Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1887: Kế Hoạch Thành Lập Vương Quốc Huyền Vũ



Nguyệt Thấm Lan cố nén tò mò không truy hỏi ngay lập tức, chờ Mục Lương xem xong toàn bộ văn kiện thì mới lên tiếng thắc mắc, vội vàng hỏi:

- Tiểu Huyền Vũ có thể tiến hóa rồi à?

- Đúng vậy.

Mục Lương ôn hòa đáp.

- Vậy lúc nào thì ngươi để Tiểu Huyền Vũ tiến hóa?

Nguyệt Thấm Lan nôn nóng hỏi.

Mục Lương lắc đầu bình thản đáp:

- Phải chờ thêm một đoạn thời gian nữa, đừng nóng vội, khi nào mọi chuyện ở thành Y Lê được giải quyết xong xuôi rồi lại tính chuyện này.

- Tốt thôi, chuyện này thật khiến cho người ta chờ mong.

Đôi mắt xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan lóe sáng.

- Sau khi Tiểu Huyền Vũ tiến hóa thì ta sẽ tuyên bố thành lập quốc gia.

Mục Lương nói một câu kinh người.

- Xây dựng quốc gia?

Nguyệt Thấm Lan sửng sốt một chút, sau đó lập tức suy nghĩ cẩn thận, hai mắt không nhịn được trợn tròn, kinh ngạc hỏi:

- Lập quốc... Là thành lập vương quốc sao?

- Đúng thế, vương quốc Huyền Vũ, ngươi cảm thấy cái tên này như thế nào?

Mục Lương cười hỏi.

- Không phải, ngươi không có nói đùa chứ?

Nguyệt Thấm Lan lộ ra thần sắc giật mình.

Mục Lương nghiêm mặt nói:

- Đương nhiên là không, đây là chuyện bắt buộc phải làm.

- Ta chỉ là cảm thấy chuyện này quá đột nhiên...

Nguyệt Thấm Lan nhẹ giọng giải thích.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Cho nên chúng ta phải bắt đầu chuẩn bị ngay từ bây giờ, một tháng sau thì Tiểu Huyền Vũ sẽ tiến hóa.

- Một tháng sau à? Ta biết rồi.

Nguyệt Thấm Lan hít một hơi thật sâu.

Cô nhìn thẳng vào mắt Mục Lương, chăm chú hỏi:

- Ngươi cần ta làm những gì?

- Sau khi lập quốc, ta dự định xây thêm tám tòa Vệ Thành, bốn tòa Vệ Thành hiện tại cũng cần được cải tiến thêm, tổng số cuối cùng sẽ là mười hai toà Vệ Thành.

Mục Lương nói quy hoạch của bản thân, chỉ vào bản vẽ trên bàn:

- Ta sẽ chia vương quốc Huyền Vũ thành mười ba khu vực, mười hai khu trong đó sẽ do mười hai toà Vệ Thành quản lý, Nội Thành vẫn tách thành một khu vực đơn độc như trước.

- Ta hiểu rồi.

Nguyệt Thấm Lan như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.

Mục Lương mỉm cười nói:

- Vệ Thành mới cần có người quản lý mới, chuyện này ta giao cho ngươi.

- Chuyện lớn như vậy mà ngươi bảo ta đi chọn người sao?

Nguyệt Thấm Lan lộ ra ánh mắt u oán.

Mục Lương khẽ cười một tiếng:

- Đúng vậy, ngươi có kinh nghiệm, không phải người quản lý bốn tòa Vệ Thành hiện tại đều là do ngươi tìm tới sao?

- Được rồi, ta sẽ phụ trách.

Nguyệt Thấm Lan khẽ thở dài một hơi.

Mục Lương đề nghị:

- Không phải ngươi vừa đào được mấy tên thành chủ của vương quốc Lan Lư Ba lại đây sao, có thể kiểm tra bọn họ, nếu thích hợp thì để bọn họ làm người quản lý của Vệ Thành mới.

- Ta sẽ suy xét chuyện này.

Nguyệt Thấm Lan lên tiếng.

Trong lòng cô có vài người được lựa chọn, chỉ cần có thể vượt qua kỳ kiểm tra, bối cảnh không vấn đề thì có thể đề bạt làm người quản lý Vệ Thành.

- Hoặc để chị của ngươi quản lý một tòa Vệ Thành đi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Nguyệt Thấm Lan phất tay, bất đắc dĩ nói:

- Thôi thôi, hiện tại chị ấy đang tập trung vào phim điện ảnh và phim truyền hình, ngay cả việc tìm kiếm nguyên nhân biến dị của đại lục cũng đã quên mất rồi, ta không nghĩ chị ấy sẽ đồng ý quản lý một tòa Vệ Thành đâu.

- Ngươi nói có lý.

Mục Lương nhớ lại dáng vẻ chuyên chú đóng phim của Nguyệt Thấm Di, đúng là hoàn toàn không tâm tư để làm chuyện khác.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho ta.

Mục Lương bình thản nói:

- Vất vả cho ngươi rồi, khi nào hoàn thành việc kiến quốc thì ngươi sẽ không phải là thư ký thành Huyền Vũ nữa, mà là Tổng Thư Ký của vương quốc Huyền Vũ.

- Quản lý một tòa thành và quản lý một vương quốc là hai chuyện rất khác nhau.

Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt nhìn Mục Lương.

Mục Lương nhếch miệng cười, tự tin nói:

- Có ta ở đây, vấn đề không lớn.

- Ai~ ~~~

Nguyệt Thấm Lan đột nhiên thở dài một tiếng, trên mặt viết đầy sự thổn thức.

- Tại sao đột nhiên lại thở dài thế?

Mục Lương kinh ngạc hỏi.

Nguyệt Thấm Lan xua tay nói:

- Ta chỉ cảm thán thành Huyền Vũ biến hóa thật nhanh, nhớ lại hơn một năm trước Tiểu Huyền Vũ còn không lớn bằng khu Trung Ương bây giờ, thế mà hiện tại đã sắp biến thành một vương quốc rồi.

- Đây là kết quả do chúng ta cùng nhau nỗ lực.

Khóe môi của Mục Lương giơ lên.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười không phủ nhận, ưu nhã nói:

- Tuy là nói như vậy, nhưng ngươi mới là hạch tâm tối quan trọng của thành Huyền Vũ.

Không có Mục Lương thì làm sao có được thành Huyền Vũ như bây giờ chứ?

Điều này giống như một tòa cao ốc, không có nền móng kiên cố thì cho dù làm như thế nào cũng không thể xây thành cao ốc chọc trời được.

- Ngươi cũng vậy.

Mục Lương giơ tay nâng cằm của Nguyệt Thấm Lan.

- Nghe ngươi nói như vậy, xem ra những nỗ lực của ta không có uổng phí rồi.

Nguyệt Thấm Lan cười tươi như hoa nói.

- Đó là chuyện đương nhiên.

Mục Lương cười khẳng định.

…………….

Phố Buôn Bán, lầu hai Trân Bảo Lâu, trong phòng tiếp khách.

Hồ Tiên ngồi ở chủ vị, đứng phía sau Diêu Nhi, trước mặt ngồi đầy người của các vương quốc còn lại.

Những người này đều tìm đến Hồ Tiên mua sắm vật liệu, chính là sáu Vương Quốc khác nhau, trong đó có bốn Vương Quốc đến từ sâu trong đất liền, còn hai Vương Quốc khác là hàng xóm với Vương Quốc Lan Lư Ba.

Hồ Tiên bưng tách trà trong tay lên, không nhanh không chậm nhấp một miếng, rồi đặt chén trà xuống, nghiêng đầu nói:

- Diêu Nhi, trà đã nhạt.

- Ta đi đổi ngay.

Diêu Nhi khôn khéo nói.

- Không cần, nói chuyện chính quan trọng hơn.

Hồ Tiên khoát tay áo, màu đỏ rực con ngươi rơi vào trên người mọi người tại đây. Ở đây có mười hai người, mỗi Vương Quốc hai người, cũng còn có chút địch ý.

Bởi vì càng nhiều người càng phải bỏ thêm tiền, bọn họ đều muốn mau sớm có được vật tư, nhưng lực lượng sản xuất thành Huyền Vũ cuối cùng vẫn có hạn, không cách nào thỏa mãn tất cả nhu cầu mọi người.

Người của vương quốc Đạt Tư nghiêm túc nói:

- Hồ Tiên các hạ, chúng ta mang theo thành ý tới, làm ơn ưu tiên cung ứng cho chúng ta.

- Hừm, chúng ta cũng mang theo thành ý tới, đều muốn cùng thành Huyền Vũ thiết lập quan hệ giao dịch lâu dài.

Người của vương quốc Lộc Ấp vội vàng nói.

- Đúng vậy, chúng ta đều muốn mau sớm mang đi hàng hóa.

Những người khác phụ họa nói.

Người của vương quốc Đạt Tư đối xử mặt đen lại nói:

- Rõ ràng là chúng ta tới trước, dù sao cũng phải có cái tới trước tới sau, các ngươi hiện tại đoạt cái gì?

- Mua đồ còn chú trọng tới trước tới sau sao? Thật là của các ngươi tới thành Huyền Vũ trước, nhưng cũng không có đặt hàng, nếu không hiện tại cũng sẽ không ngồi ở đây.

Người đại diện vương quốc Lộc Ấp liếc mắt nói.

- Chính là, ngươi trước tới làm sao không đặt hàng?

Người của vương quốc Lê Tuyền cười lạnh nói:

- Người của vương quốc Người Thú với người vương quốc Hoa Tây, vừa đến đã đặt hàng, hiện tại đều đã mang theo hàng hóa rời khỏi, ngươi bây giờ nói với chúng ta cái gì tới trước tới sau, cần thể diện sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận