gió rít gào, hai người băng qua biên giới Huyền Vũ đi ra ngoài Kênh Sương Mù, phía trước chính là vùng biển bão táp sấm nổ liên miên không dứt.

Nguyệt Phi Nhan đang bay chợt khựng lại, lúc này, cô đã thấy rõ thứ kia.

- Hư Quỷ tới!

Vẻ mặt của cô đại biến.

Xa xa trên mặt biển, vô số Hư Quỷ hình thành một mảnh màu đen đang điên cuồng tập kích về phía Kênh Sương Mù.

Nhìn từ xa giống như nước biển dần dần bị nhuộm đen, hoàn toàn không ngờ tới đó là vô số Hư Quỷ chồng chất lên nhau hình thành.

Trên mặt của Tát Nhạc Phân cũng hiện đầy sương lạnh, cô đã có thể ngửi được khí tức làm cho người ta không khỏe kia lan tràn trong không khí.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Tiếng kêu của Hư Quỷ khiến người ta nổi da gà, chúng nó chen lấn vọt tới trước, có con ở trong nước, có con đạp lên đồng bọn ở bên dưới để nổi lên mặt nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận