Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1449: Muốn Con Gái Gả Cho Mục Lương…..



Anh cười nói:

- Được rồi, ngươi đừng dọa cô ấy nữa, đi gọi Vưu Phi Nhi tới đây đi.

- Ngươi đau lòng à?

Hàng mi mảnh dài của Hồ Tiên nâng lên.

- Ta chưa nói gì cả.

Mục Lương dở khóc dở cười.

- Ta đi gọi chị Vưu Phi Nhi.

Diêu Nhi nín cười, xoay người đi về phía Thiên Điện.

Mục Lương nắm tay Hồ Tiên, ôn hòa hỏi:

- Mễ Nặc đâu rồi?

- Em ấy đi Trường Học.

Hồ Tiên biết anh đang nói sang chuyện khác, nhưng vẫn trả lời.

- Đi với ta đến thư phòng, ngươi chắc sẽ thấy hứng thú đối với chợ Nô Lệ, ta kể cho ngươi nghe.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Được thôi.

Hồ Tiên cong môi cười, đi theo anh vào thư phòng.

………….

Cộp cộp cộp ~~~

Ở cảng thành Tát Luận.

Ba con Thú Một Sừng cường tráng đang kéo một chiếc xe lao vùn vụt trên đại lộ.

Hai bên xe thú là đội hộ vệ bảo vệ hoàng gia, tổng cộng có mười hai hộ vệ, mặc áo giáp sắt màu đen và cưỡi trên thú ba sừng.

Các Hộ vệ Đội cận vệ thuộc về Quốc Vương, không chịu sự quản thúc của Hộ vệ Trưởng.

Bên trong xe thú, Bạch Sương chỉ vào cây cầu bằng mây ngoài cửa sổ ra hiệu:

- Mẹ, phía trước là thành Huyền Vũ.

- Đường lơ lửng trên không, sao làm được vậy?

Phó Linh Na kinh ngạc nhìn thấy cây cầu, hỏi.

Bạch Sương lắc đầu, giải thích:

- Đây là pháp thuật do Mục Lương thi triển, cụ thể thế nào con cũng không biết.

- Sương Nhi, ta nghĩ Mục Lương kia là một người cũng không tồi đâu, thích hợp để giao phó cả đời.

Phó Linh Na đột ngột nói.

- Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy?

Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Sương hơi ửng đỏ, nhưng đôi mắt vàng tím của cô ấy lại sáng long lanh.

Phó Linh Na nắm lấy tay con gái, ân cần nói:

- Mẹ nói gì chắc con cũng hiểu rõ nhỉ. Nếu con thích Mục Lương, mẹ sẽ giúp con, con cũng đã đến tuổi lấy chồng rồi.

Bạch Sương lắc đầu, nũng nịu:

- Mẹ, con muốn mãi mãi ở bên cạnh mẹ.

Phó Linh Na quở trách:

- Làm sao lại không thành thân được, hay là con không thích Mục Lương?

- Không phải đâu, Mục Lương rất tốt…

Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Sương càng đỏ hơn, ánh mắt lay động hướng lên.

- Thực sự thích à?

Đôi mắt Phó Linh Na lộ rõ ​​vẻ ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên cô thấy con gái mình quan tâm đến một người đàn ông.

- Mẹ... Con cũng không biết nữa.

Bạch Sương cắn môi dưới, vươn tay ôm lấy cánh tay mẹ.

- Lần sau gặp Mục Lương, ta sẽ nói chuyện với người ta.

Phó Linh Na vỗ nhẹ vào tay con gái, cười nói:

- Con gái của ta xinh đẹp như vậy, lại còn là công chúa của một nước, gả cho hắn cũng là xứng đôi.

- Mẹ, xung quanh Mục Lương còn có nhiều nữ nhân cũng không kém con.

Bạch Sương thì thào.

Phó Linh Na xua tay, tự hào nói:

- Yên tâm, nhìn đẹp hơn con cũng vô dụng, con là công chúa, thân phận cũng cao quý hơn bọn họ.

Đôi mắt Bạch Sương sáng lên, thấy lời mẹ mình nói cũng không có gì sai.

Tu tu tu ~~~

Thú Một Sừng kéo xe đến quảng trường trước Huyền Không Các, chầm chậm dừng lại.

- Mẹ, chúng ta lên đi.

Bạch Sương rõ ràng nói.

- Cũng được.

Phó Linh Na đứng dậy, ra khỏi xe dưới sự giúp đỡ của con gái.

Trước Huyền Không Các, những người xếp hàng để vào thành đã phải kinh ngạc thốt lên, họ đã nhận ra thân phận Phó Linh Na và Bạch Sương.

- Là công chúa và vương hậu!!

- Đây là các hộ vệ bảo vệ riêng của Quốc Vương, chắc chắn là Vương Hậu và Công chúa rồi.

- Không ngờ Vương Hậu và Công chúa lại đến thành Huyền Vũ, không ngờ đấy...

Phía trước Không các trở nên ồn ào.

Đại An Tư cau mày bước ra từ Huyền Không Các, nhìn Bạch Sương và Phó Linh Na được các hộ vệ bao quanh.

- Đại An Tư.

Bạch Sương cũng nhìn thấy cô ấy, nhanh chóng vẫy tay lên chào hỏi.

Đại An Tư bước tới, bình tĩnh hỏi:

- Công chúa định vào thành để tìm Thành chủ đại nhân sao?

Bạch Sương lắc đầu, giải thích:

- Không phải, ta sẽ đi cùng mẹ đến Phố Buôn Bán.

Đại An Tư lấy làm lạ, mẹ của Bạch Sương hình như là Vương Hậu đúng không nhỉ.

Cô nhìn Phó Linh Na, quả nhiên nhìn ra khí chất khác với người thường.

Đại An Tư gật đầu với Vương Hậu, bình tĩnh nói:

- Vào thành không được đem theo vũ khí.

- Tại sao?

Phó Linh Na cau mày.

Vẻ mặt của Đại An Tư vẫn không thay đổi:

- Đây là quy tắc của thành Huyền Vũ.

Bạch Sương vội vàng xen vào:

- Mẹ, thành Huyền Vũ có luật này. Trong thành cấm đánh nhau, không được mang vũ khí vào thành, nhưng có thể cất giữ.

- Quá là phiền phức.

Phó Linh Na cau mày, vào thành mà không có ma cụ, nếu gặp nguy hiểm, khả năng tự bảo vệ sẽ giảm đi rất nhiều.

- Trong thành rất an toàn.

Đại An Tư lạnh lùng nói.

Phó Linh Na quay đầu hạ lệnh:

- Được rồi, để lại năm hộ vệ trông coi xe thú, những người khác bỏ vũ khí xuống, vào thành với ta.

- Vâng!!

Các hộ vệ đồng thanh đáp lại, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ được giao.

- Đi theo ta.

Đại An Tư đưa tay ra, dẫn Bạch Sương và Phó Linh Na đi đường tắt về hướng thành. Bạch Sương là công chúa, Phó Linh Na là Vương hậu, đều là những người có địa vị, đi đường tắt cũng là thích hợp. Sau khi đăng ký thông tin đơn giản, Đại An Tư đưa mọi người đến Sơn Hải Quan.

Phó Linh Na quan sát Sơn Hải Quan, trước mặt có một khí tức huyết sát.

- Đừng nhìn chằm chằm vào Sơn Hải Quan liên tục như thế, sẽ bị ảnh hưởng bởi Huyết Sát đấy.

Đại An Tư đứng trước mặt Vương Hậu, tránh để cô ta bị ảnh hưởng bởi Huyết Sát.

- Biết rồi.

Sự kinh hãi lóe lên trong mắt Phó Linh Na.

- Vào thành đi.

Đại An Tư ra hiệu.

- Mẹ đi theo con.

Bạch Sương nắm tay Vương hậu, đi về phía Sơn Hải Quan.

- Mẹ ơi, sở dĩ Sơn Hải Quan như thế này, trước đây ở bên kia kênh Sương Mù gặp phải thuỷ triều Hư Qủy.

Cô ấy nói về việc giúp chống lại thuỷ triều Hư Qủy ở Sơn Hải Quan.

- Thì ra là vậy.

Phó Linh Na nghe vậy liền hiểu ra, đồng thời vô cùng ngạc nhiên với trải nghiệm của con gái mình. Cô ta nhìn con gái mình, chính vì công chúa đã trải qua tất cả những điều này nên khi trở về con bé dường như đã trưởng thành hơn rất nhiều.

- Mẹ, đây là Phố Buôn Bán.

Bạch Sương nắm tay mẹ đi qua Sơn Hải Quan đến Phố Buôn Bán sầm uất.

Bây giờ trong Phố Buôn Bán người đến người đi, trước mắt rất đông đúc.

Phó Linh Na ngạc nhiên:

- Dù có nhiều người nhưng họ lại sạch sẽ quá nhỉ?

- Mẹ, thành Huyền Vũ đâu đâu cũng rất sạch sẽ, cũng không có mùi lạ.

Bạch Sương giống như một hướng dẫn viên du lịch, giới thiệu tất tần tật về thành Huyền Vũ.

- Xem ra Bạch Sương rất thích nơi đây nhỉ.

Phó Linh Na cười nói.

Trong lòng bà ta càng chắc chắn rằng muốn gả con gái cho Mục Lương, mong con gái được hạnh phúc.

- Mẹ, mẹ cũng sẽ thích ở đây.

Bạch Sương cười tươi như hoa.

Cô ấy đề nghị:

- Mẹ, chúng ta đến cửa hàng nước hoa xem thử chút đi.

- Được.

Phó Linh Na gật đầu.

Bà ta cũng thích nước hoa, sau khi dùng nước hoa mà con gái mang về ở thành Huyền Vũ, bà cũng rất thích, định mua một bộ để sưu tập.

Khi cả hai đến cửa hàng nước hoa, ngoài cửa đã có rất nhiều người đang xếp hàng.

- Nhiều người như vậy!?

Phó Linh Na ngạc nhiên.

Bạch Sương tất nhiên nói:

- Bởi vì nước hoa của thành Huyền Vũ tốt đó ạ.

- Bên ngoài nhiều người như vậy, bên trong chắc lộn xộn lắm.

Phó Linh Na do dự không biết có nên để hộ vệ giải tán mọi người ở lối vào của cửa hàng nước hoa hay không.

Bạn cần đăng nhập để bình luận