Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 147: Rùa Đen Cấp Bảy (1)

Mặc kệ là thật hay giả, chỉ cần không có nhân chứng là không thể thừa nhận.
- Đương nhiên không chỉ có một người, ngươi muốn ra tay?
Ngải Lỵ Na đồng thời giải trừ ẩn thân, đứng ở bên trái cô gái tóc trắng.
Hai cô có thể ẩn thân, còn chưa nhất định sẽ sợ cường giả cấp sáu, đánh không lại cũng có thể trốn.
Ngõa Nhĩ Đa đè nén xung động muốn động thủ, bắt đầu kiêng kỵ còn có người ẩn nấp trong bóng tối.
Hai người?
Không phải, hoặc là còn có vài người.
Lão quyết định cuối cùng không mạo hiểm, nếu có các lâu chủ còn lại ở đây, tuyệt đối sẽ lập tức ra tay.
- Người các ngươi muốn bắt đã đi rồi, đây là đồ ta giao dịch được.
Giọng của Ngõa Nhĩ Đa già nua, nghiêm nghị nói:
- Ta sẽ không giao ra, trừ phi các ngươi cầm tinh thạch hung thú để đổi.
Lão phòng bị, lui về sau nữa mấy bước, chuẩn bị bắt đầu gọi người.
- Đi, tên phản đồ kia khẳng định vẫn còn ở trong thành.
Ly Nguyệt không hiểu liếc nhìn Ngõa Nhĩ Đa.
Cô lần nữa ẩn thân đứng lên, lạnh lùng nói:
- Ngươi nên cầu nguyện, nếu như chọc giận đại nhân chúng ta, các ngươi sẽ biết được cảm giác hoảng sợ.
Đôi mắt màu hồng nhạt của Ngải Lỵ Na thương cảm nhìn lâu chủ kia, hoàn toàn bị người khác tính kế.
Cô ẩn thân đi theo, xem như nhiệm vụ tối hôm nay đã hoàn thành một nửa.
- Tức giận? Hoảng sợ?
Ngõa Nhĩ Đa híp mắt.
Lão đang suy tư lời nói của đối phương muốn biểu đạt ý gì.
Chẳng lẽ, thành chủ thành Huyền Vũ muốn đi vào thành Thập Lâu tìm kẻ phản bội?
Hoặc là từ đầu tới đuôi, cũng chỉ là tìm một cái mượn cớ tấn công thành Thập Lâu?
Ngõa Nhĩ Đa càng nghĩ càng nhiều, càng nghĩ càng thấy vô cùng nguy hiểm.
Lão cảm thấy nên triệu tập các lâu chủ thương lượng một chút, thảo luận một chút chuyện xảy ra đêm nay.
Để chuẩn bị dự tính xấu nhất.
Lúc này, Ly Nguyệt, Ngải Lỵ Na đã đi tới tường viện bên ngoài, nhìn thấy Nguyệt Thấm Lam đang đợi.
Trong lòng hai cô hơi ấm áp, biết đối phương sợ các cô bị dây dưa kéo lại gặp nguy hiểm.
- Chúng ta đã nhiệm vụ hoàn thành.
Ly Nguyệt giải trừ ẩn thân, nhẹ giọng nói:
- Ngõa Nhĩ Đa đã bắt đầu hoài nghi, có thể đi về.
- Vậy trở về thôi!
Nguyệt Thấm Lam thu gom hành lý đi ở trước.
- Ngươi biết Mục Lương sẽ ra động tĩnh lớn gì không?
Ly Nguyệt nhịn không được hỏi.
- Ngươi cũng không biết?
Nguyệt Thấm Lam ngạc nhiên hỏi ngược lại.
- Không biết, anh ấy chưa nói.
Ly Nguyệt lắc đầu.
Cô không nghĩ ra Mục Lương sẽ gây ra động tĩnh rất lớn gì, để có thể hỗ trợ đám người Y Lệ Y rời khỏi.
Hiện tại, nhiệm vụ cua ba người, đều là Mục Lương chỉ điểm, dạy các cô như thế nào hoàn thành, mỗi một ít phản ứng đều gợi ý.
Ba cô gái một đường rời đi rất nhanh.
Không bao lâu, các cô đã trở lại phía sau lưng Rùa Đen, ở trên tường thành gặp được ba người Mục Lương, Mễ Nặc và Nguyệt Phi Nhan.
- Đã cực khổ rồi.
Mục Lương ôn nhuận nói.
- Mục Lương, ngươi nói động tĩnh lớn là gì vậy?
Ly Nguyệt tò mò, chớp chớp con ngươi màu bạc.
Cô nhìn quét bốn phía, nghi hoặc hỏi:
- Làm sao vẫn còn chưa nhìn thấy?
- Ta đây không phải đang đợi các ngươi trở về sao.
Mục Lương mỉm cười vẫy tay, ý bảo đám người đứng ở phía sau rời đi.
Anh chuẩn bị tiến hóa Rùa Đen lên cấp bảy, thuận tiện đe dọa người thành Thập Lâu một cái, hấp dẫn sự chú ý của các lầu chủ, giúp cho đoàn người Y Lệ Y có thể rời khỏi.
Các cô gái nhu thuận đứng phía sau anh.
Mục Lương dặn dò với các cô:
- Các ngươi đều đứng cho vững.
- Được.
Các cô lên tiếng trả lời, nắm vững phần đá nhô ra trên tường.
Mục Lương nhìn thành Thập Lâu trong đêm tối, ra lệnh ở trong đầu:
- Hệ thống, tiến hóa Rùa Đen lên đến cấp 7.
- Ting! Cấp 6 tiến hóa đến cấp 7, khấu trừ một triệu điểm tiến hóa.
- Ting! Rùa Đen cấp 7 tiến hóa thành công.
- Ting! Có tiếp nhận thiên phú của Rùa Đen: Điều Khiển Trọng Lượng Địa Nham Gấp Hai Mươi Lần hay không?
- Tiếp nhận.
Mục Lương lẩm bẩm ở trong lòng.
- Ting! Điều Khiển Trọng Lượng Địa Nham Gấp Hai Mươi Lần đang trong quá trình thay đổi... Quá trình thích ứng đang tiến hành... Truyền thừa hoàn tất.
Sau đó, Mục Lương cảm nhận được bắp thịt bị xé nứt ra, lại có cảm giác đau đớn truyền tới.
Đầu khớp xương vai sinh ra âm thanh ‘Răng rắc, răng rắc’, như tiếng cái búa thiết ở gõ vào đầu khớp xương.
- Mục Lương đang được cường hóa.
Gương mặt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lam biến đổi.
Mấy người các cô cũng nghe được động tĩnh truyền tới trong cơ thể Mục Lương, cảm thấy hô hấp có chút khó khăn.
- Các ngươi đứng phía sau ta đi.
Nguyệt Thấm Lam vội vã hô lên.
Cô vận dụng khí thế của mình, ngăn cản khí thế đang không ngừng tăng lên của Mục Lương.
Ùng ùng...
Không có thời gian cho bọn họ phân thần, mặt đất truyền đến chấn động.
- Ngao ngao ô !
Rùa Đen phát lên tiếng gào to thống khổ.
Nó lần nữa được cường hóa, kích thước thân thể nhanh chóng tăng trưởng, nham giáp trên người lần nữa mở rộng ra.
Ùng ùng...
- Đã xảy ra chuyện gì?
Sắc mặt của Thái Căn đại biến, dùng sức bám vào vách tường, cố kiềm chế cảm giác lay động.
Anh lảo đảo đi tới cửa sổ, nhìn quét đường phố đen như mực bên ngoài.
- Man Thú Hoang Cổ nổi giận?
Bách Biến Ma Nữ bỗng nhiên đứng lên từ giường chiếu.
Cô ta cũng ghé vào cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, đúng lúc nhìn thấy Thái Căn ở nhà đối diện.
- Biết đã xảy ra chuyện gì không?
Thái Căn hô.
- Ta cũng bị nhốt, làm sao có khả năng biết.
Bách Biến Ma Nữ liếc mắt một cái.
- Mặt đất đang di động.
Thái Căn hoảng sợ chỉ vào đường phố ngoài cửa sổ.
Bách Biến Ma Nữ nhìn mặt đất, thực sự phát hiện mặt đất đang mở rộng ra.
Đường phố đang dần bành trướng theo chiều rộng, khu vực trung ương cách bọn họ càng ngày càng xa, biến mất ở bên trong đêm tối.
- Bây giờ chúng ta trốn...
Bách Biến Ma Nữ lớn tiếng hô.
- Khụ khụ khụ...
Cô ta nói còn chưa nói xong, đã thấy bên trong đường phố tối đen như mực, có một con kỳ nhông khổng lồ dài tám mét bò ra ngoài.
Đôi mắt của Kỳ Nhông Ba Màu liếc nhìn căn phòng phát ra âm thanh, ghé vào ở bên ngoài nhà của kẻ ăn trộm.
Nó nhận được mệnh lệnh của Mục Lương, tới đây canh chừng những kẻ trộm đó.
Sắc mặt của Thái Căn cổ quái, ngắm nhìn ánh mắt đờ đẫn của Bách Biến Ma Nữ.
Bách Biến Ma Nữ tức giận bất bình kỳ nhông lớn liếc một cái, trong lòng phát điên nói:
- Ngươi có muốn mỗi lần đều nhằm vào ta như vậy hay không?
Kỳ Nhông Ba Màu cảm nhận được một cỗ khí tức, quay đầu quét tới.
- Chuyện kia... Chào buổi tối.
Bách Biến Ma Nữ bị kỳ nhông khổng lồ nhìn chằm chằm, khuôn mặt xinh đẹp nhất thời trở nên quyến rũ.
Cô chờ đến lúc kỳ nhông to lớn kia nghiêng đầu sang chỗ khác, không tự chủ được thở phào nhẹ nhõm.
- Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?
Bách Biến Ma Nữ quay đầu, nhìn thấy mấy người phụ nữ bị giam với mình, xem nét mặt của cô là lạ.
Vì gương mặt của cô hơi xinh đẹp, xiết chặt nắm tay, đại nghĩa lẫm nhiên nói:
- Ta đây là co được dãn được, không tính toán với con kỳ nhông khổng lồ đó.
- Ừm ừm.
- Ngươi phóng khoáng, ngươi không so đo.
Những căn nhà sau lưng Rùa Đen, có Tiểu Huyền Vũ kiềm chế chấn động, phản ứng ngược lại không phải rất lớn.
Có thể lúc này Rùa Đen biến hóa, người dân thành Thập Lâu bắt đầu hoảng sợ, run rẩy.
Thân của Rùa Đen dài 1.200 mét, chiều rộng hơn tám trăm mét, cao độ hơn 500 mét rất kinh người.
Rùa Đen to lớn như vậy, căn bản giống như một ngọn núi lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận