Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1763: Không Biết Kế Hoạch Của Mục Lương Là Cái Gì?



Khuôn mặt của Phân Thân Mục Lương vẫn không hề có cảm xúc, hắn vươn tay ngưng tụ một khối nguyên tố sinh mệnh rồi rót vào người cô ta.

Ông ~~~

Nguyên tố sinh mệnh đậm đà nhanh chóng chữa trị vết thương của cô gái, giữ lại một hơi cuối cùng cho cô ta.

Mộc Phân Thân tiến lên trước, cầm lấy cánh tay bị cắt lìa bên cạnh, điều chỉnh góc độ và gắn nó vào phần tay cụt của cô gái.

Dưới sự giúp đỡ của nguyên tố sinh mệnh, phần tay cụt đã nhanh chóng được nối lại, máu không còn chảy ra nữa.

Bờ môi của cô gái run rẩy, nàng cố gắng mở to hai mắt để nhìn rõ mặt của Phân Thân Mục Lương.

- Cộp cộp cộp ~~~

Bên ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân.

- Mau cứu ta...

Cô gái thều thào một câu.

Mộc Phân Thân hiểu ý, hắn đi lên trước nắm lấy quần áo của cô gái, sau đó cơ thể lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.

Khi hai người xuất hiện trở lại thì đã ở trong một ngôi nhà hoang ở thành Tương Lai.

Mục Lương thả cô gái xuống đất, lại cho cô ăn thêm một khối nguyên tố sinh mệnh.

Ông ~~~

Mấy phút sau, sắc mặt của cô gái đã hồng hào hơn rất nhiều, nhờ có nguyên tố sinh mệnh mà máu trong cơ thể tái sinh một cách điên cuồng, lúc này mới giúp nàng nhặt lại một cái mạng.

Đại nạn không chết, cuối cùng cô cũng có thể nói chuyện.

- Cám ơn ngươi.

Cô kích động nói, nước mắt rơi như mưa.

- Ở chỗ này chờ ta.

Phân Thân Mục Lương bỏ lại một câu rồi biến mất.

Hai mắt cô gái trừng lớn, sững sờ ngồi tại chỗ.

Mộc Phân Thân lại trở về Phủ Thành Chủ thành Tương Lai, lần này hắn tới đây là để cướp sạch tinh thạch hung thú và tài liệu hung thú nơi đây.

Hắn vốn dĩ muốn tiếp tục nói chuyện hợp tác với thành Tương Lai, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng, cuối cùng hắn đã quyết định từ bỏ ý nghĩ hợp tác với bọn họ, chuyển sang coi thành Tương Lai như kho hàng, có thể tới “lấy” tài liệu hung thú và tinh thạch hung thú bất cứ lúc nào.

Cũng giống như bây giờ, Mộc Phân Thân vô thanh vô tức xuất hiện trong bảo khố Phủ Thành Chủ.

Hắn nhìn tài liệu hung thú chất thành đống, mặt không đổi sắc mà phất tay một cái, thu hồi tất cả đồ vật trong bảo khố vào không gian tùy thân.

Dựa theo phương pháp này, hắn lại đi sang những bảo khố khác và vơ vét toàn bộ thành phẩm Linh khí.

Đồng thời hắn còn tìm được một số sản phẩm của Kế Hoạch Thí Nghiệm Linh Khí Cơ Thể Người, cũng chính là Linh khí hình người.

Không có ngoại lệ, Mộc Phân Thân đều thu bọn hắn vào trong không gian.

Trong lúc này thì người canh gác bên ngoài vẫn chẳng hay biết gì, bọn hắn vẫn còn đang nói chuyện phiếm.

- Các ngươi nghe nói gì chưa, lại có thủ vệ biến mất.

- Đến giờ đã mất tích tám người rồi, các trưởng lão không nói nguyên nhân, ta hơi sợ.....

- Đừng suy nghĩ nhiều, đại khái là bọn hắn đã chạy trốn rồi.

Phân Thân Mục Lương nghe một hồi, tiếp đó trở lại chỗ của cô gái kia, hoàn toàn không đề cập đến chuyện hắn đi đâu, làm gì.

Cô gái thấy Mộc Phân Thân trở về, mở miệng muốn nói gì đó.

- Ngậm miệng, đi thôi.

Mộc Phân Thân lạnh nhạt nói.

Hắn tóm lấy cánh tay của cô gái, cơ thể lóe lên lại biến mất trong nháy mắt.

………….

Cộp cộp cộp ~~~

Tô Lâm Y Tư và Trương thúc đi vào khu Trung Ương thành Huyền Vũ, đây là lần thứ hai mà hai người tới đây.

Tô Lâm Y Tư ngước mắt mắt nhìn tán cây cực lớn trên đỉnh đầu, nói khẽ:

- Không biết kế hoạch của Mục Lương là cái gì?

Trương thúc lắc đầu, nói với giọng khàn khàn tiếng nói:

- Điện hạ, đợi chút nữa sẽ biết thôi.

Đã hai ngày kể từ lần gặp cuối cùng với Mục Lương, ngày mai là ngày tấn công thành Y Lê.

Lần này, hai người tới tìm Mục Lương là muốn biết chi tiết về kế hoạch tấn công, để phối hợp tiến đánh hoàng cung.

Hai người không nói nữa, dùng Thang Vận Chuyển để đi tới tầng tám.

Trước cửa cung điện.

Ba Phù đưa tay ra hiệu:

- Tiểu thư Tô Lâm Y Tư, mời đi theo ta.

- Được.

Tô Lâm Y Tư lên tiếng, cất bước đi vào cung điện.

Tiểu hầu gái mang hai người đi vào phòng hội nghị.

Bên trong phòng hội nghị, Trinh Hoán, Cầm Vũ, Nguyệt Phi Nhan, Hi Bối Kỳ, Ly Nguyệt và Ngôn Băng đã ngồi xuống.

Khi Tô Lâm Y Tư và Trương thúc đi vào phòng hội nghị, ánh mắt của các cô gái đồng loạt rơi vào trên người cả hai.

-...A, xin chào mọi người.

Tô Lâm Y Tư cứng ngắc đờ giơ tay lên tiếng chào hỏi.

Ly Nguyệt gật đầu đáp lại, nói:

- Tiểu thư Tô Lâm Y Tư, mời ngồi.

- Cảm ơn.

Tô Lâm Y Tư thầm thở phào một hơi và ngồi xuống vị trí còn trống.

Trương thúc cảm thấy có chút không được tự nhiên sau khi ngồi xuống, trong phòng hội nghị chỉ có một mình lão là nam.

Lão nhìn về phía chủ vị, nơi đó còn có chỗ trống.

- Mục Lương sắp tới rồi, chờ một chút.

Ly Nguyệt giải thích.

Trinh Hoán ôm Phương Thiên Họa Kích, cô ngồi bắt chéo chân dò xét Tô Lâm Y Tư, ánh mắt mang theo sự tìm tòi và nghiên cứu.

Tô Lâm Y Tư mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, rũ mắt không nói lời nào.

Cộp cộp cộp ~~~

Bên ngoài phòng hội nghị vang lên tiếng bước chân, sau đó Mục Lương bước vào phòng.

- Để mọi người đợi lâu rồi.

Anh thuận miệng nói.

- Chúng ta chỉ vừa mới tới thôi.

Cầm Vũ nhẹ giọng nói.

Mục Lương gật đầu, nhìn lướt qua những người có mặt ở đây, nhàn nhạt nói:

- Được rồi, chúng ta bắt đầu cuộc họp trước khi chiến đấu đi.

- Vâng.

Các cô gái đồng thanh đáp lại.

- Đã nhớ kỹ địa hình của thành Y Lê chưa?

Mục Lương nhìn về phía Cầm Vũ và Trinh Hoán.

- Nhớ kỹ.

Cầm Vũ đứng dậy và lấy ra một tấm bản đồ, nghiêm túc nói:

- Ta đã đích thân đi dạo một vòng thành thành Y Lê, ta cảm thấy từ tuyến đường này tấn công vào nội thành là cách an toàn và hiệu quả nhất.

Mục Lương nhìn vạch đỏ đánh dấu trên bản đồ, bắt đầu từ bến cảng, tiếp đó băng qua Xóm Nghèo và hướng thẳng vào Nội Thành, quả là đơn giản và thô bạo.

-...

Anh có chút cạn lời, đây là thành quả sau khi suy nghĩ hai ngày?

- Không có kế hoạch nào tốt hơn sao?

Mục Lương nhìn về phía Cầm Vũ.

- Đây chính là kế hoạch tốt nhất!

Cầm Vũ nghiêm mặt nói.

-...

Khóe mắt của Mục Lương co giật.

Anh nhìn về phía Trinh Hoán, ánh mắt mang theo dò hỏi.

Trinh Hoán đứng lên, hất cằm và đắc ý nói:

- Đại nhân, kế hoạch của ta cũng rất đơn giản. Ta sẽ mang theo Hải Quân canh giữ ở bến cảng, tiếp quản thuyền của đám quý tộc kia, cắt đứt con đường trốn thoát của bọn hắn.

-...Tốt.

Mục Lương cười khổ trong lòng, anh suy nghĩ không biết mình có nên viết một cuốn Binh pháp Tôn Tử hay không, rồi khẽ thở ra một hơi, giơ tay làm một mô hình địa hình của thành Y Lê, đánh dấu trọng điểm vị trí vương cung ở Nội Thành.

Các cô gái lên tinh thần, từng đôi mắt đẹp nhìn chăm chú vào Mục Lương.

- Làm theo kế hoạch của ta.

Mục Lương dùng lưu ly chế tạo một cây que nhỏ và chỉ vào mô hình con phố chính của thành Y Lê, trầm giọng nói:

- Rạng sáng khởi xướng tấn công, đồng thời ném ra các tờ báo đã được in trước đó để khống chế hướng đi của dư luận, ưu tiên giải quyết người trong danh sách, chuyện này sẽ do Ly Nguyệt an bài.....

Tô Lâm Y Tư há to miệng, muốn nói lại thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận