Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1437: Năng Lực Rất Đặc Biệt



- Không phải, ta.....

Tố Tô lộ vẻ bối rối, khuôn mặt dần đỏ lên.

- Ha ha... Ta đùa ngươi thôi, đừng căng thẳng.

Nguyệt Thấm Lan không kiềm được, cười rất vui vẻ. Hồ Tiên kéo tay Nguyệt Thấm Lan, cười nói:

- Ngươi đừng đùa như thế nữa, cẩn thận cô ấy tưởng thật.

- Được rồi, không đùa nữa.

Nguyệt Thấm Lan dừng cười, cô chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển với Tố Tô.

Mặt Tố Tô càng đỏ hơn, không nhịn được muốn trêu trọc.

- Mau nhìn ta xem, ta vận đen có hay không?

Nguyệt Phi Nhan liên tục thúc giục.

Tố Tô nghiêng đầu nhìn, trên đỉnh đầu Nguyệt Phi Nhan cũng có một lớp kim quang.

- Không có đâu, chỉ có vận may.

Cô khôn khéo trả lời.

Mục Lương hơi nhăn mày, chẳng lẽ các cô gái ở chúng với mình đã lâu nên cũng được ‘May Mắn Che Chở’ ảnh hưởng tới vận thế?

……….

Đều rất tốt.

Tố Tô nhìn quanh mọi người trong nhà ăn, ngoại trừ Tuyết Cơ, cô phát hiện không có ai khác gặp xui xẻo, mà là vận may của mọi người.

- Mọi người cũng không có xui xẻo, mà ngược lại rất may mắn.

Cô thì thầm.

- Vậy chỉ có ta là người duy nhất gặp xui xẻo?

Tuyết Cơ kinh ngạc hét lên.

Hồ Tiên cười lộ ra núm đồng tiền, nói:

- Ha, em gái, không phải là làm cho chúng ta vui vẻ chứ?

Tố Tô lắc đầu nguầy nguậy, lo lắng giải thích:

- Không phải, những gì ta nói đều là sự thật.

- Đại nhân Hồ Tiên, cô ấy không nói dối.

Diêu Nhi yếu ớt nói.

- Ta biết, trêu cô ấy đấy.

Hồ Tiên mỉm cười gật đầu.

-..

Tố Tô mặt đỏ bừng, yếu ớt gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:

- Bữa sáng ăn ngon không?

- Rất ngon.

Tố Tô gật đầu chắc nịch.

Cô dừng lại, sau đó khoa trương khen ngợi:

- Đây là một trong những món ăn ngon nhất mà ta từng ăn.

- Tương lai có dự định gì chưa?

Mục Lương tiện hỏi.

- Ta... Không biết.

Tố Tô hai mắt vô hồn, chán nản lắc đầu.

Tuyết Cơ do dự một chút, nhưng vẫn mang vẻ mặt ngượng ngùng thỉnh cầu:

- Thành chủ đại nhân, ngài có thể để cô ấy ở lại trong Cung Điện làm việc không?

Tay cô run rẩy, mở to đôi mắt đẹp nhìn Mục Lương, trong mắt tràn đầy sự cầu xin và khao khát.

Nghe vậy, Mục Lương nhìn Nguyệt Thấm Lan, cười hỏi:

- Thấm Lan, ngươi thấy thế nào?

- Nếu có thể vượt qua bài đánh giá và kiểm tra lý lịch, có thể giữ ở lại.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng nói. Nói xong còn trợn mắt nhìn Mục Lương, trầm giọng nói:

- Ngài quyết định là được rồi, hỏi ta làm gì?

Mục Lương cười giải thích:

- Những hầu gái đều là người quản lý, cho nên đương nhiên phải hỏi ý kiến ​​của ngươi rồi.

- Được rồi.

Nguyệt Thấm Lan nhún vai không để ý.

Cô nhìn cô gái, cất giọng trong trẻo hỏi:

- Muốn ở lại không?

- Muốn.

Tố Tô không chút do dự gật đầu.

- Vậy được, ngươi đi cùng ta, Diêu Nhi cũng cùng đi luôn.

Nguyệt Thấm Lan đứng lên.

- Vâng.

Diêu Nhi ngoan ngoãn đáp.

Tố Tô nhanh chóng đứng dậy và liếc nhìn Bách Biến Ma Nữ, dưới tín hiệu của cô, cô gái nhanh chóng theo sát tốc độ của Diêu Nhi và Nguyệt Thấm Lan.

Mục Lương nhìn Bách Biến Ma Nữ, bình thản hỏi:

- Nói đi, khu Ổ Chuột là như thế nào?

- Các khu ổ chuột rất lớn và cũng rất hỗn loạn. Không có đường sá hoàn chỉnh, người không quen đường xá trong ấy khi đi vào rất dễ bị lạc...

Cô ngồi thẳng dậy, kể lại tất cả những gì đã mắt thấy tai nghe.

Đôi mắt Mục Lương khẽ động, theo lời của Bách Biến Ma Nữ thì, khu ổ chuột rất hỗn loạn, người cá rồng trong ấy hỗn lộn cả, một số người thực sự nghèo, còn có một số người vì cùng đường mới đến ở khu ổ chuột.

Tuyết Cơ mặt nghiêm túc nói:

- Đại nhân, nếu ngài sắp tới khu ổ chuột, ngài cần phải mang thêm hộ vệ.

Mục Lương gật đầu nói:

- Ừ, đi chuẩn bị một chút đồ ăn, một tiếng nữa đi khu ổ chuột.

- Để Tố Tô đi theo, cô ấy hiểu rõ nơi đó.

Tuyết Cơ đề nghị.

- Được.

Mục Lương tùy ý đáp, đứng dậy quay lại thư phòng. Ly Nguyệt cũng rời quán ăn, đến lương khố để chuẩn bị đồ ăn.

Giọng Ngải Lỵ Na lanh lảnh:

- Tôi đi chuẩn bị xe ngựa!

Trong một sảnh phụ khác ở Cung điện.

Nguyệt Thấm Lan và Tố Tô ngồi mặt đối mặt nhau, Diêu Nhi đứng bên cạnh, mặt nghiêm túc nhìn cô gái.

Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh nói:

- Ta sẽ hỏi ngươi mấy câu, ngươi phải trả lời thành thật, không được nói dối, hiểu không?

- Hiểu ạ.

Tố Tô gặt đầu.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Trước tiên, ngươi giới thiệu bản thân, bắt đầu từ bối cảnh gia đình và kinh nghiệm sống.

- Được.

Tố Tô chậm rãi gật đầu.

Cô ấy lặng đi một lúc rồi chậm rãi nói:

- Từ nhỏ ta đã sống trong khu ổ chuột, ta được bà hàng xóm nuôi dưỡng. Ta không biết cha mẹ mình là ai. Cách đây hai năm, bà đã mất rồi. Vậy nên ta mới xin ăn qua ngày....

Nguyệt Thấm Lan vẻ mặt bình tĩnh lắng nghe, phân tích kinh nghiệm trong quá khứ của cô gái, không có gì khả nghi.

Diêu Nhi cũng cẩn thận lắng nghe, không nói gì, điều đó có nghĩa là những gì cô gái vừa nói đều là sự thật.

- Mấy ngày trước, ta gặp Tuyết Cơ, chị ấy cho ta đồ ăn, rồi ta đưa chị ấy đến Hiệu buôn Dụ Chính... Xong rồi đến đây.

Tố Tô yếu ớt nói.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu:

- Ừm, câu hỏi tiếp theo, phía sau ngươi còn có những thế lực nào khác không?

- Không.

Tố Tô lắc đầu.

- Có người sai ngươi tiếp cận Tuyết Cơ đúng không?

Nguyệt Thấm Lan hỏi lại. Tố Tô vẫn lắc đầu.

Nguyệt Thấm Lan khẽ cau mày:

- Trả lời bằng lời nói đi.

Diêu Nhi chỉ có thể phân biệt được những gì mọi người nói là đúng hay sai chứ không thể phân biệt được hành động.

- Không có.

Tố Tô rụt cổ.

- Câu hỏi tiếp theo...!

Thấm Lan tiếp tục hỏi. Tố Tô trong suốt quá trình luôn nghiêm túc trả lời và phối hợp.

Nửa giờ nhanh chóng trôi qua, Nguyệt Thấm Lan im lặng.

Tố Tô cắn chặt môi dưới, thấp thỏm nhìn Nguyệt Thấm Lan, trong lòng cảm thấy rất căng thẳng.

Nguyệt Thấm Lan chân bắt chéo, bình tĩnh nói:

- Tiếp theo, ta sẽ cho ngươi biết làm cung nữ trong cung sẽ được hưởng những đãi ngộ nào, ngươi có gì muốn hỏi thì cứ hỏi.

Tố Tô sửng sốt một chút, sau đó hai mắt trợn to hỏi:

- Ơ, ta thông qua rồi sao?

Nguyệt Thấm Lan gật đầu, cười:

- Đương nhiên, tiếp theo chỉ cần vượt qua thời gian thử việc, thì có thể trở thành cung nữ rồi.

Để trở thành cung nữ chính thức không dễ, sau khi vượt qua vòng thẩm tra lý lịch, sẽ phải trải qua thời gian thử việc. Trong thời gian thử việc không có vấn đề, cô gái mới có thể chính thức trở thành hầu gái trong hoàng cung, sau đó tham gia huấn luyện hầu nữ chiến đấu.

- Vâng.

Tố Tô gật đầu lia lịa.

- Ừm, có vẻ như dáng người của ngươi khá giống với Diêu Nhi.

Nguyệt Thấm Lan quan sát Tố Tô.

Cô quay đầu lại và nói:

- Diêu Nhi, lấy một bộ quần áo của ngươi cho cô ấy thay đi.

- Vâng.

Diêu Nhi ngoan ngoãn gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan xoa đầu Tố Tô, nhẹ nhàng nói:

- Đi thôi, ngày mai chúng ta sẽ chính thức bắt đầu công việc, hôm nay chúng ta sẽ làm quen với Cung điện trước.

- Vâng.

Tố Tô gật đầu thật mạnh.

- Đi theo ta.

Diêu Nhi ra hiệu cho Tố Tô nhanh chóng đi theo rồi cùng nhau đi đến sảnh phụ.

Nguyệt Thấm Lan đứng dậy rời khỏi Tuyên Điện, đi về phía thư phòng.

Cốc cốc ~~~

Cô gõ cửa phòng làm việc.

- Vào đi.

Giọng nói ôn hoà của Mục Lương vang lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận