Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3242: Thổ đảm đương mặt nạ dưỡng da đắp khuôn mặt. « 1 càng ». (length: 7898)

Tại Vương quốc Huyền Vũ, bên trong phòng ăn của cung điện.
Mục Lương cùng Nguyệt Thấm Lam và những người khác đang dùng bữa trưa, bàn ăn đầy ắp những món ngon mỹ vị khiến ai cũng muốn ăn thỏa thuê.
Nguyệt Thấm Lam tao nhã lên tiếng: “Mục Lương, Mộ Thanh Tuyết và các nàng đã đến ở trấn nhỏ người cá rồi, khi nào thì ngươi định qua đó xem?”
Mục Lương thong thả đáp: “Không vội, chỗ ở ta đã sắp xếp cho các nàng rồi, giao dịch với nàng xem như đã hoàn thành.”
“Cũng đúng.”
Nguyệt Thấm Lam chớp đôi mắt đẹp màu xanh lam, hỏi: “Vậy hôm nay ngươi định làm gì, có đi cùng ta kiểm tra công việc ở cục quản lý không?”
Mục Lương nhẹ nhàng nói: “Hôm nay ta muốn đến xem linh điền.”
Hắn muốn nhanh chóng xem tình hình các loại dược thảo mang từ đại lục Thần Chi về trồng trọt thế nào, để chuẩn bị cho việc luyện chế Trường Sinh Dược sau này. Việc nghiên cứu Trường Sinh Dược không hề đơn giản, cần một lượng lớn dược thảo để hỗ trợ.
Theo những gì ghi chép trong thần chú ma pháp, việc nghiên cứu Trường Sinh Dược có thể mất từ ba năm rưỡi đến vài chục năm hoặc thậm chí cả trăm năm. Vì vậy, trước khi bắt đầu nghiên cứu, hắn cần chuẩn bị đủ số lượng dược thảo cần thiết.
"Ta cũng lâu rồi chưa tới linh điền, ta đưa ngươi đi.”
Nguyệt Thấm Lam duyên dáng nói.
“Vậy không bận việc ở cục nữa sao?”
Mục Lương mỉm cười nhìn người phụ nữ tao nhã.
Nguyệt Thấm Lam hơi hếch cằm, cười đáp: "Không vội, ta đi linh điền với ngươi trước, rồi ngươi sẽ cùng ta đến cục quản lý, cũng giống nhau thôi.”
"..."
Mục Lương giật giật khóe miệng, ý định phủi tay làm ông chủ tan tành mây khói.
"Ha ha ha ha~~~"
Hồ Tiên cười quyến rũ, hiểu rõ Mục Lương đang nghĩ gì.
Mục Lương bật cười, nhìn về phía cô nàng đuôi cáo, nói: "Ngươi đi một chuyến đến trấn nhỏ người cá giúp ta nhé, Mộ Thanh Tuyết muốn mở cửa tiệm dưới đáy biển."
Hắn đã hứa với tộc trưởng người cá, cho phép nàng mở tiệm bán đặc sản biển sâu, còn việc có thể bán loại đặc sản nào thì phải qua sự chấp thuận của cơ quan có thẩm quyền.
"Được, ta làm xong việc trên tay sẽ đi."
Hồ Tiên đáp lời. Hôm nay nàng có hai hợp đồng lớn cần ký, lát nữa sẽ xong thôi.
Sau khi ăn trưa xong, Mục Lương vào phòng nghỉ thay y phục.
Ly Nguyệt đã chuẩn bị xong xe ngựa cùng Verissaya, chờ Mục Lương thay quần áo xong thì đoàn xe sẽ xuất phát, rời khỏi cao nguyên hướng linh điền ở ngoại thành. Trong xe, Mục Lương và Nguyệt Thấm Lam ngồi ở hàng ghế sau.
Người lái xe là một thiếu nữ Hải Yêu, cô gái tóc bạc ngồi kế bên tài xế. Verissaya cầm chặt vô lăng, vẻ mặt căng thẳng nghiêm túc.
Nàng vừa mới nhận bằng lái không lâu, đây là lần đầu tiên chở Mục Lương và mọi người, lại nghĩ đến thân phận của những người trên xe, tay nàng không khỏi run rẩy, vẻ mặt càng thêm tập trung.
“Không cần căng thẳng, thả lỏng chút đi.”
Mục Lương bình thản nói.
"Dạ."
Verissaya nuốt khan đáp.
Nàng rất muốn bình tĩnh, nhưng Ly Nguyệt còn đang mang thai, nàng nhất định phải hết sức cẩn thận.
Nguyệt Thấm Lam nhìn cô gái tóc bạc, dịu dàng nói: “Ly Nguyệt à, nàng đang có thai có thể nghỉ ngơi trong cung điện mà.”
Ly Nguyệt lắc đầu: “Bây giờ còn sớm, đợi thêm mấy tháng nữa nghỉ cũng chưa muộn.”
"Khi Thấm Lam tỷ có thai cũng có nghỉ ngơi đâu."
Nàng quay sang nhìn người phụ nữ tao nhã nói. Nguyệt Thấm Lam chỉ cười duyên, không nói gì thêm.
Đoàn xe nhanh chóng rời khỏi nội thành, tiến về phía linh điền.
Verissaya âm thầm thở phào, trong nội thành xe cộ đi lại phức tạp nhất, xe thú với xe hơi rất nhiều. Không lâu sau, đoàn xe dừng ở bãi đất trống bên ngoài linh điền.
Mục Lương và những người khác xuống xe, bước vào lối vào linh điền.
"Lộp cộp lộp cộp~~~"
Tiếng bước chân vội vã vang lên, nhân viên công tác của linh điền chạy ra đón tiếp.
Nhân viên công tác cung kính hành lễ: “Bệ hạ vạn an, Vương Hậu nương nương, Ly Nguyệt nương nương vạn an.”
"Ừm, Tiểu Cốt đâu?”
Mục Lương gật nhẹ đầu, tùy ý hỏi.
“Tiểu Cốt đại nhân đang ở Dược Điền.”
Nhân viên công tác cung kính đáp.
Linh điền rất lớn, ở tầng cao nhất, giống như một hòn đảo trôi nổi giữa không trung.
“Dẫn đường, đến Dược Điền.”
Mục Lương khẽ nhếch cằm.
“Vâng, bệ hạ mời đi theo ta.”
Nhân viên công tác cung kính hành lễ, dẫn đường phía trước. Mọi người đi vào bên trong ruộng thuốc, một luồng Sinh Mệnh Khí Tức nồng nàn xông tới, đó là sự chiếu cố đặc biệt của Thế Giới Thụ đối với linh điền.
Nhìn quanh, những cây Linh Quả thụ mọc tươi tốt, trên cành kết đầy linh quả. Linh quả không phải ngày nào cũng ra, mà cứ sau một thời gian, phải tiến hành bón cây.
Trong lúc bón cây không được cho cây ra hoa kết quả, nếu không ngày nào cũng kết trái sẽ làm hại đến gốc rễ. Rất nhanh, mọi người đến tầng cao nhất của linh điền, phía trước toàn là các loại dược thảo.
Các loại dược thảo khác nhau, có loại độc và không độc được trồng riêng, có loại chỉ nhỏ như bàn tay trẻ con, có loại còn cao hơn cả người trưởng thành. Từ xa, Mục Lương đã thấy Lý Tiểu Cốt đang làm cỏ trong ruộng thuốc.
“Tiểu Cốt đại nhân, bệ hạ tới.”
Nhân viên công tác lên tiếng nhắc nhở.
Lý Tiểu Cốt nghe vậy liền đứng lên, thấy Mục Lương đến thì vội vã phủi đất trên tay, chạy ra đón tiếp. Nàng đến trước mặt Mục Lương, cung kính hành lễ: "Lý Tiểu Cốt bái kiến bệ hạ cùng Vương Hậu, Ly Nguyệt nương nương."
"Ta bảo nàng chăm sóc đám dược thảo đó thế nào rồi?"
Mục Lương hỏi thẳng.
Lý Tiểu Cốt cung kính trả lời: “Bệ hạ, các dược thảo đó đều sống khỏe, hơn nữa còn thu thập được rất nhiều hạt giống, đã ươm thành công, không lâu nữa sẽ có một mẻ lớn.”
Linh điền tràn ngập nguyên tố sinh mệnh nồng đậm, thêm vào đó có thế giới lĩnh vực hỗ trợ, có bao nhiêu dược thảo cũng có thể bồi dưỡng ra, không cần lo lắng thất bại.
“Dẫn ta đi xem.”
Mục Lương mắt sáng lên.
“Vâng, bệ hạ mời đi theo ta.”
Lý Tiểu Cốt vui vẻ gật đầu, bước vào sâu bên trong linh điền. Nàng vừa đi vừa phủi đất dính trong móng tay, dáng vẻ rất tự nhiên, xem ra đã thành quen.
Nguyệt Thấm Lam tao nhã lên tiếng: “Sao ngươi không đeo bao tay?”
Lý Tiểu Cốt lắc đầu giải thích: “Đeo bao tay làm việc không được thoải mái, chăm sóc dược thảo vướng víu lắm.”
Mục Lương liếc tay của thiếu nữ, thờ ơ nói: “Nguyên tố sinh mệnh trong linh điền rất đậm đặc, làm việc ở đây không làm hại tay đâu, ngược lại còn tốt cho cơ thể đấy.”
"Đúng vậy, đừng thấy tay ta dơ thế này, rửa sạch sẽ rồi vẫn rất xinh đẹp."
Lý Tiểu Cốt cười tươi như hoa nói.
Verissaya cất giọng trong trẻo: "Vậy nếu lấy đất ở đây đắp mặt nạ, có phải sẽ dưỡng da không?"
“Lý thuyết là như vậy, nếu ngươi không chê bẩn thôi.”
Mục Lương khẽ cười nói.
Nguyệt Thấm Lam bật cười nói: “Về ta đưa cho ngươi mấy hộp mặt nạ dưỡng da, đừng có nhớ thương đất ở đây nữa.”
“Không cần đâu, Vương Hậu nương nương.”
Verissaya đỏ mặt cười.
"Đều là người nhà cả."
Nguyệt Thấm Lam tao nhã đáp.
Lời nói của nàng làm cho thiếu nữ Hải Yêu ấm lòng, càng thêm yêu thích công việc này.
Rất nhanh mọi người đến sâu bên trong linh điền, nơi đó toàn là dược thảo mà Mục Lương mang về từ đại lục Thần Chi. Mục Lương đảo mắt nhìn một vòng, hài lòng gật đầu: “Xem ra nàng đã chăm sóc đám dược thảo này rất tốt.”
“Đây là công việc của ta.”
Lý Tiểu Cốt thành thật trả lời.
"Rất tốt, tháng này tiền thưởng tăng gấp đôi."
Mục Lương mỉm cười gật đầu.
"Đa tạ bệ hạ."
Đôi mắt đẹp của Lý Tiểu Cốt sáng lên, trong lòng đã tính toán tháng sau có thể ăn thêm mấy bữa lẩu. 0000ps: « 1 chương »: Đang mã phần 2.
Bạn cần đăng nhập để bình luận