Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1233: Chiếc Phi Thuyền Vận Chuyển Thứ Hai



Chỉ trong vòng nửa giờ Lĩnh Vực Sinh Mệnh của Trà Thụ Sinh Mệnh, có thể khiến cho một hạt giống trưởng thành cây xanh thành thục, cho nên sẽ không có tình huống thiếu lương thực.

Kho lúa tồn tại, chỉ vì dự phòng cho những tình huống đặc thù, dù sao cũng không ai đoán trước được những chuyện sắp phát sinh.

Nguyệt Thấm Lan cong lên khóe môi, mỗi khi nhớ tới Tiểu Huyền Vũ và Trà Thụ Sinh Mệnh, cô sẽ âm thầm cảm thán sự thần kỳ và cường đại của Mục Lương.

- Được rồi, ta muốn tới xưởng linh khí một chuyến.

Mục Lương đứng lên, anh muốn đi xem tiến độ sản xuất phi thuyền vận chuyển.

Sau khi Nguyệt Phi Nhan trở về, những linh kiện các cô ấy mang theo, đủ để có thể lắp ráp thành một phi thuyền vận chuyển.

- Ngươi đi đi, ta còn phải tới cục quản lý.

Nguyệt Thấm Lan cũng đứng lên.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Ta cũng phải tới sân huấn luyện.

- Vất vả rồi.

Mục Lương nâng tay ngưng tụ ra hai luồng nguyên tố sinh mệnh, phân biệt bao phủ ở trên thân thể của hai cô gái.

A a...

Hai người yêu kiều hừ vài tiếng, cảm thấy cả người thoải mái, tay chân như được gột rửa qua một lần.

Nguyệt Thấm Lan mở đôi mắt đẹp xanh nước biển, cười mắng:

- Nếu để cho Linh Nhi biết, sợ rằng con bé sẽ lẩm bẩm cả nửa ngày.

Mỗi khi Mục Lương sử dụng nguyên tố sinh mệnh, tinh linh sinh mệnh sẽ phát hiện ra. Cô bé luôn nghĩ rằng Mục Lương muốn cho mình ăn, nhưng kết quả luôn không như mong muốn.

- Y nha…

Một tia sáng xanh xuất hiện, tinh linh sinh mệnh đã đúng giờ xuất hiện.

- Cha, nguyên tố sinh mệnh của ta đâu?

Linh Nhi vỗ cánh, ôm hai tay trước người, thở phì phì trừng mắt nhìn Mục Lương.

Hiện tại tinh linh sinh mệnh, đã cao gần một mét, bộ dáng giống một cô gái mười tuổi.

Nhưng trí lực của cô hơn đứa trẻ mười tuổi nhiều, đã học xong cách nói chuyện, năng lực học tập mạnh hơn vài lần so với một đứa trẻ loài người.

-...

Mục Lương nhíu mày, mỗi lần tinh linh sinh mệnh gọi anh là cha, cứ khiến cho anh không được tự nhiên.

- Khanh khách…

Nguyệt Thấm Lan nhịn không được cười khẽ vài tiếng, cô hướng ánh mắt chế nhạo liếc anh một cái.

- Có, cho ngươi.

Mục Lương dở khóc dở cười, vội vàng nâng tay ngưng tụ sinh ra mệnh nguyên tố, sau đó đưa lên miệng tinh linh sinh mệnh.

- Ngao ô… Cha là tốt nhất.

Tinh linh sinh mệnh ôm nguyên tố sinh mệnh há miệng to ăn vào, rồi dùng giọng mơ hồ không rõ khen một câu.

- Ngươi cứ từ từ ăn, ta còn có việc.

Mục Lương đưa tay búng lên trán Tiểu Tinh Linh, buồn cười lắc đầu, rồi xoay người rời khỏi thư phòng.

Trên hành lang cung điện, Ly Nguyệt ma xui quỷ khiến hỏi một câu:

- Mục Lương, ngươi không thích trẻ nhỏ sao?

- Không có nha, trẻ nhỏ rất đáng yêu, chỉ cần nghe lời, là ta sẽ rất thích.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Ta đã biết...

Ly Nguyệt có chút đăm chiêu gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan nhướng mày, trêu chọc hỏi:

- Làm sao? Ly Nguyệt muốn sinh một đứa nhỏ cho Mục Lương sao?

- Ta muốn sinh..., Ta không, không phải...

Khuôn mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt lập tức hồng, cô lắp bắp nói. Rồi giây tiếp theo, cô đã tiến vào trạng thái ẩn thân.

- Ai nha nha, thẹn thùng kìa.

Đôi mắt màu xanh biển của Nguyệt Thấm Lan hiện lên một tia giảo hoạt.

Mục Lương khẽ mỉm cười, nghiêng đầu nói:

- Da mặt Ly Nguyệt mỏng, vài ngày sau sợ rằng cô ấy sẽ liên tục tránh ngươi rồi.

- A ha...

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp con ngươi xanh biển.

………..

Bên trong xưởng đóng tàu, Già Lạc đang chỉ huy linh khí sư sơ cấp, tiến hành cải tiến với phi thuyền vận chuyển.

Phi thuyền vận chuyển trước mắt cô chính là phi thuyền vận chuyển thứ hai của thành Huyền Vũ, hiện tại nó đã được lắp ráp xong.

- Tất cả cẩn thận một chút.

Già Lạc cầm trong tay một thanh trường kiếm, coi nó như một chiếc gậy chỉ huy sử dụng, khiến cho những linh khí sư sơ cấp giật giật mí mắt.

- Phi thuyền vận chuyển thứ hai xây dựng ra sao rồi?

Mục Lương bước vào xưởng đóng tàu, lập tức đi về phía Già Lạc.

- Thành chủ đại nhân, ngài đã tới.

Già Lạc quay đầu lại chào hỏi, cô trong trẻo nói:

- Qua hai ngày nữa, phi thuyền vận chuyển thứ hai sẽ lắp ráp hoàn chỉnh.

- Tốc độ rất nhanh.

Mục Lương vừa lòng gật đầu.

Anh ngước mắt đánh giá phi thuyền vận chuyển thứ hai, rồi chú ý tới từng đường mạch màu vàng trên thân thuyền, thoạt nhìn như là sau này mới được nghiên cứu thêm.

Mục Lương nghiêng đầu hỏi:

- Ta tò mò một chút, đường mạch màu vàng trên thân thuyền là cái gì?

Già Lạc cong lên khóe môi, ngạo nghễ nói:

- Những đường mạch màu vàng này, dùng lông Vịt Chạy Nhanh chế thành, có tác dụng làm cho phi thuyền vận chuyển bay nhanh hơn.

Con ngươi màu đen của Mục Lương sáng lên, tán thưởng nói:

- Ngươi luôn có thể mang tới những niềm vui ngoài ý muốn cho ta.

- Ta có được linh cảm từ xe máy.

Già Lạc tao nhã cười nói.

Mục Lương hỏi:

- Đã tính toán xong chưa? Tốc độ nhanh hơn khoảng bao nhiêu?

Già Lạc lộ ra vẻ mặt tiếc nuối nói:

- Phi thuyền vận chuyển quá lớn, cho dù dùng lông Vịt Chạy Nhanh, cũng chỉ có thể nhanh được gấp ba lần.

Mục Lương tán thưởng nói:

- Gấp ba, vậy là đủ rồi, tốc độ này đã rất kinh người.

Muốn làm cho tốc độ của phi thuyền vận chuyển tăng gấp ba lần, ngoại trừ lông Vịt Chạy Nhanh, anh cũng không có biện pháp khác.

Mục Lương nhớ tới cái gì, nghiêng đầu hỏi:

- Ta còn tò mò nữa, ngươi dùng biện pháp gì để Tiểu Kim cho ngươi nhiều lông như vậy?

- Ta lấy quả Tinh Thần làm giao dịch với nó, nó đồng ý rồi.

Khóe miệng Già Lạc cong lên, cô nhớ tới Vịt Chạy Nhanh bị trọc hơn phân nửa, lại không nhịn được muốn bật cười.

Mục Lương sửng sốt, anh giật giật khóe miệng, thầm mắng Vịt Chạy Nhanh không có tiền đồ. Anh lật tay, lấy ra một quả Tinh Thần cấp mười đưa cho Già Lạc.

- Cho ta?

Con ngươi màu xanh da trời của Già Lạc sáng lên.

Cô cực kỳ biết nhìn hàng, quả Tinh Thần có mười ngôi sao, cực kỳ trân quý.

- Ừm, có thể trợ giúp ngươi đột phá.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

Già Lạc trong lòng vừa động, Mục Lương nhìn ra cô đang muốn đột phá?

Khi cô vừa tới thành Huyền Vũ, mới có thực lực cấp tám sơ cấp, mà hiện tại đã sắp đột phá tới cấp tám cao cấp.

Sau khi Già Lạc đi vào thành Huyền Vũ không lâu, cô đã dùng mấy Quả Tinh Thần, chính vì vậy mới trong khoảng thời gian cực ngắn trở thành cường giả cấp tám trung cấp.

Cô trong veo nói:

- Chắc qua vài ngày nữa ta mới đột phá được.

Mục Lương gật đầu:

- Ừm, cứ trước khi thuỷ triều hư quỷ hoàn toàn bùng nổ, đột phá là được.

- Còn có tám ngày, vậy là đủ rồi.

Già Lạc tự tin cười.

Cô thu lại nó, âm thầm cảm giác Mục Lương thực sự càng ngày càng tốt.

Mục Lương lại hỏi:

- Đúng rồi, tiến độ học tập của Lê Nhã và Lê Tuyết thế nào?

- Ta cũng đang muốn nói chuyện này với ngươi.

Già Lạc cười lộ lúm đồng tiền như hoa nói:

- Hiện tại, hai người đó đã là linh khí cao cấp sư.

- Thật ư?

Mục Lương chấn động tinh thần, thành Huyền Vũ đã có bốn linh khí cao cấp sư?

- Đúng vậy, nhưng trước mắt các cô ấy chỉ có thể chế tác được linh khí cao cấp đơn giản.

Già Lạc giải thích:

- Những loại linh khí đạt tới cấp bậc cao cấp siêu hạng như khôi giáp U Linh đời thứ ba, tạm thời bọn họ chưa chế tác được, chúng quá khó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận