Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2377: Kế Hoạch Xuyên Qua Kênh Sương Mù.

Khu vực nuôi dưỡng ma thú có tổng cộng hơn ba ngàn con ma thú, yếu nhất là cấp 1, mạnh nhất là cấp 6. Sau khi những ma thú này lớn lên là có thể lấy thịt, còn có thể thu nhặt một ít tinh thạch ma thú.

- Hống hống hống ~~~

Mục Lương và những người khác đi tới bên ngoài trại nuôi ma thú, nhìn thấy bầy ma thú bị nhốt ở bên trong, ngoại hình của chúng nó không giống nhau, tản ra khí tức hung ác.

Những ma thú này đều bị áp chế bởi khí tức của Rùa Đen cho nên mới thành thật bị vây ở chỗ này.

Người quản lý cung kính nói:

- Bệ hạ, toàn bộ ma thú được nuôi dưỡng đều ở chỗ này.

Mục Lương đi vào trong, bầy ma thú kia nhìn thấy hắn đều sợ hãi gầm nhẹ vài tiếng, không dám phát ra địch ý.

- Nuôi dưỡng không tệ lắm.

Anh hài lòng gật đầu.

Người quản lý cung kính nói:

- Xin bệ hạ hãy yên tâm, mỗi ngày đều sẽ có người đi dò xét Trại Chăn Nuôi, nếu xảy ra chuyện gì thì sẽ lập tức giải quyết.

Mục Lương quay đầu hỏi:

- Ừm, Thỏ Tai Cụp Lông Nhung, Gà Ba Màu, Vịt Lông Vàng, Lợn Tám Răng Nanh nuôi dưỡng như thế nào rồi?

Người quản lý cung kính báo cáo:

- Hồi bệ hạ, số lượng của Thỏ Tai Cụp Lông Nhung đã đạt được một trăm ngàn con, Gà Ba Màu là hai chục ngàn con...

Mục Lương quay đầu hỏi:

- Ta cho ngươi bốn tháng, quy mô nuôi trồng phải tăng gấp đôi, làm được không?

Thịt hộp do vương quốc Huyền Vũ sản xuất rất được mọi người yêu thích, đơn đặt hàng của các thương nhân đã đầy tới ba tháng sau.

Ngoại trừ thịt hộp thì các loại chế phẩm từ thịt nướng, thịt muối, thịt khô cũng được mọi người hoan nghênh không kém.

Người quản lý chấn động tinh thần, hắn suy tư một lát rồi gật đầu thật mạnh:

- Không thành vấn đề.

- Ừm, sau khi hoàn thành sẽ có khen thưởng.

Mục Lương liếc nhìn người quản lý.

- Vâng, ta sẽ không để cho bệ hạ phải thất vọng.

Người quản lý kích động hành lễ, trong lòng vui vẻ cực kỳ.

- Ừm.

Anh nhàn nhạt gật đầu, bảo.

………

- Ào ào ~~~

Trên bầu trời Vùng Nước Mặn, hai bóng đen nhanh chóng lướt qua.

Giữa không trung, Hư Nhị Vương bay ở phía trước, theo sau là Hư Ngũ Vương, Hư Thất Vương và Hư Thập Nhất Vương.

- Ông ~

- Còn chưa tới à?

Hư Ngũ Vương cau mày mở miệng.

Hư Thất Vương trầm giọng nói:

- Sắp rồi, chúng ta đã rời đi đất liền được hai ngày.

Hư Nhị Vương quay đầu trầm giọng nói:

- Nếu các ngươi có thể bay nhanh thì đã đến nơi từ lâu rồi.

-...

Hư Thất Vương trầm mặc, trong lòng không khỏi oán thầm, nếu nó có được thực lực như Hư Nhị Vương thì tự nhiên là sẽ bay nhanh hơn.

- Hừ!

Hư Ngũ Vương bĩu môi, không có nói tiếp.

Hư Nhị Vương trầm giọng nói:

- Cố gắng bay nhanh hơn, ngày hôm nay nhất định phải đến Kênh Sương Mù.

- Ta biết rồi.

Nhóm Vua Hư Quỷ còn lại lên tiếng.

- Vù vù vù ~

Bốn con Vua Hư Quỷ bay dưới tầng mây dày nặng với vận tốc cực nhanh, khi bầu trời chuyển tối thì bức tường sương mù chọc trời chiếu vào tầm mắt bọn hắn.

- Đến nơi rồi.

Hư Nhị Vương giảm tốc độ bay.

- Cuối cùng cũng tới nơi rồi.

Hư Thất Vương đập cánh giữ cơ thể lơ lửng giữa không trung.

- Bay lên cao nhìn.

Hư Nhị Vương ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời tối đen, vỗ cánh phóng lên trên.

- Vù vù vù ~~~

Hư Ngũ Vương và Hư Thất Vương liếc nhìn nhau rồi vội vã vỗ cánh đuổi theo.

Không lâu sau đó, bọn nó xuyên qua tầng mây vừa dày vừa nặng, quay đầu nhìn về phía bức tường sương mù, nó vẫn còn ở đó, sương trắng dày nặng tựa như chia cắt cả bầu trời.

Hư Ngũ Vương hờ hững nói:

- Không bay qua được.

Hư Nhị Vương lạnh lùng nói:

- Các ngươi cảm thấy khó nhưng không có nghĩa là ta không qua được.

Hư Ngũ Vương co giật khóe miệng:

- Vậy hy vọng ngươi có thể đi qua, thế thì chúng ta không cần phải đào hố.

- Hừ, phế vật.

Hư Nhị Vương bỏ lại một câu rồi lao thẳng lên trên cao.

Hư Ngũ Vương và những người khác ở lại tại chỗ, không có đi theo, cả bọn nhìn chăm chú bóng dáng của Hư Nhị Vương càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến mất ở trong sương mù.

- Vù vù vù ~~~

Hư Nhị Vương bay càng ngày càng cao nhưng vẫn không thể thấy được phần cuối của bức tường sương mù.

- Đáng chết, chẳng lẽ nó không có giới hạn sao?

Hắn phẫn nộ mắng một câu.

Hư Nhị Vương ngẩng đầu nhìn lên trên, bức tường sương mù kia cứ như là không có điểm cuối.

Nhưng thực lực của nó đã không cách nào bay lên cao được nữa, trên người như treo một ngọn núi lớn, cánh càng ngày càng nặng.

- Đáng chết, không vượt qua được rồi.

Hư Nhị Vương trợn mắt, cố gắng lại bay cao thêm mười mét, cuối cùng không thể nhúc nhích thêm được nữa

- Vù vù vù ~~~

Nó giảm độ cao, bay trở lại vị trí của đám người Hư Ngũ Vương.

Khi nhìn thấy Vua Hư Quỷ còn lại, trên mặt bọn chúng treo lên một nụ cười nhạt, giống như đang châm chọc hắn.

Hư Ngũ Vương cười mỉa hỏi:

- Sao, bay qua được không?

- Ngươi đang chê cười ta à?

Hư Nhị Vương nói với giọng điệu bất thiện, híp mắt nhìn về phía Vua Hư Quỷ còn lại.

- Không có.

Hư Ngũ Vương và những tên khác vội vàng dời ánh mắt sang chỗ khác, không ai dám chọc giận Hư Nhị Vương, nếu không chịu khổ da thịt chính là bản thân bọn hắn.

- Đi xuống dưới đi.

Hư Nhị Vương bỏ lại một câu rồi lao thẳng xuống dưới.

Trong lòng đám người Hư Ngũ Vương mắng thầm vài câu, sau đó lục tục đuổi theo.

- Ào ào ~~~

Không lâu sau đó, nhóm Vua Hư Quỷ lao mình xuống nước, bơi về nơi sâu nhất trong Vùng Nước Mặn.

- Ào ào ~~~

Nước biển cuồn cuộn, đáy nước lạnh băng không hề có bất cứ tia sáng nào, giống như bị bóng đêm cắn nuốt.

Nhóm Vua Hư Quỷ giảm tốc độ lặn, bọn nó có thể tự do hô hấp ở dưới nước, hành động cũng không bị áp lực nước ngăn trở.

Một lúc sau, bọn nó chìm tới đáy, hai chân chạm đất.

- Bắt đầu đi.

Tròng mắt đỏ như máu của Hư Nhị Vương lóe sáng.

Nó giơ tay lên rồi nện mạnh xuống mặt đất dưới chân.

- Phanh ~

Đất đá cuồn cuộn, bùn nhão dâng lên, nước biển xung quanh cũng trở nên nhộn nhạo, sóng xung kích khuếch tán ra bên ngoài.

Đáy biển chấn động tạo ra từng trận động đất ngầm không nhỏ, trên mặt biển xuất hiện từng con sóng cao ngất.

Vua Hư Quỷ còn lại cũng không đứng yên, bọn nó bắt đầu ra tay đào địa đạo, muốn tạo ra một lối đi băng qua kênh Sương Mù đến một mảnh đại lục khác.

- Ầm ầm ~~~

Đáy biển chấn động, nước biển cuồn cuộn dâng lên không ngừng.

- Hống hống hống ~

Sâu trong kênh Sương Mù, ma thú biển ngủ say bị đánh thức, dồn dập há mồm gầm thét đầy phẫn nộ, từng con lục tục rời đi sào huyệt bơi về phía tâm địa chấn.

Nhóm Vua Hư Quỷ say mê đào địa đạo, không hề hay biết đàn ma thú biển đang tiến lại gần mình.

- Hống hống hống ~~~

Ma thú biển gầm thét, vị trí đã rất gần nơi mà nhóm Vua Hư Quỷ đào địa đạo, bọn nó khống chế nước biển muốn san lấp hố sâu bị đào lên.

- Đừng đến đây làm phiền ta.

Hư Nhị Vương phẫn nộ gầm lên.

Nó rời đi hố sâu, nhìn bầy ma thú biển đang đến gần, hai tròng mắt đỏ thắm lóe sáng.

Hai cột ánh sáng đỏ đậm bắt ra từ hốc mắt của nó, công kích ma thú biển đến gần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận