Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 710: Thành Chủ Quá Phá Của!

Sau khi kiểm tra tinh thạch hung thú không có vấn đề, nhân viên bán hàng mới lấy túi làm từ xác lúa mì bắt đầu đi đựng trái cây.

Trái cây chứa đầy ba túi to, hộ vệ thức thời tiến lên dọn đi.

- Hắc Thủy các hạ, chúng ta đi xem cửa hàng tiếp theo.

Hồ Tiên đưa tay ra hiệu.

Hắc Thủy tràn đầy mong đợi rời khỏi Quầy Trái Cây, sau đó lần lượt dạo qua từng cửa hàng.

Bất tri bất giác, trên người bọn hộ vệ đã treo đầy các loại túi lớn túi nhỏ.

Hồ Tiên đưa tay chỉ phía trước, nhàn nhạt nói:

- Đằng trước là Trân Bảo Lâu, đồ tốt của Phố Buôn Bán đều nằm ở nơi đó.

- Đi xem một chút!

Hắc Thủy vung tay lên.

Lúc này, hắn đã quên bẵng chuyện xấu hổ trước đó, trong đầu chỉ có một suy nghĩ: Ở đây đồ tốt quá nhiều, không giao dịch thì quá lỗ.

Khóe miệng của Hồ Tiên hơi cong lên, bất cứ ai được cô đích thân mang vào Trân Bảo Lâu đều phải ‘xuất nhiều máu’.

Bên trong lầu một Trân Bảo Lâu, nhân viên bán hàng nhìn thấy Hồ Tiên đi vào, đầu tiên là cung kính hành lễ.

- Đại nhân Hồ Tiên.

- Các ngươi tiếp tục việc của mình đi.

Hồ Tiên thuận miệng lên tiếng, đưa tay ra hiệu, nói:

- Hắc Thủy các hạ, từ quầy hàng này cho tới phía sau, ta tin tưởng mỗi một món đồ ở đây đều sẽ khiến ngươi cảm thấy hứng thú.

Hắc Thủy cất bước đi tới tủ trưng bày thứ nhất, nhìn hàng hóa đặt trong tủ kính lưu ly.

- Đây là Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng, ánh sáng của nó còn sáng hơn cả bó đuốc.

Hồ Tiên giới thiệu.

Nhân viên bán hàng tiến lên lấy một con Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng, nhẹ nhàng vỗ vào cơ thể của nó.

Ông ~~

Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng phát ra ánh sáng, nhân viên liền phủ một tấm vải màu đen lên trên người nó, có thể nhìn thấy lượng ánh sáng một cách rất trực quan.

- Đồ tốt, cái này giao dịch như thế nào?

Hắc Thủy cảm thấy hứng thú mà hỏi.

- Mỗi con có giá bán là một trăm khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.

Hồ Tiên nhẹ nhàng nói.

Hắc Thủy nhíu mày, giá giao dịch này không đắt lắm, nhưng cũng không rẻ.

Tuy Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng là đồ tốt, nhưng bó đuốc lại miễn phí.

- Nếu mua nhiều sẽ có ưu đãi.

Hồ Tiên nhàn nhạt nói.

- Mua năm con thôi, đủ dùng cho Phủ Thành Chủ rồi.

Hắc Thủy khua tay nói.

Hắn cho rằng chỉ có Phủ Thành Chủ mới cần dùng phương thức chiếu sáng tốt như thế.

- Năm trăm khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.

Hồ Tiên nhàn nhạt báo giá.

Hắc Thủy đưa đủ tinh thạch, lực chú ý lại bị hấp dẫn bởi vật phẩm tiếp theo.

- Đây là cái gì?

Hắn chỉ vào một món đồ hình vuông.

- Đó là Máy Phát Nhạc.

Hồ Tiên thuận miệng giới thiệu một câu.

- Máy Phát Nhạc?

Hắc Thủy lộ ra vẻ mặt nghi ngờ, đây là lần đầu tiên hắn nghe cái tên kỳ cục như vậy.

Hồ Tiên mở tủ kính lưu ly, lấy Máy Phát Nhạc đặt lên bàn, cười nói:

- Đây là một kiện linh khí trung cấp.

- Linh khí trung cấp!

Hắc Thủy chấn động tinh thần, ánh mắt lập tức trở nên nóng bỏng.

Hắn vội vàng hỏi:

- Cái này sử dụng như thế nào?

- Máy Phát Nhạc cần dùng chung với đá ghi âm.

Hồ Tiên mở ngăn kéo quầy hàng, lấy một viên đá ghi âm và đặt nó vào rãnh trên đầu Máy Phát Nhạc.

Tiếp theo cô nhẹ nhàng nhấn tinh thạch, khởi động Máy Phát Nhạc.

Ông ~~

Một tiếng ngân vang lên, sau đó giọng nữ trong trẻo tràn ngập Trân Bảo Lâu.

Tiếng ca trong veo khiến Hắc Thủy xuất thần, nghe đến mê mẩn.

Nhưng hắn còn chưa kịp nghe xong cả bài hát thì Hồ Tiên đã tắt Máy Phát Nhạc, đại sảnh lập tức an tĩnh trở lại.

- Hết rồi sao?

Hắc Thủy ngạc nhiên hỏi, trong mắt còn có chút chưa đã thèm.

Đáy mắt của Hồ Tiên thoáng qua một tia giảo hoạt, ngoài miệng lại bình tĩnh nói:

- Nếu ngươi muốn nghe thì mua về, có thể nghe đã đời.

- Món này mua như thế nào?

Hắc Thủy động lòng.

- Máy Phát Nhạc có giá bán là một ngàn viên tinh thạch sơ cấp trung đẳng, Đá Ghi Âm là ba trăm khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.

Hồ Tiên vừa nói vừa ấn tinh thạch hung thú.

Tiếng ca lại vang lên lần nữa, âm thanh của nhạc cụ cũng khiến cho người nghe trở nên vui vẻ và thoải mái.

Hắc Thủy cắn răng, vung tay lên:

- Ta muốn lấy hết!

Không thể không thừa nhận, tiếng hát này khiến hắn trầm mê, hơn nữa cảm thấy thể xác và tinh thần rất sung sướng.

Sau khi Hắc Thủy đưa tinh thạch hung thú, Hồ Tiên lại lấy hai viên đá ghi âm khác từ trong ngăn kéo, lần lượt bỏ vào trong Máy Phát Nhạc.

Tiếng ca lại vang lên lần nữa, nhưng mà lần này lại là một ca khúc khác mang theo một loại phong cách hoàn toàn mới.

- Nghe rất êm tai.

Đôi mắt của Hắc Thủy trợn tròn.

Hồ Tiên đong đưa hai viên đá ghi âm mới, mỉm cười nói:

- Tất cả đều đồng giá, muốn mua không?

- Muốn.

Hắc Thủy gật đầu không chút do dự.

Đến cấp độ như hắn thì ăn uống không phải vấn đề cần lo lắng, hiện tại hắn nên truy cầu hưởng thụ về mặt tinh thần.

Hồ Tiên thu tinh thạch hung thú của Hắc Thủy, đẩy Âm Thạch tới trước mặt hắn.

Cô cười nhạt nói:

- Hiện tại chúng là của ngươi.

- Đúng rồi, ngày mai ở Viện Ca Kịch có biểu diễn trực tiếp, nếu thích thì có thể tới xem.

Hồ Tiên cười khanh khách nhắc nhở.

Hắc Thủy nghe vậy hai mắt tỏa sáng, gật đầu liên tục:

- Ngày mai phải không, ta nhất định sẽ đến đúng giờ!

-.....

Một đám hộ vệ đưa mắt nhìn nhau, thành chủ đại nhân quá phá của rồi!

……

Thành Huyền Vũ, khu nhà xưởng.

Mục Lương từ trên trời đáp xuống, đi vào trong xưởng.

- Thành chủ Đại Nhân.

Người gác ở trước cửa kính cẩn chào.

- Ừm.

Mục Lương đáp lại câu chào, đi về phía nhà nuôi tằm.

Nhà nuôi tằm nằm ngay bên rìa xưởng, để tránh những âm thanh ồn ào từ xưởng.

Anh bước vào nhà nuôi tằm, người trông coi nhà nuôi tằm vội vàng cuối chào anh.

- Thành chủ Đại Nhân.

Người quản lý cung kính chào.

Mục Lương bình tĩnh hỏi:

- Trứng tằm đã nở hết chưa?

- Thưa Thành chủ, có một đợt trứng đã nở rồi ạ.

Người quản lý nói về tình hình bấy giờ của nhà nuôi tằm.

- Nhanh vậy sao?

Mục Lương nhíu mày lại.

Trong trí nhớ của anh về kiến thức ở Địa Cầu, phải mất khoảng mười lăm đến ba mươi ngày để trứng tằm nở ra.

Mục Lương suy nghĩ một chút, có lẽ do thế giới khác nhau, nên sinh vật ở đây cũng khác với sinh vật ở Địa Cầu.

- Thành chủ, đi đường này.

Hắn đưa tay ra hiệu, dẫn Mục Lương vào sâu bên trong nhà nuôi tằm.

Bước vào bên trong khu nuôi tằm, có thể thấy được hai dãy kệ được lợp bằng ván gỗ và trứng tằm nằm trên những phiến lá dày.

Nhìn xung quanh, có 30% số tằm đã nở và chúng đang ăn lá.

Toàn bộ nhà nuôi tằm rất yên tĩnh, có thể nghe rõ tiếng tằm ăn lá.

Người trông coi kính cẩn nói:

- Thưa ngài, ở đây có tất cả là 763 trứng tằm.

- Ừm.

Mục Lương gật đầu rồi đi về phía trước quan sát những con tằm mới nở.

Những con tằm vừa nở ra rất nhỏ, còn không to bằng ngón tay út.

Chúng nó cần phải lột da để lớn lên, sau bốn lần lột da, thì chúng có thể lớn lên thành tằm, sau nữa sẽ biết phun tơ kết kén.

- So với thời gian ta nghĩ chắc sẽ ngắn hơn.

Mục Lương lẩm bẩm một mình.

Anh nghiêng đầu dặn dò:

- Nhớ kỹ, mỗi ngày đều phải cho chúng ăn lá tươi.

- Vâng.

Người trông coi nhanh chóng cung kính gật đầu.

- Môi trường nhà nuôi tằm cũng cần được giữ sạch sẽ, chú ý thông gió và độ ẩm.

Mục Lương vươn tay nắm lên một con tằm nhỏ, lật qua lật lại trong lòng bàn tay để xem.

Bạn cần đăng nhập để bình luận