Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2761: Trêu Chọc Ta Rồi Lại Không Chịu Trách Nhiệm, Nữ Cặn Bã

Đôi mắt màu xanh nước biển Nguyệt Thấm Lan chớp chớp, gắt giọng:

- Khó mà làm được, ta muốn nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai còn có rất nhiều chuyện quan trọng phải làm.

- Vậy được rồi.

Mục Lương lại thở dài lần nữa.

- Có chuyện gì vậy, ta vừa tới gần đã nghe thấy ngươi thở dài rồi?

Giọng nói quyến rũ vang lên, Hồ Tiên đi ra từ phía sau lưng Nguyệt Thấm Lan.

Ánh mắt của Mục Lương lưu chuyển, cười khẽ nói:

- Người nào đó trêu chọc ta rồi lại muốn chạy trốn.

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng, giận dỗi liếc xéo nam nhân một cái, cao ngạo nâng cằm xoay người rời khỏi.

- Ha ha ha ~~~

Hồ Tiên che miệng cười quyến rũ, lắc eo đi vào rồi trở tay đóng cửa thư phòng lại.

Cô quyến rũ nói:

- Ngươi đừng trêu chọc chị Thấm Lan.

- Cô ấy chọc ta trước.

Mục Lương bất đắc dĩ nhún vai.

Hắn hỏi sang vấn đề khác:

- Ngươi vừa tắm xong à?

Hồ Tiên thanh thúy nói:

- Ừm, ta vốn dĩ muốn đi Thiên Cức Quan giúp một tay, không ngờ các ngươi đánh nhanh thắng nhanh, ta chỉ có thể đi tắm thả lỏng một chút.

Cô xong việc muốn đi Thiên Cức Quan lại bị báo cho biết cuộc chiến đã kết thúc, chiến trường đã bị Mục Lương và mọi người dọn dẹp sạch sẽ.

- Rất thơm.

Mục Lương mỉm cười.

Hồ Tiên hơi nhún vai, nghiêng người tới gần nói:

- Ta vừa dùng sữa tắm nước hoa mới, vừa mới nghiên cứu ra được.

Mục Lương gật đầu nói:

- Mùi thơm này dễ chịu nhất trong tất cả các loại sữa tắm.

- Vậy sau này ta sẽ dùng loại sữa tắm này.

Hồ Tiên thong thả đi tới bên cạnh nam nhân, nghiêng người ngồi ở trên đùi hắn.

Cô nâng đuôi Hồ Ly lên rồi nhẹ nhàng đảo qua phía sau cổ của Mục Lương, thở nhẹ ở bên tai hắn.

- Nữ nhân, ngươi đang đùa với lửa đấy.

Yết hầu của Mục Lương nhấp nhô, giọng nói có chút khàn khàn.

Hồ Tiên cười quyến rũ nói:

- Ha ha ha, ta thích đùa với lửa.

Mục Lương nghe vậy vươn tay muốn ôm lấy cô gái đuôi Hồ Ly, kết quả ngay sau đó tiếng gõ cửa lại vang lên.

- Cộc cộc cộc ~~~

Giọng nói vội vàng của Tiểu Tử vang lên:

- Bệ hạ, có việc gấp cần bẩm báo.

- ...

Khóe miệng của Mục Lương co giật một cái, nhìn ánh mắt câu dẫn của cô gái đuôi Hồ Ly, đè nén sự bất đắc dĩ.

Hắn buông tay ra, nói với giọng khàn khàn:

- Vào đi.

Đôi mắt đẹp của Hồ Tiên hiện ra ý cười, cô đứng dậy ngồi ở bên cạnh, ngón tay nhàm chán chơi sợi tóc, lỗ tai Hồ Ly lông nhung thỉnh thoảng run lên một cái.

- Cọt kẹt ~~~

Cửa thư phòng bị tiểu hầu gái đẩy ra, Tiểu Tử đi nhanh vào thư phòng.

Cô sốt ruột nói nói:

- Bệ hạ, bên Thiên Cức Quan truyền tin tức trở về, nói là lại có Hư Quỷ tập kích.

- Lại tới nữa à?

Đáy mắt của Mục Lương hiện lên sát ý.

Trong lòng hắn tức giận không thôi, đứng lên nói với cô gái đuôi Hồ Ly:

- Ngươi ở đây chờ ta, ta sẽ nhanh chóng trở lại.

- Ha ha ha ~~~

Hồ Tiên gắt giọng:

- Chuyện này ta không chắc nha, nếu đợi quá lâu thì ta sẽ đi ngủ trước đó.

- Tốt, chỉ cần ngươi ngủ được.

Ánh mắt của Mục Lương lấp loé.

Hắn bước ra một bước, cơ thể biến mất tại chỗ.

Tiểu Tử nhìn nơi Mục Lương biến mất, sợ hãi nói:

- Hồ Tiên đại nhân, hình như là bệ hạ đang tức giận phải không?

- Ha ha ha ~~~

Hồ Tiên cười tươi như hoa nói:

- Không thể nào, hắn chỉ hơi sốt ruột mà thôi.

- Ồ, ra là vậy.

Tiểu Tử cái hiểu cái không mà gật đầu.

- Giúp ta lấy bình nước hoa tới đây đi.

Hồ Tiên lười biếng tựa vào long ỷ.

Cô dự định để bản thân càng thơm hơn, tạo sự bất ngờ khi Mục Lương trở về.

Tiểu Tử ngoan ngoãn hỏi:

- Được rồi, Hồ Tiên đại nhân muốn mùi gì nha?

Hồ Tiên suy nghĩ một chút, quyến rũ nói:

- Mị hoặc số năm đi, mùi thơm kia đủ câu nhân.

Nước hoa mị hoặc số năm được chế tạo từ cành lá của hoa tình thơm, mùi hương của nó sẽ khiến người ta khô nóng và hưng phấn.

- Vâng.

Tay nhỏ của Tiểu Tử run lên, lập tức xoay người bước nhanh rời khỏi thư phòng.

Có vẻ như cô đã biết vì sao bệ hạ tức giận rồi, xem ra lũ Hư Quỷ sẽ rất thảm.



- Đông đông đông ~~~

Tiếng chuông Huyền Vũ du dương vang lên, bóng tối trong vương quốc Huyền Vũ thối lui, Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ tỏa sáng làm cho lưng rùa tiến vào ban ngày.

- Cọt kẹt ~~~

Bên trong cung điện, cửa thư phòng bị đẩy ra, Hồ Tiên đi ra với vẻ mặt u oán.

- Hồ Tiên đại nhân, chào buổi sáng.

Tiểu Mật ngọt ngào chào hỏi.

- Chào buổi sáng.

Khóe miệng của Hồ Tiên giật giật, hữu khí vô lực đáp lại.

Tiểu Mật quan tâm hỏi:

- Hồ Tiên đại nhân không nghỉ ngơi tốt sao?

Hồ Tiên hít sâu một hơi, hỏi này đáp nọ:

- Mục Lương đâu rồi, hắn còn chưa trở về à?

- Vẫn chưa ạ.

Tiểu Mật lắc đầu.

- Rất tốt.

Ánh mắt của Hồ Tiên càng thêm u oán, Mục Lương bảo cô ở lại thư phòng chờ hắn, kết quả suốt đêm cũng chưa trở lại.

Tiểu Mật thận trọng liếc nhìn cô gái đuôi Hồ Ly, không biết nói cái gì cho phải.

Hồ Tiên nhấc mắt lên, hỏi:

- Hắn vẫn còn ở Thiên Cức Quan à?

Tiểu Mật lắc đầu nói:

- Chuyện này thì ta không biết, nhưng mà đêm qua sau khi bệ hạ rời khỏi đây thì chưa từng trở về lần nào, không biết là đi làm việc gì.

- Ta biết rồi.

Hồ Tiên thở ra một hơi, uốn éo bờ mông trở về ở Thiên Điện.

Thanh Vụ nhìn bóng lưng của cô gái đuôi Hồ Ly, nghi ngờ hỏi:

- Hồ Tiên đại nhân bị làm sao vậy?

- Ta cũng không biết.

Tiểu Mật lắc đầu.

Tiểu Tử lộ ra vẻ mặt ta đã nhìn thấu tất cả, nói:

- Ta biết, hôm qua bệ hạ cả đêm không trở về nên Hồ Tiên đại nhân không vui.

- Hả? Hai chuyện này thì có liên quan gì chứ?

Thanh Vụ dấu hỏi đầy đầu, vẫn còn chưa hiểu.

- Ngươi ngốc quá đi.

Tiểu Mật nói với giọng điệu hận sắt không thành thép.

Thanh Vụ u oán nói:

- Ngươi cũng không thông minh hơn ta bao nhiêu đâu.

- Ha ha ha ~

Tiểu Mật cười tươi như hoa, hai người đùa giỡn đi đến phòng bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa sáng hôm nay.

- Ong ong ong ~~~

Không gian dao động xuất hiện ở chính sảnh, Mục Lương bước ra từ hư vô, toàn thân đều là khí tức Hư Quỷ.

- Bệ hạ đã trở về rồi!

Thanh Vụ vui vẻ reo lên.

Mục Lương trầm giọng nói:

- Ừm, chuẩn bị nước nóng đi, ta muốn tắm một chút.

Tối hôm qua hắn đi Thiên Cức Quan hỗ trợ thanh lý Hư Quỷ, thuận tiện đến Vùng Nước Mặn một chuyến, tìm được sào huyệt Hư Quỷ ở dưới đáy biển sâu và san bằng nó.

- Vâng!

Thanh Vụ vội vàng gật đầu, khi xoay người chuẩn bị đi phòng nghỉ thì chợt nghĩ tới điều gì đó.

Cô dừng bước, do dự nhắc nhở:

- Bệ hạ, sáng sớm Hồ Tiên đại nhân đi ra khỏi thư phòng, trông có vẻ không vui cho lắm.

Mục Lương nâng mắt lên, nhớ tới lời nói tối hôm qua, chẳng lẽ cô gái đuôi Hồ Ly đã đợi hắn suốt đêm?

Hắn xoa xoa huyệt thái dương, cười khổ một tiếng nói:

- Ta biết rồi, cô ấy đang ở đâu?

- Hồ Tiên đại nhân trở về phòng rồi ạ.

Thanh Vụ thanh thúy trả lời.

- Ừm.

Mục Lương lên tiếng, chuẩn bị đi tắm trước rồi lại đi tìm cô gái đuôi Hồ Ly.
Bạn cần đăng nhập để bình luận