Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1006: Không Giao Dịch Trước Hội Đấu Giá

- Mấy người đại nhân Thấm Lan đã ở phòng họp, chờ ngài tới để báo cáo công tác.

Tiểu Mật ôn nhu nói.

- Được rồi, vậy đi thay một bộ quần áo trước đã.

Mục Lương bình thản nói.

- Vâng.

Tiểu Mật ngoan ngoãn gật đầu, cô rời đi chọn lựa quần áo cho Mục Lương.

Nửa giờ sau.

Mục Lương đã thay quần áo sạch sẽ, anh cất bước đi vào phòng họp. Ở bên trong phòng họp, vừa thấy Mục Lương bước tới, đám người Nguyệt Thấm Lan lập tức đứng lên.

Chờ Mục Lương đi vào ngồi ở ghế chủ vị, mấy cô gái mới kéo ghế dựa lại rồi ngồi xuống.

Anh ngước mắt lên nhìn từng người đang có mặt ở đây, Nguyệt Thấm Lan, Già Lạc, Hi Bối Kỳ, Cầm Vũ vân vân...

- Mục Lương, hoan nghênh trở về.

Nguyệt Thấm Lan tao nhã nói.

Mục Lương nở nụ cười dịu dàng, anh nâng tay lên nói:

- Trước báo cáo công tác cho ta nghe đi.

Anh phải nắm được tình hình hiện tại ở thành Huyền Vũ, sau đó mới đưa ra được quyết định khác.

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy, mở ra cuốn sổ ghi chép công việc ở trước mặt, tiếp theo, cô tao nhã đứng lên, khẽ mở đôi môi màu phấn hồng, bắt đầu báo cáo công tác.

- Chuyện thứ nhất, là về Đại Hội Trường, trước mắt công tác trang trí vẫn còn đang tiến hành, ước chừng còn cần mười ngày thời gian nữa mới có thể hoàn tất.

Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh tiếp tục báo cáo:

- Chuyện thứ hai, thành chủ thành Sa và thành chủ thành Phượng đã đến đây, ta cũng sắp xếp chỗ ở cho hai cô ấy xong xuôi rồi.

Nữ nhân tao nhã báo cáo cực kỳ có thứ tự, khiến cho người nghe dễ dàng hiểu được ý nghĩa cô ấy muốn truyền đạt. Bản báo cáo của cô kéo dài khoảng nửa tiếng, lúc này tất cả những chuyện quan trọng trong thời gian Mục Lương vắng mặt cũng được cô tóm tắt xong.

- Ừm, tốt lắm.

Mục Lương vừa lòng gật đầu.

Anh đang chuẩn bị đợi sau khi hội nghị kết thúc, lại chỉ điểm Nguyệt Thấm Lan thêm một chút vấn đề trong công tác của cô. Anh nghiêng đầu nhìn về phía Già Lạc, ra hiệu:

- Già Lạc, nghiên cứu tiến hành thế nào rồi?

Già Lạc đứng lên, lanh lảnh nói:

- Thành chủ đại nhân, ta đã nghiên cứu chế tạo ra loại tài liệu có tác dụng làm phi thuyền vận chuyển tàng hình, đợi sau khi hội nghị chấm dứt, ngươi có thể theo ta đi Xưởng Linh Khí nhìn.

Cô đã dùng những loại tài liệu của hung thú khác, dung hợp cùng vảy của Kỳ Nhông Chín Màu, tạo ra một loại nguyên liệu có tác dụng tàng hình.

Mục Lương cảm thấy kinh ngạc, không nghĩ tới Già Lạc thật sự đã thành công rồi.

- Có thể.

Anh chậm rãi gật đầu, tiếp theo anh ngước mắt nhìn về hướng Cầm Vũ.

Cầm Vũ đứng lên, cung kính nói:

- Thành chủ đại nhân, quá trình chiêu mộ tân binh đã chấm dứt, quân số là một ngàn năm trăm người nhưng vẫn chưa tiến hành cơ huấn.

Cơ huấn là huấn luyện cơ sở, trụ cột cho những tân binh.

- Hải quân thì sao?

Mục Lương hỏi.

- Chúng ta đã bắt đầu huấn luyện hải quân rồi.

Cầm Vũ nghiêm mặt nói.

- Được, ngày mai ta sẽ tới quân doanh thị sát.

Mục Lương lạnh nhạt gật đầu.

- Vâng!

Cầm Vũ lóe lên một tia sáng trong mắt, cô nâng tay lên chào theo nghi thức quân đội.

Đúng lúc này, cửa phòng phòng họp vang lên tiếng gõ cửa, âm thanh cô hầu gái nhỏ vang lên.

- Mục Lương đại nhân, thành chủ thành Phượng và thành chủ thành Sa đến đây, muốn gặp mặt ngài.

Ba Phù cung kính mở miệng nói.

……..

Bên trong phòng tiếp khách của thành Huyền Vũ.

Ái Nhĩ và Kim Du Toa đang thấp giọng nói chuyện với nhau.

Ngồi đối diện hai người là Kim Phượng nãy giờ vẫn không nói được một lời.

Sau khi cô biết Mục Lương đã trở lại, cô lập tức muốn tới gặp Mục Lương, với mục đích bàn chuyện giao dịch Nước Mắt Thiên Sứ trước.

Kim Phượng biết Nước Mắt Thiên Sứ dùng rất tốt. Trước khi thuỷ triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ bùng nổ, cô phải giao dịch được một ít Nước Mắt Thiên Sứ, chính vì dự phòng bị Hư Quỷ Cảm Nhiễm.

Chỉ là khi cô tới khu Trung Ương, đã gặp Ái Nhĩ cũng đang vội vã đi tới, tâm tư của hai người không cần nói cũng hiểu.

- Kim Du Toa, phủ thành chủ này cũng quá xa hoa đi, tốt hơn rất nhiều so với thành Sa của chúng ta.

Ái Nhĩ nhìn quanh bốn phía, con ngươi màu vàng nhạt lòe lòe tỏa sáng.

- Đúng vậy, tốt hơn nhiều lắm......

Kim Du Toa khẽ nhếch môi, cô háo hức nhìn những bức tranh được trang trí trên tường như một đứa trẻ.

Kim Phượng bĩu môi, cô cụp mắt xuống không nói lời nào.

- Chúng ta đã đợi lâu lắm rồi, tại sao thành chủ thành Huyền Vũ còn chưa đến?

Ái Nhĩ chớp chớp con ngươi màu vàng nhạt, nhìn về phía cửa phòng tiếp khách.

Kim Phượng duỗi hai chân, dùng ngữ khí thản nhiên nói:

- Ái Nhĩ, nếu ngươi có việc, có thể đi trước.

Ái Nhĩ hếch cằm, rất kiêu ngạo nói:

- Ta không có chuyện.

Đạp đạp đạp…

Tiếng bước chân truyền đến.

Kim Phượng và Ái Nhĩ tinh thần chấn động, hai người đồng thời quay đầu nhìn về phía cửa phòng tiếp khách. Mục Lương với Nguyệt Thấm Lan đi vào phòng tiếp khách, phía sau hai người là Diêu Nhi.

Mục Lương ngồi ở ghế chủ vị, ngước ánh mắt bình tĩnh lên, sau đó đánh giá đám người Ái Nhĩ. Anh dùng thanh âm ôn hòa mở miệng nói:

- Vì một vài việc nên ta đã chậm trễ, xin thứ lỗi vì đã để các vị đợi lâu.

- Mục Lương các hạ, chúng ta lại gặp mặt.

Kim Phượng mang theo vẻ mặt tươi cười đứng lên, cô hơi hơi khuỵu gối tỏ vẻ kính ý.

- Kim Phượng các hạ, các hạ đã quen thuộc với nơi ở của mình ở thành Huyền Vũ chưa?

Mục Lương mỉm cười hỏi thăm.

Kim Phượng ngồi xuống, đùa giỡn:

- Hoàn cảnh nơi đây thực sự thoải mái, ta cũng không nguyện ý rời đi.

- Nếu vậy, các hạ có thể ở lại đây lâu dài.

Khóe miệng của anh cong lên, ngón tay anh nhẹ nhàng gõ vào tay vịn.

- Ta sẽ cân nhắc.

Kim Phượng che miệng cười khẽ, con ngươi màu vàng lóe sáng.

- Mục Lương các hạ, ta tùy tiện tới chơi, mong ngài thứ lỗi.

Ái Nhĩ đứng lên, cô bắt chước Kim Phượng hơi hơi khuỵu gối tỏ vẻ kính ý.

Mục Lương lạnh nhạt cười, nhẹ nhàng gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía Ái Nhĩ và Kim Phượng, tao nhã hỏi:

- Lần này hai vị tới, có chuyện gì sao?

Ái Nhĩ giành trước mở miệng nói:

- Ta muốn giao dịch Thuỷ Tinh Ngư.

- Ta muốn giao dịch Nước Mắt Thiên Sứ.

Vẻ mặt Kim Phượng ung dung.

Cô nhìn hướng Mục Lương, nói thêm một câu:

- Đương nhiên, nếu có thể giao dịch được Thuỷ Tinh Ngư, vậy càng tốt.

Mục Lương kinh ngạc nhướng mày, chỉ trong nháy mắt anh đã hiểu được tâm tư sâu kín của hai người này.

Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía Mục Lương, trong ánh mắt mang theo ý hỏi.

- Hai vị, Thuỷ Tinh Ngư và Nước Mắt Thiên Sứ chỉ có thể giao dịch trên hội đấu giá.

Mục Lương dùng vẻ mặt lạnh nhạt nói. Chỉ có thể đưa lên bán đấu giá mới có thể tối đa hoá được giá trị của Thuỷ Tinh Ngư và Nước Mắt Thiên Sứ.

Lần này, Mục Lương tính toán bán đấu giá ba con Thuỷ Tinh Ngư nhỏ. Lấy sự quý giá của chúng, anh tin tưởng nhất định có thể bán được một mức giá cực tốt.

Về phần những con Thuỷ Tinh Ngư khác, chờ sau khi hội đấu giá kết thúc. Nếu ai đó muốn giao dịch, vậy cứ dựa vào giá bán ra ở hội đấu giá mà giao dịch.

Cho nên trước khi hội đấu giá diễn ra, anh sẽ không giao dịch Thuỷ Tinh Ngư ra ngoài.

Ái Nhĩ sửng sốt, nhưng cô chưa từ bỏ ý định mà nói:

- Chẳng lẽ không thể giao dịch trước hội đấu giá sao?

- Không thể.

Mục Lương không chút do dự từ chối.

Kim Phượng âm thầm lộp bộp một tiếng trong lòng, tiếp đó cô mở miệng hỏi nói:

- Vậy Nước Mắt Thiên Sứ thì sao?

Mục Lương tò mò hỏi:

- Các hạ muốn Nước Mắt Thiên Sứ làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận