Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2647: Việc Này Không Có Chỗ Thương Lượng

Hồ Tiên liếc nhìn người đàn ông, đã nghĩ kỹ làm thế nào để mổ dê béo.

Kim hội trưởng như suy nghĩ gì đó, có lẽ đàm luận với cô gái đuôi hồ ly sẽ tốt hơn Mục Lương?

- Các ngươi thì sao?

Mục Lương nhìn sang những người khác.

Cô gái tóc tím tiến lên một bước, đúng mực nói:

- Huyền Vũ bệ hạ, ta chỉ theo chân cha đến tăng thêm kiến thức, thuận tiện bái kiến bệ hạ.

Tuy cô hết lòng yêu mến Mục Lương, nhưng mà cũng thật sự tới đây để mở mang tầm mắt.

Diêu Nhi chớp mắt, gật đầu một cái, nghĩa là cô gái tóc tím không nói sai.

Sắc mặt của Mục Lương hòa hoãn đôi chút, xem ra trong đây vẫn có người bình thường.

Hắn gật đầu một cái, bình thản nói:

- Nếu là như vậy, ta tặng ngươi một bức tranh.

Hắn khẽ lật tay, lấy ra một bộ tranh thủy mặc chừng nửa mét từ trong không gian tùy thân, sau đó vung tay khống chế nó bay đến trước mặt cô gái tóc tím.

Cô gái tóc tím vội vã vươn tay nhận lấy, nhìn bức tranh trên giấy, trong lòng yêu thích không thôi, cảm kích nói:

- Cảm ơn bệ hạ.

Hồ Tiên cười quyến rũ nói:

- Đây là do bệ hạ chúng ta tự tay vẽ, ngươi thích là tốt rồi.

- Ta rất thích.

Cô gái tóc tím vội vàng gật đầu, đây là lời nói thật.

Mục Lương lại lên tiếng lần nữa:

- Ai muốn nói chuyện hợp tác thì cứ bàn bác với Hồ Tiên là được. Nếu như không có chuyện gì khác thì ta mạn phép rời đi trước.

Hắn không có hứng trò chuyện với những người này, bọn họ không phải là quốc vương các quốc gia, không cần lãng phí thời gian.

Phó hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp sư khẩn trương nói:

- Kim hội trưởng.

Ánh mắt của Kim hội trưởng lấp lóe, nhìn Mục Lương rồi nghiêm túc nói:

- Huyền Vũ bệ hạ, ta muốn nói chuyện riêng với ngài có được không?

Mục Lương nhìn về phía Kim hội trưởng, ánh mắt mang theo sự tìm tòi nghiên cứu, nguyên tưởng rằng hắn ta vẫn luôn giữ yên lặng, không ngờ cuối cùng mới ló đầu.

- Nói chuyện gì?

Hắn hỏi với giọng điệu nhàn nhạt.

Kim hội trưởng liếc nhìn người xung quanh, không nói gì.

- Được rồi.

Mục Lương mỉm cười, quay đầu dặn dò:

- Diêu Nhi, mang Kim hội trưởng đến một Thiên Điện khác, tối nay ta đi qua.

- Vâng.

Diêu Nhi ngoan ngoãn hành lễ, cất bước đi tới Kim hội trưởng.

Cô giơ tay ra hiệu:

- Mời đi theo ta.

Kim hội trưởng nhàn nhạt gật đầu, đứng dậy rời đi cùng với tiểu hầu gái.

Trong Thiên Điện nghỉ ngơi, Kim hội trưởng và hai vị phó hội trưởng đi theo Diêu Nhi vào trong.

Diêu Nhi giơ tay ra hiệu:

- Làm phiền các vị ngồi chờ một hồi.

- Được.

Kim hội trưởng gật đầu lên tiếng.

Diêu Nhi xoay người rời khỏi, chẳng mấy chốc lại bưng nước trà tới rồi lại đi ra Thiên Điện lần nữa, trong phòng chỉ còn lại ba người Kim hội trưởng.

Bên trong Thiên Điện rất an tĩnh, Kim hội trưởng nhắm mắt suy nghĩ sự tình, hai vị phó hội trưởng đưa mắt nhìn nhau, không ai dám lên tiếng quấy rối.

Kim hội trưởng đang nghĩ đến việc nghiên cứu bức tranh ma pháp hệ không gian vào tối hôm qua, xác định tranh đúng là ma pháp hệ không gian, ma pháp trận khắc bên trên cũng là thật.

Chỉ là hắn xem không hiểu, chớ đừng nhắc tới phá giải ma pháp trận trên đó.

Phó hội trưởng nhỏ giọng nhắc nhở:

- Kim hội trưởng, trà nguội rồi.

Hắn nhìn có chút đau lòng, đây là trà tinh thần tốt nhất, một chén nước trà giá trị rất cao.

Kim hội trưởng quay đầu liếc nhìn hắn ta một cái, nhàn nhạt nói:

- Cho ngươi.

Khóe miệng của Phó hội trưởng co giật, hắn do dự một chút, cuối cùng vẫn không mặt dày đưa tay ra cầm ly trà.

Một vị phó hội trưởng khác nín cười, thấp giọng nói:

- Tuy trà tinh thần sang quý, nhưng Kim hội trưởng rất giàu có, mấy ngày hôm trước hắn đã mua rất nhiều trà tinh thần.

- Ồ, ra là vậy.

Phó hội trưởng bĩu môi, không có nói chuyện.

- Cộp cộp cộp ~~~

Một lát sau, Mục Lương và Diêu Nhi đi vào Thiên Điện.

Ba người Kim hội trưởng vội vã đứng lên, nghiêm mặt hỏi thăm:

- Huyền Vũ bệ hạ xong việc rồi à?

Mục Lương liếc nhìn ba người, nhàn nhạt nói:

- Nếu chờ ta làm xong việc, vậy thì các ngươi phải đợi đến đêm khuya.

Khóe miệng của Kim hội trưởng co giật, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo.

Mục Lương ngồi xuống, giơ tay ra hiệu:

- Tất cả ngồi đi, nói xem các ngươi muốn bàn chuyện gì?

Kim hội trưởng ngồi xuống, trong lòng oán thầm vài câu mới nghiêm mặt nói:

- Lần này chúng ta tới vương quốc Huyền Vũ là có ba chuyện quan trọng nếu nhưm.

- Ngươi nói tiếp đi.

Mục Lương hơi nghiêng đầu, ngón tay khẽ gõ nhịp trên tay vịn.

- Cộc cộc cộc ~~~

Kim hội trưởng nghe tiếng đánh thanh thúy kia, chậm rãi nói:

- Chuyện thứ nhất là tham gia hội đấu giá, hiện tại đã kết thúc.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, giơ tay ra hiệu hắn nói tiếp.

Kim hội trưởng tiếp tục nói:

- Chuyện thứ hai là ta muốn tìm một người.

- Ai?

Ánh mắt của Mục Lương chợt loé, trong lòng đã có đáp án.

Kim hội trưởng nghiêm mặt nói:

- Nàng tên là Lam Khê, là phó hội trưởng của hiệp hội chúng ta, tháng trước đã tới vương quốc Huyền Vũ.

- Không biết.

Mục Lương nói với vẻ mặt không thay đổi.

Hắn nghĩ thầm trong lòng quả nhiên là vậy, hiện tại Lam Khê đã là người của vương quốc Huyền Vũ, muốn cô ấy trở về Hiệp Hội Ma Pháp Sư là chuyện không thể nào.

Phó hội trưởng vội vàng nói:

- Không thể nào, Lam Khê hẳn là từng cầu kiến Huyền Vũ bệ hạ rồi.

Diêu Nhi thanh thúy nói:

- Bệ hạ chúng ta không phải là người mà ai muốn gặp cũng gặp được.

Phó hội trưởng há miệng, nhất thời không biết nói cái gì cho phải.

- Ta sẽ sai người đi hỏi một chút.

Mục Lương thuận miệng nói qua loa lấy lệ.

- Cảm ơn.

Ánh mắt của Kim hội trưởng có chút nặng nề.

Lam Khê rất quan trọng đối với Hiệp Hội Ma Pháp Sư, hắn đang muốn gửi gắm hy vọng cô ấy có thể giúp đỡ phá giải ma pháp trận không gian, cho nên nhất định phải tìm được đối phương.

Yết hầu của Kim hội trưởng nhúc nhích, tiếp tục nói:

- Chuyện thứ ba, Hiệp Hội Ma Pháp Sư chúng ta muốn xây phân hội Ma Pháp Sư ở vương quốc Huyền Vũ, mong bệ hạ bằng lòng.

Mục Lương nhấc mắt lên, nhìn chăm chú vào Kim hội trưởng hỏi:

- Vì sao ta phải đồng ý?

Kim hội trưởng đáp với thần sắc nghiêm túc:

- Bệ hạ, hiện tại trong mỗi vương quốc lớn và đại thành đều có phân hội Hiệp Hội Ma Pháp Sư chúng ta, nhưng mà chỉ có mỗi vương quốc Huyền Vũ không có.

- Cho nên?

Mục Lương hỏi không chút để ý.

Kim hội trưởng nhíu mày, trầm tư một lúc rồi hỏi:

- Bệ hạ, không lẽ bệ hạ có sự hiểu lầm nào đó với Hiệp Hội Ma Pháp Sư chúng ta à?

- Hiểu lầm?

Mục Lương liếc nhìn đối phương, nhàn nhạt nói:

- Không có, chỉ ta không hứng thú với Hiệp Hội Ma Pháp Sư thôi, các ngươi cũng đừng nghĩ đến việc xây phân hội ở vương quốc Huyền Vũ, việc này không có chỗ thương lượng.

Ánh mắt của Kim hội trưởng trầm xuống, nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Bệ hạ, Hiệp Hội Ma Pháp Sư ở đây thì có thể trợ giúp các Ma Pháp Sư bên trong vương quốc Huyền Vũ, việc này rất có lợi cho việc quản lý nhóm Ma Pháp Sư...

Mục Lương lắng nghe, khóe miệng chậm rãi giơ lên, lộ ra một tia châm biếm.

- ...

Kim hội trưởng thấy vậy không khỏi khựng lại.

- Nếu như không có chuyện gì khác thì mời ba vị trở về đi.

Mục Lương bình tĩnh lên tiếng tiễn khách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận