Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 711: Đồng Hồ Con Lắc

Anh mong thời gian từ khi trứng nở đến khi chúng hình thành kén có thể được rút ngắn.

- Vâng.

Người trông coi cung kính đáp lại lần nữa.

Mục Lương thu tay lại, nghiêng đầu lại bình tĩnh hỏi:

- Còn có vấn đề nào không?

- Thưa ngài, không có vấn đề gì.

Người trông coi kính cẩn lắc đầu.

- Ừm.

Mục Lương lại nhìn một hồi, sau đó liền xoay người rời đi.

Anh lại đến xưởng ép dầu và xưởng chế đường, không khí bên trong đang rất bận rộn.

Hiện nay, lượng đường làm ra hàng ngày có thể được đựng đầy trong hai bình lưu ly cao một mét.

Trong xưởng ép dầu, dầu được ép mỗi ngày cũng có thể chứa đầy bốn vạt lưu ly cao một mét.

Mục Lương vẫy tay gọi người coi xưởng đến.

Anh nghiêm mặt nói:

- Chú ý ngọn lửa trong xưởng. Nghiêm cấm mang mồi lửa vào đây.

Xưởng ép dầu, thì đương nhiên càng phải cẩn thận nhiều hơn nữa.

- Vâng, thuộc hạ đã nhớ.

Người quản lý cung kính gật đầu.

- Được rồi, đi làm việc đi.

Mục Lương dặn dò trước khi rời đi.

- Vâng.

Hắn thở phào nhẹ nhõm, cung kính nhìn Mục Lương rời đi.

Mục Lương trở lại Trung Ương, thì gặp phải Vạn Bái đã đứng chờ từ lâu.

- Có chuyện gì?

Anh thản nhiên hỏi.

- Thành chủ, đã chế tạo xong máy chụp hình màu.

Vạn Bái trông rất kích động.

Kể từ khi nhận được nguyên liệu từ Rắn bảy màu, hắn đã ở phòng làm việc cả ngày lẫn đêm, bắt đầu cải tiến máy ảnh, cuối cùng thì hôm nay anh đã cải tiến xong rồi.

- Nhanh vậy à?

Mục Lương nhíu mày lại.

- Đúng vậy.

Vạn Bái không thể khống chế được nụ cười trên mặt anh.

- Làm cho ta xem.

Mục Lương cũng hứng thú nói.

- Vâng.

Vạn Bái kính cẩn đáp.

Hắn mở ra cái túi da thú ở sau lưng, lộ ra chiếc máy ảnh đã cải tiến có kích thước nhỏ hơn so với ban đầu.

Chiếc máy ảnh bây giờ chỉ có kích thước bằng một cái ghế đẩu nhỏ, có dạng hình thang, đầu hơi hẹp được bao phủ bởi một lớp da rắn sặc sỡ.

Vạn Bái bật máy ảnh, đặt một tờ giấy to bằng lòng bàn tay vào bên trong máy ảnh, rồi sau đó ấn vào hung thú tinh ở bên trên.

Ông ~~

Một tiếng ‘Ông’ vang lên, một ánh sáng bảy màu vụt qua.

Vạn Bái máy ảnh ra, lấy ra tờ giấy to bằng lòng bàn tay, trên tờ giấy hiện ra hình dáng của Mục Lương.

Bức ảnh chụp ra đều có màu sắc bắt mắt, tuy không thể sánh bằng mắt thường được nhưng cũng không quá tệ.

- Thành chủ.

Vạn Bái kính cẩn đưa bức ảnh cho anh.

Mục Lương nhìn thoáng qua, mức độ chi tiết đã rất cao, so với những bức ảnh chụp bằng điện thoại mà anh biết thì nó cũng được phân nữa chất lượng.

- Tốt lắm.

Mục Lương khen ngợi.

Anh nhướng mắt hỏi:

- Có thể thu nhỏ bức ảnh được không?

- Đúng vậy, theo cùng một phương pháp, có thể chế tạo ra được một chiếc máy ảnh nhỏ hơn.

Vạn Bái đáp lại một cách cung kính.

Mục Lương dặn dò nói:

- Vậy thì hãy chế tạo ra nhiều máy ảnh hơn đi, chụp ra những bức hình bằng một phần tư bây giờ là được.

Anh nhớ tới thẻ căn cước sắp được cải cách, có mấy chụp hình thì có thể tăng mức độ nhận diện trên thẻ căn cước rồi giảm thiểu đăng ký hình dáng đặc biệt.

- Vâng, ta sẽ cố gắng.

Vạn Bái kính cẩn gật đầu.

Mục Lương nhẹ giọng hỏi:

- Tài liệu có đủ không?

- Đủ rồi ạ, miếng da Rắn bảy màu đó có thể tạo ra hàng chục máy ảnh nữa.

Vạn Bái nhanh chóng đáp lại.

- Tốt rồi, đi làm việc đi.

Mục Lương xua tay.

- Vâng.

Vạn Bái cung kính chào, xoay người vui vẻ rồi chạy lên tầng bảy.

- Máy ảnh, sắp tới có thể gửi cho tòa soạn một cái đi.

Mục Lương tự nói với bản thân.

Không chỉ các tòa soạn báo, quầy ‘Hải Quan’ Thiên Môn Lâu cũng cần lắp nhiều máy ảnh.

Bất cứ ai đến thăm Thành Huyền Vũ, sau này đều phải cần chụp ảnh để dán ảnh lên giấy thông hành, điều này có thể cắt giảm được rất nhiều bước đăng ký phiền phức.

- Phí vào thành có thể tăng lên thành hai viên tinh thạch hung thú sơ cấp hoặc trung cấp.

Đôi mắt đen của Mục Lương lóe lên.

- Còn có thể mở thêm tiệm chụp hình.

Ý tưởng của anh lóe lên, nghĩ tới cách kiếm thêm tinh thạch của hung thú.

Hình ảnh có thể dùng để làm vật lưu niệm và còn có thể vận dụng trong nhiều lĩnh vực khác nữa.

- Tinh thạch hung thú, lúc nào mới có thể kiếm được một tỷ điểm tiến hóa đây...

Mục Lương thở dài bước vào điện.

Anh trở lại thư phòng, thấy một xấp vải được đặt trên bàn.

- Ai để ở đây?

Mục Lương tò mò cầm tấm vải lên, cầm lên mới biết đó là một chiếc áo khoác ngoài bằng vải lanh.

Anh hơi ngạc nhiên, đường may bên ngoài của chiếc áo khoác có hơi xiêu vẹo, nhưng cũng có thể thấy được thành ý của người may.

Anh đưa chiếc áo khoác lên gần mũi để gửi, là mùi của Mễ Nạc.

- Cô gái này.

Môi Mục Lương cong lên, cô gái có đôi tai thỏ kia đang bày tỏ sự yêu thích của mình với anh bằng cái áo khoác này sao.

Thật là đáng yêu mà.

……

Ban đêm.

Bịch bịch bịch...

Hồ Tiên đẩy cửa ra, mang theo túi vải bố bước vào phòng làm việc, đặt tinh thạch hung thú kiếm được ở Phố Buôn Bán hôm nay xuống trước mặt Mục Lương.

- Cân lượng rất đủ.

Đôi mắt đen của anh sáng lên.

- Máy nghe nhạc đã được bán.

Hồ Tiên giải thích.

Mục Lương nhướng mày ngạc nhiên hỏi:

- Ai mua?

- Thành chủ thành Hắc Thủy.

Hồ Tiên nhún vai.

Cô châm biếm:

- Hắn thích nghe hát lắm, đã mua ba viên đá ghi âm.

Tay Mục Lương nhúc nhích một hồi, đôi mắt đen láy của anh ta đang nheo lại một nửa.

- Đừng lo lắng, Ngôn Băng đã nhìn chằm chằm vào hắn.

Hồ Tiên vươn tay vỗ Mục Lương.

- Ừ.

Mục Lương nhếch miệng.

Anh mở túi vải bố và đưa tay ra chậm rãi vuốt ve chiếc túi tinh thạch hung thú.

- Hệ thống chuyển đổi tinh thạch thành điểm tiến hóa.

Mục Lương ra hiệu lệnh trong lòng.

- Đinh! Tinh thạch hung thú đã chuyển đổi thành công.

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.

Mục Lương hơi chuyển đổi ý nghĩ của mình một chút, mở ra giao diện bảng thuộc tính bốn chiều của mình.

Thuần dưỡng sư: Mục Lương.

Thể lực: 891,2.

Tốc độ: 873.3.

Sức mạnh: 872,6.

Tinh thần: 889,5.

Tuổi thọ: 24 năm / 7731 năm.

Điểm thuần dưỡng: 1930.

Điểm tiến hóa: 58821, 2203.

Năng lực: Sức Mạnh Khổng Lồ (cấp 7).

…...Ẩn giấu……

Động Vật Thuần Dưỡng:

Kiến Kẹp Khổng Lồ

Thiên Phú: Cự lực (Cấp 7).

......Ẩn giấu......

- Vẫn còn hơn 400 triệu điểm tiến hóa. Khi đến thành Ngự Thổ, chắc có thể tích lũy đủ rồi.

Đôi mắt đen của Mục Lương lóe lên.

Chờ Rùa Đen tiến hóa đến cấp mười, trong tương lai khi đối mặt với thủy triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ sẽ càng nắm chắc hơn.

Hãy tưởng tượng xem, một con Rùa Đen cấp mười có thể làm một bầy lớn Hư Quỷ cấp thấp chết chỉ bằng một bước chân tùy ý trên mặt đất.

- Mục Lương, vừa rồi ngươi làm gì vậy?

Hồ Tiên ánh mắt rơi vào trên mặt bàn.

Trên mặt bàn, có một loạt các linh kiện làm bằng lưu ly, trong đó có rất nhiều bánh răng.

Mục Lương hơi chuyển động ý nghĩ một chút, thu lại bảng thuộc tính bốn chiều đi, thuận miệng đáp:

- Làm đồng hồ con lắc.

Đã có nhiều tiến triển trong việc nghiên cứu và sản xuất đồng hồ con lắc, Mục Lương đang có kế hoạch thử và chế tạo nó.

- Đồng hồ con lắc?

Hồ Tiên nghiêng đầu, đôi mắt đỏ chớp chớp, vẫn không biết anh muốn làm gì.

Cô cũng không quấy rầy Mục Lương, chỉ đứng ở một bên quan sát.

Cô nhìn Mục Lương đang ghép các bánh răng lại với nhau, loay hoay tới lui, thường xuyên tháo và ráp lại.

- A ha...

Cô nhìn nó, không khỏi ngáp dài và bắt đầu cảm thấy buồn ngủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận