Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1908: Rùa Đen Tiến Hóa Cấp 12



- Biến lớn gấp mười lần!

Đôi mắt đẹp của Trinh Hoán trừng lớn.

- Đúng vậy.

Na An gật đầu một cái.

Trinh Hoán chớp đôi mắt đẹp, nghi ngờ nói:

- Bây giờ, thành Huyền Vũ đã quá lớn rồi, chắc sẽ không tiếp tục biến lớn nữa chứ?

Na An nhẹ giọng đề nghị:

- Chuyện này thì ta không biết, đại nhân có thể đi hỏi thành chủ đại nhân.

- Đúng là ta nên đi gặp thành chủ đại nhân một lần.

Trinh Hoán như suy nghĩ gì đó rồi lên tiếng.

Cô là người quản lý Hải Quân, chỉ mới gia nhập thành Huyền Vũ được hai tháng nên có rất nhiều chuyện không rõ ràng, cái gì nên hỏi thì phải hỏi, đây là điều mà Mục Lương đã dặn dò nàng, hếch cằm lên, nói:

- Ngươi trở về đơn vị của mình đi, tiếp tục huấn luyện.

- Vâng.

Na An giơ tay lên cúi chào rồi xoay người trở lại đội ngũ của mình, tiếp tục tiến hành việc huấn luyện thường ngày.

Trinh Hoán trầm ngâm một chút, sau đó xoay người rời khỏi căn cứ Hải Quân, đi về phía khu Trung Ương ở Nội Thành.

Nhưng khi cô đi vào cung điện thì mới biết Mục Lương đang bận rộn trong phòng làm việc, cho nên chỉ có thể nghe Ly Nguyệt giải thích về việc cải tạo lần thứ bảy.

Sau khi biết tin thành Huyền Vũ sắp lập quốc, Trinh Hoán rõ ràng là bị khiếp sợ, nhất thời cảm thấy trọng trách trên vai nặng nề hơn bao giờ hết.

…………….

Đông đông đông ~~~

Trời đã sáng choang, tiếng chuông vang dội khắp thành Huyền Vũ.

Rùa Đen vẫn còn di chuyển, tốc độ không hề chậm lại.

Rắc... Rắc...

Nước biển cuồn cuộn, nơi Tiểu Huyền Vũ đi qua đều sẽ hình thành hải lưu phức tạp, đây là do hình thể của nó quá lớn.

Trên chiếc đầu khổng lồ của Rùa Đen, Mục Lương đang ngồi xếp bằng và nhìn về mặt biển xa xăm.

Xa xa, hắn đã có thể nhìn thấy tại đường chân trời lóe lên chi chít tia chớp và làn sương mù cất cao đến tận trời kia.

- Đã đến kênh Sương Mù rồi.

Đôi mắt đen nhánh của Mục Lương sáng lên.

Cùng lúc đó, bên trong thành Huyền Vũ, dân trong thành đều thu được thông báo rằng mọi người phải ở yên trong nhà, nếu không có việc tất yếu thì không nên đi ra ngoài.

Các nhà xưởng, cửa hàng, Trường Học đều được tạm dừng, tất cả đều phối hợp với lần cải tạo thứ bảy của thành Huyền Vũ.

Trên đường, Tuần Cảnh Vệ đang đi tuần tra, đốc xúc những người lảng vảng ở trên đường chưa trở về.

- Mau trở về nhà đi, bây giờ không phải lúc chạy loạn ở bên ngoài.

Trình Mâu nghiêm túc hô.

Phần lớn những người ở Nội Thành đều trải qua những lần cải tạo trước đó của thành Huyền Vũ, cho nên bọn họ đã tập mãi thành thói quen rồi.

Dưới sự thúc giục của Tuần Cảnh Vệ, những người trên phố đều trở về nhà và đóng chặt cửa phòng, chờ đợi việc cải tạo bắt đầu.

Trên đầu Rùa Đen, Mục Lương giơ tay vỗ vào đầu của nó, dặn dò:

- Tiểu Huyền Vũ à, một hồi ngươi tiến hóa nhớ kỹ là không được đụng vào Nội Thành, những nơi như Phố Buôn Bán, Đồng Ruộng, đảo Người Cá cũng không được đụng vào đấy...

- Ngang ngang ngang ~~~

Rùa Đen gầm nhẹ, tỏ vẻ đáp lại yêu cầu của anh.

- Ngoan, dừng lại đi.

Mục Lương nói xong thì đứng lên, cơ thể lóe lên rồi biến mất tại chỗ.

Khi anh xuất hiện lần nữa thì đã trở lại khu Trung Ương thành Huyền Vũ.

Trước cung điện, Nguyệt Thấm Lan, Hồ Tiên và những người khác đều đang chờ đợi anh.

- Mục Lương, chuẩn bị xong chưa?

Nguyệt Thấm Lan nhẹ giọng hỏi.

- Ừm, có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.

Mục Lương gật đầu một cái.

Vù vù vù ~~~

Trên không trung, Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ bay trở về, xoay quanh một vòng rồi đáp xuống trước mặt mọi người.

Nguyệt Phi Nhan thanh thúy nói:

- Báo cáo, xung quanh đều không có hải đảo và thuyền bè, sẽ không ảnh hưởng tới việc tiến hóa của Tiểu Huyền Vũ.

Sáng sớm cô và cô gái Ma Cà Rồng đã mang theo Không Quân đi ra ngoài tuần tra, dọn sạch những cản trở ảnh hưởng tới việc tiến hóa của Rùa Đen, đồng thời cũng để tránh khi Rùa Đen tiến hóa sẽ ngộ thương những người sống gần đó.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Rất tốt, các ngươi vất vả rồi.

- Vậy ngươi mau chóng bắt đầu tiến hóa đi.

Nguyệt Phi Nhan nói, trong mắt lộ vẻ chờ mong.

Anh quay đầu hỏi:

- Không nóng vội, dân trong thành đều về nhà hết rồi chứ?

Nguyệt Thấm Lan nghiêm mặt nói:

- Yên tâm đi, dân chúng trong thành đều đã về nhà, nhà xưởng, Trường Học và Phố Buôn Bán đều tạm ngừng.

- Được rồi, vậy bắt đầu thôi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

- Lần này vẫn để ta giúp ngươi đi.

Hồ Tiên quyến rũ nói.

Mục Lương nghiêm túc từ chối:

- Không cần, lần này sẽ càng nguy hiểm hơn so với lần trước, khi Tiểu Huyền Vũ tiến hóa thì ta sẽ không thể khống chế được khí thế, rất dễ dàng thương tổn đến các ngươi.

Không đợi các cô gái nói thêm cái gì, hắn tiếp tục nói:

- Ta đi lên đầu của Tiểu Huyền Vũ, nơi đó rất an toàn, các ngươi chờ ta trở lại.

- Mục Lương, ngươi cần người chăm sóc.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm mặt nói.

- Yên tâm, đã có Linh Nhi rồi.

Mục Lương mặc niệm trong lòng một tiếng.

- Ê a ~

Tinh Linh Sinh Mệnh đột nhiên xuất hiện, hai chân nàng lơ lửng cách mặt đất một đoạn, bay vòng quanh anh và những người khác.

- Cha, Linh Nhi sẽ bảo vệ ngươi thật tốt.

Linh Nhi ngây thơ nói.

-... Ừm, được.

Nguyệt Thấm Lan và những các cô gái khác bất đắc dĩ đồng ý, trong lòng vẫn không hề giảm bớt lo lắng.

- Chờ ta trở lại.

Mục Lương mỉm cười, cơ thể biến mất tại chỗ.

Anh lại xuất hiện trên đầu Rùa Đen lần nữa, sau đó khoanh chân ngồi xuống.

- Cha, ta sẽ luôn trông chừng ngươi.

Linh Nhi ngồi xuống trước mặt Mục Lương, hai tay chống cằm nhìn chằm chằm anh.

- Được.

Mục Lương cười một tiếng.

Anh hít một hơi thật sâu, đưa tay đặt trên đầu Rùa Đen, trong lòng thì thầm một câu:

- Hệ thống, tiến hóa Rùa Đen đến cấp 12.

- Keng! Cấp 11 tiến hóa đến cấp 12, trừ 100 tỷ điểm tiến hóa.

- Keng! Rùa Đen cấp 12 đã tiến hóa thành công.

- Keng! Có muốn kế thừa thiên phú Lỗ Đen Trọng Lực của Rùa Đen hay không?

Miệng của Mục Lương khẽ mấp máy:

- Kế thừa.

- Keng! Lỗ đen trọng lực đang thay đổi... Đang điều chỉnh... Hoàn tất truyền thừa.

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vừa dứt thì anh lập tức cảm nhận được trong cơ thể xuất hiện một cỗ năng lượng nóng bỏng, đang dung nhập vào trong máu thịt gân cốt bằng tốc độ kinh người.

- Hừ...

Mục Lương không nhịn được kêu rên một tiếng vì đau đớn, anh còn chưa kịp biết rõ ràng năng lực mới là cái gì thì đã bị cơn đau đã cắn nuốt.

Anh cắn răng thật chặt, bên ngoài cơ thể xuất hiện vô số vết rách, máu tươi tuôn ra ào ạt như là vòi nước bị hư.

Phải biết rằng, hiện tại da thịt của Mục Lương đã cứng rắn như sắt thép, thế mà bây giờ lại bị thương thành như vậy, có thể thấy được năng lượng trong cơ thể khủng bố đến mức nào.

- Cha!

Linh Nhi khẩn trương hô một tiếng, vội vàng giơ tay ngưng tụ nguyên tố sinh mệnh rồi đánh vào trong cơ thể Mục Lương không chút do dự.

Điều này khiến cho tốc độ chảy máu của Mục Lương chậm lại một chút, nhưng gân cốt trong cơ thể anh vẫn đứt thành từng khúc, năng lượng tràn ra như không có điểm dừng, cơ thể không cách nào hấp thụ hết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận