Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3437: Đây là phải làm việc. (2 càng ). (length: 7794)

Bên trong cung điện, Linh Nhi ngồi dựa trên ghế sa lông, đang chán nản chơi điện thoại di động Ma Huyễn.
Điện thoại di động Ma Huyễn đã cải tiến đến đời thứ ba, chỉ có điều vẫn chưa sản xuất hàng loạt, hiện tại chỉ có mọi người trong cung điện đang sử dụng.
"Linh Nhi, ngươi đang làm gì vậy?"
Minol từ sau ghế sa lông thò đầu ra hỏi.
Linh Nhi giọng trong trẻo đáp: "Đang nói chuyện phiếm với Linh Vận bọn họ."
Từ khi hơn một năm trước, Linh Vận và Lăng Hương đã trở về tinh cầu khởi nguyên.
"Các nàng lâu lắm không tới chơi."
Minol giọng trong trẻo nói.
"Các nàng bị cấm túc, không ra được."
Linh Nhi bất lực nhún vai. Minol chớp mắt, kinh ngạc nói: "Vì sao?"
Linh Nhi giải thích: "Lần trước các nàng tới Huyền Vũ Đế Quốc là tiền trảm hậu tấu, sau khi trở về liền bị cấm túc, chính là sợ các nàng lại lén lút chạy tới."
"Lén lút chạy tới cũng khó, người nhà lo lắng là đúng."
Minol hiểu ý gật đầu.
Linh Nhi bỏ điện thoại di động Ma Huyễn xuống, nghiêng đầu hỏi: "Ngươi là lo lắng cho phụ thân à."
Minol lộ vẻ hậm hực, lẩm bẩm: "Cũng mấy ngày trôi qua rồi, hắn vẫn chưa trở lại."
Linh Nhi an ủi: "Yên tâm đi, phụ thân không có đi Tiên Giới, chỉ là ở Hoang Cổ chiến trường tìm kiếm bảo vật nên mới chưa về thôi."
"Thật sao?"
Đôi mắt đẹp của Minol nhất thời sáng lên.
"Đương nhiên là thật."
Linh Nhi chắc chắn nói.
Nàng và Mục Lương có thể tiến hành thần hồn giao lưu, hiểu rõ tình hình gần đây của hắn.
"Vậy thì tốt rồi."
Minol cả người trầm tĩnh lại, nét mặt lộ rõ vẻ vui mừng. Linh Nhi giọng miễn cưỡng nói: "Đang nghe lén mấy người cũng nên yên tâm đi."
Trong thiên điện, Hồ Tiên vểnh tai lên, mặt cười ửng hồng, bĩu môi cụp tai xuống. Nghe lén Ly Nguyệt thì coi như Linh Nhi không phát hiện, vẫn thản nhiên xoay người rời đi.
Minol gò má ửng đỏ, nhỏ giọng nói: "Mọi người đều lo lắng mà."
"Ta biết."
Linh Nhi khẽ nhếch khóe môi, chính vì mọi người đều lo lắng nên nàng mới ở yên trong cung điện trấn an lòng mọi người. Minol mím môi hồng, nói vài câu rồi chuyển chủ đề, sau đó cũng như chạy trốn rời đi.
Linh Nhi cảm nhận được gì đó, đôi mắt đẹp màu vàng sáng lên. "Mục Lương xuất hiện ở đại sảnh trong cung điện, vẫn y như lúc rời đi không khác gì."
"Ta đã trở về."
Hắn ôn tồn mỉm cười.
"Phụ thân, lần này ra ngoài có thuận lợi không?"
Linh Nhi giọng trong trẻo hỏi. Mục Lương ôn nhu đáp: "Coi như thuận lợi."
"Phụ thân có nhìn thấy Tiên Giới không?"
Linh Nhi tò mò hỏi. Nàng tuy không có ý định đi tiên giới, nhưng vẫn thấy hứng thú với nó.
Mục Lương lắc đầu: "Chỉ từ trong cánh cửa tiếp dẫn nhìn thấy một màn, cũng không xác định đó có phải hình ảnh tiên giới hay không."
"Thế ạ, vậy từ cửa tiếp dẫn làm sao đi đến Tiên Giới?"
Linh Nhi hiếu kỳ hỏi.
Mục Lương lại lắc đầu, buông tay nói: "Ta chưa tiến vào, có lẽ được, ai mà biết."
"Kể tường tận cho ta nghe đi."
Đôi mắt đẹp của Linh Nhi lấp lánh.
Lời nàng vừa dứt, Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Lam cùng những người khác ùa vào đại sảnh, mặt ai nấy cũng tò mò bát quái. Các nàng ăn ý không hỏi gì khác, chỉ cần Mục Lương an toàn trở về là tốt rồi.
"Các ngươi đều thấy hứng thú sao?"
Mục Lương cười hỏi.
"Dạ dạ."
Các nàng đồng loạt gật đầu.
Mục Lương ngồi xuống, giọng bình thản kể: "Chúng ta đến Hoang Cổ chiến trường, cánh cửa tiếp dẫn đúng là đã mở ra..."
Mọi người im lặng lắng nghe, thỉnh thoảng lại tròn mắt kinh ngạc thốt lên, khi biết trong cánh cửa tiếp dẫn có sự vật, tất cả đều suy đoán liệu đó có phải cường giả của tiên giới hay không.
"Còn Tuyết Ngọc thì sao?"
Nguyệt Thấm Lam nghi hoặc hỏi.
Mục Lương ngắn gọn nói: "Vừa trở về liền rời đi, chắc là buồn bã."
Mọi người im lặng trong giây lát, loại chuyện này không ai có thể thay thế được, chỉ có thể im lặng thở dài cho nàng. Ly Nguyệt lên tiếng hỏi: "Bỏ lỡ cơ hội lần này, lần sau ngươi định đi Tiên Giới bằng cách nào?"
"Đúng vậy."
Sibeqi phụ họa thêm một tiếng.
"Trong khoảng thời gian ngắn ta sẽ không đi, nếu đi ta sẽ mang theo các ngươi."
Mục Lương khẳng định nói.
Hồ Tiên và những người khác đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc đời hắn, không chỉ là tình yêu, mà còn là tình thân và sự gắn bó.
"Cả Đế Quốc đi Tiên Giới sao?"
Nguyệt Thấm Lam ngẩn người.
"Điều đó không thể nào."
Ly Nguyệt thì thầm.
Mục Lương tự tin nói: "Chỉ cần ta đủ mạnh, thì không gì là không thể."
Hắn đã quyết định, chờ thực lực tăng lên thêm một bậc nữa rồi hãy tính đến chuyện đi Tiên Giới, trước đó, phải để những người bên cạnh đều mạnh lên. Mục Lương nhìn điểm tiến hóa, đủ để Huyền Giáp Quy tiến hóa lên cấp 16, còn lại thì có thể tích lũy dần.
Tiến hóa từ cấp 15 lên 16 cần hàng nghìn vạn ức điểm tiến hóa, một nghìn sáu tiến lên cấp 17 thì cần mười nghìn vạn ức điểm tiến hóa.
Cần rất nhiều.
"Đừng tự tạo áp lực cho mình, ở đây thực ra cũng rất tốt, chúng ta không hứng thú với Tiên Giới."
Nguyệt Thấm Lam nhẹ nhàng nói.
"Đúng vậy, chúng ta có thể không đi tiên giới."
Sibeqi gật đầu lia lịa, mặt mày vô cùng chân thành.
Minol nghiêm túc nói: "Đúng vậy, không đi, ngươi cũng sẽ dễ dàng hơn một chút."
"Yên tâm đi, dù không đi Tiên Giới ta cũng cần phải mạnh hơn, sẽ không dậm chân tại chỗ, đó là việc ta phải làm."
Mục Lương thản nhiên nói.
Hắn phải trở nên mạnh mẽ, không thể dừng bước được, nếu không sau này khi kẻ địch trở nên mạnh hơn, hắn chỉ có thể trở thành miếng thịt nằm trên thớt mặc người xâu xé. Huyền Vũ Đế Quốc hiện tại tuy mạnh, tương lai cũng sẽ hứng chịu nhiều sóng gió, cho nên Mục Lương nhất định phải tăng thực lực lên.
"Chúng ta cũng sẽ trở nên mạnh mẽ."
Minol chân thành nói.
Hồ Tiên ánh mắt lóe lên, dịu dàng hỏi: "Vậy là ngươi cần nhiều tinh thạch hơn?"
"Ừ."
Mục Lương gật đầu.
Hắn ngẩng lên nói: "Ta từ Hoang Cổ chiến trường tìm được vài món nửa hỏng Tiên Khí, mang đi bán đấu giá thôi."
Tiên Khí là vũ khí mà cường giả tiên kỳ sử dụng, vượt xa cấp Đế khí, còn cao hơn cả chí bảo một bậc.
"Này, Tiên Khí dù là nửa hỏng, ngươi cũng có thể dùng mà, sao lại đem đi bán đấu giá?"
Hồ Tiên nhíu mày.
"Đúng vậy."
Minol và những người khác đồng tình gật đầu.
"Ta có thể luyện chế Tiên Khí hoàn chỉnh."
Mục Lương ngắn gọn nói. Hồ Tiên kinh ngạc hỏi: "Thật sao?"
"Ừ, ta đã bước vào Tiên cảnh, luyện chế Tiên Khí không khó, cái khó là làm sao nâng cao phẩm cấp Tiên Khí."
Mục Lương gật đầu nói.
Tiên Khí cũng có phẩm cấp 1-7, bình thường sẽ được thu trong cơ thể các cường giả tiên cảnh, dùng tiên lực bao phủ để nuôi dưỡng khí, một thời gian sau sẽ có thể nâng cao phẩm cấp Tiên Khí, ngoài ra cũng có thể dùng thiên tài địa bảo để ôn dưỡng.
"Nếu là vậy, thì Tiên Khí nửa hỏng với ngươi không còn tác dụng, nhưng với những cường giả khác thì nó vẫn là chí bảo."
Hồ Tiên như suy tư nói.
"Đúng vậy, đều đem bán đấu giá đi."
Mục Lương không để tâm nói.
Hồ Tiên gật đầu nói: "Vậy ta bảo người đi chuẩn bị, vừa hay Lão Quái Vật ở Thiên Hằng Tinh thức tỉnh không ít, chắc chắn sẽ có hứng thú với Tiên Khí nửa hỏng."
"Ừ, nội tình của dị tộc rất phong phú, lần đấu giá này có thể chuẩn bị thêm chút đồ."
Mục Lương dặn dò.
Qua lần đấu giá trước, hắn đã có hiểu biết sơ bộ về nội tình của dị tộc, hoàn toàn có thể kiếm một món lớn.
"Được."
Hồ Tiên nhận lời.
Ps: «2 chương»: Cầu ủng hộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận