Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1109: Cô Ấy Tỉnh Rồi!!

Mục Lương nhíu mày hỏi:

- Nếu như giải trừ khống chế của Phong Vũ đối với cô ấy thì ký ức bị phong ấn sẽ khôi phục lại sao?

- Chuyện này thì ta không dám khẳng định, dù sao thì chưa từng có ai thử qua.

Già Lạc chậm rãi lắc đầu.

Cô dám khẳng định, Khải Na là vật thí nghiệm thành công đầu tiên.

Người đàn ông tóc trắng chắc là vật thí nghiệm thứ hai do Phong Vũ và Chí Hải chế tạo sau khi Già Lạc rời đi thành Tương Lai.

Không có tiền lệ, cô không dám khẳng định sau khi giải trừ sự khống chế của thành Tương Lai đối với Khải Na thì cô ấy có thể khôi phục ký ức.

- Thử một lần xem sao.

Mục Lương trầm giọng nói.

- Tuân mệnh, thành chủ đại nhân.

Già Lạc mỉm cười gật đầu.

Cô vươn tay đặt Khải Na nằm ngang trên đài điều khiển, sau đó lấy ra tinh thạch mới trong hộp lưu ly đặt sẵn bên cạnh, lần lượt thay thế tinh thạch hung thú đã khải linh khảm trên người Khải Na.

Cô gái tai thỏ và Nguyệt Thấm Lan im lặng không dám phát ra tiếng động nhỏ, chỉ sợ quấy rầy đến Già Lạc.

- Chỉ còn hai viên cuối cùng thì sẽ thay thế toàn bộ thành công.

Già Lạc nghiêm túc nói.

- Còn có hai viên sao? Ở nơi nào vậy?

Mễ Nặc nhỏ giọng hỏi.

Già Lạc khẽ thở ra một hơi, nói:

- Nó nằm trong trái tim và đầu của cô ấy.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, trái tim và đầu đều là những nơi cực kỳ yếu ớt trên cơ thể người, sơ sẩy một chút là có thể mất mạng như chơi.

- Ngươi có nắm chắc không?

Anh bình tĩnh hỏi.

- Đương nhiên rồi.

Già Lạc cười nói, thần sắc tràn đầy tự tin.

Động tác trên tay cô rất ổn định, các ngón tay đặt trước trái tim của Khải Na, Già Lạc hơi chuyển động suy nghĩ, thi triển năng lực thức tỉnh, để cho tài liệu hung thú dưới ngón tay nổi lên giống như gợn sóng.

Năng lực thức tỉnh của Già Lạc có thể cho phép các tài liệu hung thú dung hợp với nhau, mà trước khi dung hợp thì tài liệu hung thú sẽ có một đoạn thời gian mềm hoá.

Già Lạc muốn lợi dụng thời gian mềm hoá này để xuyên qua tài liệu hung thú bằng tay không, lấy ra tinh thạch hung thú tại buồng tim.

Ngay sau đó, cô lại nhanh chóng khảm tinh thạch hung thú mới vào trái tim của Khải Na.

- Hô hô ~~~

Sau khi hoàn tất việc này, Già Lạc thở dài một hơi, nhẹ giọng cảm thán:

- Thật là kích động!!

- Còn có một viên nữa.

Mục Lương ôn hoà nhắc nhở.

Già Lạc bình tĩnh trở lại, nhìn chăm chú vào khuôn mặt tái nhợt không còn chút máu của Khải Na.

Cô quay đầu lại, nhẹ nhàng nói:

- Thành chủ đại nhân giúp ta một tay được chứ, lật người cô ấy lại để cho phần lưng hướng lên trên.

- Được thôi.

Mục Lương vươn tay rồi xòe năm ngón tay ra.

Trên bàn làm việc, cơ thể Khải Na chậm rãi bị lật lại, nằm úp mặt xuống.

Già Lạc đi tới trước, vươn tay vén tóc của Khải Na sang một bên, để phần sau đầu lộ ra.

Ở vị trí chính giữa ót của cô gái tóc lục có một vùng trống không có tóc, lộ ra một tài liệu hung thú không biết tên.

Già Lạc lại thi triển năng lực thức tỉnh lần nữa, tài liệu hung thú lại bị mềm hóa lần thứ hai.

Lần này, cô càng cẩn thận hơn, hai ngón tay xuyên qua tài liệu hung thú, tìm kiếm vị trí khảm nạm tinh thạch.

Cô gái tai thỏ cắn môi dưới, bàn tay nhỏ nắm chặt ống tay áo, khẩn trương tới mức không dám thở mạnh.

Mục Lương giơ tay lên rồi ngưng kết nguyên tố sinh mệnh trong lòng bàn tay, chuẩn bị ra tay bổ cứu bất cứ lúc nào.

- Tìm được rồi!

Đôi mắt đẹp màu xanh da trời của Già Lạc sáng lên, ngón tay từ từ rút ra, giữa hai ngón tay còn kẹp một viên tinh thạch hung thú.

Cô cầm lấy tinh thạch hung thú mới rồi đặt nó vào sau đầu của Khải Na.

- Như vậy là được rồi.

Lúc này, Già Lạc mới triệt để thả lỏng lại.

Mục Lương nghe vậy nhanh chóng phân giải Tơ Nhện Thiên Ảnh, để cho Khải Na xoay người lại, mặt hướng lên trên.

Đôi mắt của cô gái tóc lục vẫn nhắm nghiền, không hề có dấu hiệu thức tỉnh.

- Tại sao cô ấy vẫn còn bất tỉnh?

Nguyệt Thấm Lan nghi ngờ nhìn về phía Già Lạc.

- Chờ một chút nữa xem sao.

Già Lạc nhíu mày, nàng hồi tưởng lại trình tự các bước đi, nhưng mà không phát hiện có chỗ nào không ổn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Khải Na nằm yên trên bàn làm việc, vẫn chưa tỉnh lại.

- Chẳng lẽ xảy ra vấn đề gì rồi?

Sắc mặt của Già Lạc hiện lên chút lo lắng.

- Để ta thử một chút.

Mục Lương tiến lên trước, nguyên tố sinh mệnh ngưng kết trong lòng bàn tay rồi bao bọc toàn bộ cơ thể của Khải Na ở bên trong.

Khí tức sinh mệnh đậm đà khuếch tán ra ngoài khiến cho tinh thần của Già Lạc và những người khác vô cùng sảng khoái, cơ thể giống như là trải qua lễ rửa tội.

- Ê a ~~~

Ánh sáng xanh lóe lên, Tiểu Tinh Linh xuất hiện trong phòng làm việc.

Đôi mắt như ngọc lục bảo của nàng sáng rực, muốn nhào tới hút nguyên tố sinh mệnh.

- Không được.

Mục Lương nhanh tay lẹ mắt kéo Tiểu Tinh Linh trở về.

Tiểu Tinh Linh ngước mặt lên, hai má phồng như bánh bao, đáng thương vô cùng mà nhìn hắn.

- Ngoan, ta đang cứu người mà.

Mục Lương cười khổ trấn an một tiếng.

- Ê??

Tiểu Tinh Linh đập cánh bay lên, tò mò nhìn chằm chằm Khải Na trên bàn làm việc.

Tiểu Tinh Linh vươn tay nhỏ ra, tiếp từ trong lòng bàn tay mọc ra một mảnh chồi non.

Chồi non lớn lên với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, biến thành ba mảnh lá cây lớn chừng ngón tay cái.

- Ê a ~

Tiểu Tinh Linh quay đầu nhìn Mục Lương, sau đó đưa ba chiếc lá trong tay cho chủ nhân.

- Con muốn cho cô ấy ăn chúng sao?

Mục Lương kinh ngạc hỏi.

- Ê a ~~~

Tiểu Tinh Linh ngây thơ gật đầu.

Mục Lương như suy nghĩ gì đó, hắn trầm ngâm nhìn Khải Na, tiếp đó đút lá vào trong miệng cô ấy.

Ba mảnh lá cây vào miệng là tan, trở thành chất lỏng bị cơ thể nhanh chóng hấp thu.

Ong ong ong ~~~

Cơ thể của Khải Na run rẩy, tinh thạch hung thú trên người tỏa sáng.

Màu sắc trên tinh thạch hung thú cũng chuyển biến thành màu xanh lục bảo, trong suốt và sáng tỏ như pha lê.

- Hy vọng là có tác dụng!

Mễ Nặc hồi hộp cầu nguyện.

Dưới ánh mắt lo lắng và quan tâm của cô gái tai thỏ, lông mi mảnh dài của Khải Na nhẹ nhàng run rẩy, mi mắt của cô ấy chậm rãi nâng lên.

- Cô ấy tỉnh rồi!!

Đôi mắt màu xanh lam của Mễ Nặc mở to.

Cô nắm lấy cổ tay của Mục Lương, kích động nói:

- Mục Lương, cô ấy tỉnh lại rồi!

- Cái này… Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

Già Lạc kinh ngạc không thôi.

- Có lẽ là do năng lực thiên phú của Linh Nhi đã chữa khỏi cho cô ấy.

Mục Lương nói suy đoán của mình.

Tiểu Tinh Linh là tinh linh sinh mệnh, năng lực thiên phú của cô bé rất đặc biệt, có thể chuyển hoá nguyên tố sinh mệnh trong cơ thể thành lá cây để cho sinh mệnh lực của người sử dụng trở nên mạnh mẽ hơn.

Trên mặt của Già Lạc lộ ra vẻ thất vọng, trong lòng vô cùng phiền muộn, rốt cuộc thì bước đi nào xảy ra vấn đề chứ?

Trên bàn làm việc, Khải Na chậm rãi mở mắt ra, vẻ mê man trong mắt dần dần tiêu tan.

Cô ấy mờ mịt ngồi dậy, sau đó ánh mắt rơi vào đám người Mục Lương, vẻ mặt càng thêm hoang mang.

- Ngươi cảm giác thế nào rồi?

Mục Lương ôn hòa hỏi.

- Ngươi hỏi để làm gì?

Khải Na cảnh giác lên tiếng.

Cô ấy xụ mặt, hỏi với thần sắc nghiêm túc:

- Các ngươi là ai?
Bạn cần đăng nhập để bình luận