Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2383: Vẫn Chưa Tìm Được Người.

Trong chủ điện vương cung thành Y Lê.

Tô Lâm Y Tư ngồi trên vương vị, trầm mặt nhìn Kỵ Sĩ Trưởng Trương thúc đang báo cáo tình huống.

Trương thúc nói với sắc mặt khó coi:

- Bệ hạ, ta đã phái người đến nhà cũ của Thiệu Tông nhưng không tìm được hắn ta.

Tô Lâm Y Tư lạnh giọng hỏi:

- Nói cách khác, đến giờ ngươi vẫn chưa bắt được Thiệu Tông?

-... Đúng vậy, nhưng ta đã phái người đến nhà bạn tốt của hắn ta để điều tra.

Trương thúc nhắm mắt nói.

Tô Lâm Y Tư lạnh nhạt hỏi:

- Trương thúc, ngươi biết đã bao nhiêu ngày trôi qua rồi không?

-...

Trương thúc im lặng, hiện tại là ngày thứ năm, đã qua kỳ hạn mà Mục Lương đưa ra được hai ngày.

Tô Lâm Y Tư nghiêm túc nói:

- Ngươi biết ta phải thừa nhận bao nhiêu áp lực chứ?

Trương thúc nghiêm mặt nói:

- Bệ hạ, ta sẽ mau chóng tìm được Thiệu Tông.

Tô Lâm Y Tư hơi nghiêng người tới trước, hỏi:

- Đây không phải là chuyện nhanh hay chậm, vấn đề là ngươi có thể tìm ra Thiệu Tông được hay không?

Trương thúc há miệng, khàn giọng nói:

- Cái này... Ta không xác định, e rằng Thiệu Tông đã rời đi vương quốc Lan Lư Ba rồi.

Tô Lâm Y Tư lạnh lùng nói:

- Vậy ta phải bàn giao như thế nào với Mục Lương bệ hạ đây?

Ánh mắt của Trương thúc lấp lóe, thấp giọng nói:

- Bệ hạ, chúng ta có thể tìm một kẻ thế tội...

- Hồ đồ!

Tô Lâm Y Tư tức giận quát một tiếng, chậm rãi đứng lên rồi đi tới trước mặt Trương thúc, nói:

- Chẳng lẽ ngươi cho rằng Mục Lương là kẻ khờ?

Trương thúc trầm mặc, nghĩ đến thủ đoạn của Mục Lương, sắc mặt lão lập tức trở nên khó coi.

Tô Lâm Y Tư nhìn chăm chú vào ánh mắt của Trương thúc, gằn từng chữ:

- Cho dù như thế nào đi nữa thì cũng phải tìm được Thiệu Tông.

- Vâng.

Trương thúc cung kính gật đầu.

- Cộp cộp cộp ~~~

Lúc này, hầu gái phụ trách chiếu cố Trùng Cộng Hưởng chạy vào Chủ Điện, vội vàng nói:

- Bệ hạ, Trùng Cộng Hưởng thức tỉnh rồi!

Tô Lâm Y Tư nghe vậy chợt rùng mình, sắc mặt cô có chút không được tự nhiên, cuối cùng như là nhận mệnh mà thở dài một tiếng:

- Đưa tới đây đi.

- Vâng.

Hầu gái cung kính hành lễ, xoay người trở lại Thiên Điện ôm Trùng Cộng Hưởng vỗ cánh đến trước mặt nữ nhân.

Tô Lâm Y Tư ngồi xuống, giơ tay lên khẽ vuốt Trùng Cộng Hưởng, thành lập liên lạc với một con Trùng Cộng Hưởng khác.

- Ông~

Tần suất vỗ cánh của Trùng Cộng Hưởng trở nên bình ổn, tiếng vỗ cánh biến mất, giọng nói không cảm xúc của Mục Lương vang lên.

- Tô Lâm Y Tư.

Mục Lương lạnh lùng nói.

Tô Lâm Y Tư cung kính nói:

- Mục Lương bệ hạ.

Mục Lương hờ hững hỏi:

- Thời hạn ba ngày đã sớm trôi qua, câu trả lời của ngươi đâu?

- Bệ hạ...

Tô Lâm Y Tư há miệng, không biết nên nói cái gì cho phải.

Giọng nói lạnh nhạt của Mục Lương lại vang lên:

- Còn chưa điều tra ra à?

Cô áy náy nói:

- Vâng, không biết Thiệu Tông đã trốn đi đâu nữa.

- Đây chính là lý do và câu trả lời thuyết phục ngươi đưa cho ta à?

Giọng điệu của Mục Lương bình tĩnh không chút dao động, khiến người ta không biết được cảm xúc của hắn.

- Thỉnh cầu bệ hạ gia hạn thêm mấy ngày.

Tô Lâm Y Tư nhắm mắt nói.

- Thời hạn ba ngày đã qua lâu rồi, ta không cho rằng gia hạn thêm vài ngày nữa thì ngươi có thể điều tra rõ ràng….

Mục Lương đang nói chợt dừng lại, lạnh giọng hỏi:

- Hoặc ngươi đang có điều gì dối gạt ta?

- Không, không, chuyện này tuyệt đối không thể nào!

Tô Lâm Y Tư hoảng sợ, vội vã giải thích.

Trương thúc nghe vậy đứng ra biện giải thay bệ hạ nhà mình:

- Mục Lương bệ hạ, ta đã đề nghị bệ hạ tìm một kẻ thế tội nhưng bệ hạ lại khiển trách ta, ngài ấy tuyệt đối không hề có ý định lừa gạt ngài.

- Ngươi câm miệng!

Tô Lâm Y Tư phẫn nộ quát lớn.

Lời nói của Trương thúc rất có thể sẽ chọc giận Mục Lương, nếu vậy thì tính mạng của lão sẽ khó được bảo toàn.

Tuy rằng cô răn dạy Trương thúc nhưng thật lòng không muốn lão xảy ra chuyện.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Ta sẽ phái người tới.

Tô Lâm Y Tư biến sắc, rất muốn biện giải cho mình nhưng lại phát hiện lời nói của mình tái nhợt và vô lực tới cỡ nào.

- Vị trí nữ vương của ngươi, tự giải quyết cho tốt đi.

Mục Lương lạnh lùng nói.

- Mục Lương bệ hạ, xin hãy cho chúng ta một cơ hội nữa.

Trương thúc kinh ngạc nói.

- Ông ~~~

Ngay sau đó, Trùng Cộng Hưởng ngừng vỗ cánh, lảo đà lảo đảo rơi vào trong lòng hầu gái.

Sắc mặt của hầu gái tái nhợt, cô há miệng nhìn Tô Lâm Y Tư, không dám nói lời nào.

- Mang nó trở về đi.

Tô Lâm Y Tư thẫn thờ ngồi phịch xuống ghế, ánh mắt tràn đầy mờ mịt.

Trương thúc đứng dậy nghiêm túc nói:

- Bệ hạ, hiện tại ta lập tức đi ra ngoài điều tra.

- Ngươi định tra như thế nào? Đi đâu tra?

Tô Lâm Y Tư thở dài, sự mờ mịt trong mắt không hề thuyên giảm.

- Bệ hạ, bây giờ vẫn chưa tới lúc từ bỏ.

Trương thúc nghiêm mặt nói.

Tô Lâm Y Tư thở dài:

- Vậy ngươi đi tra đi, ta muốn yên tĩnh một lúc.

Trương thúc còn muốn nói điều gì đó, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt của Tô Lâm Y Tư, cuối cùng thức thời im lặng.

Hắn cung kính hành lễ, xoay người sải bước rời đi vương cung, chuẩn bị tiếp tục tìm kiếm tung tích của Thiệu Tông.

- Tên đáng chết!

Trương thúc nói với giọng điệu băng lãnh, trong lòng đã giết chết Thiệu Tông trăm ngàn lần.

Sau khi hắn rời đi, Tô Lâm Y Tư cho lui các hầu gái, toàn bộ Chủ Điện chỉ còn lại một mình cô.

- Ta nên làm cái gì bây giờ?

Bàn tay trắng nõn của Tô Lâm Y Tư nắm chặt thành quyền.

Cô không cam lòng từ bỏ vị trí nữ vương, sát ý đối với Thiệu Tông đã đạt đến đỉnh điểm.

Tô Lâm Y Tư lẩm bẩm:

- Đây là vương quốc của cha, không thể để cho người ngoài khống chế.

Cô nghĩ tới Mục Lương, chẳng lẽ anh ấy thật sự muốn cướp đoạt thân phận nữ vương của mình sao?

- Có phải do ta suy nghĩ quá nhiều không?

Yết hầu của Tô Lâm Y Tư nhấp nhô.

Cô giơ tay lên nắm tóc, trâm cài rớt xuống đất khiến mái tóc dài xõa tung, không biết bản thân phải làm gì bây giờ?

Đột nhiên, hai mắt của Tô Lâm Y Tư lóe sáng:

- Nếu như ta tìm được Thiệu Tông trước khi người của vương quốc Huyền Vũ đến thì có tính là bù đắp sai lầm không?

Cô chậm rãi ngồi thẳng người, suy tính làm thế nào tìm được Thiệu Tông, có lẽ nên bắt tay điều tra từ một phương hướng khác.

Thép Tím biến mất khi ở trong kho hàng hay ở trên đường vận chuyển?

- Thiệu Tông là nhân vật then chốt, dù không phải hắn trộm Thép Tím thì nhất định cũng sẽ biết chút gì đó.

Tô Lâm Y Tư nhẹ giọng lẩm bẩm, mở to hai mắt, hô lớn:

- Người đâu!

Lập tức có Kỵ Sĩ bước nhanh vào Chủ Điện và cung kính hành lễ với nàng, hỏi:

- Bệ hạ?

Tô Lâm Y Tư lạnh giọng ra lệnh:

- Phái tất cả những người có thể phái đi ra ngoài lùng bắt Thiệu Tông, bằng mọi giá phải tìm được hắn.

- Vâng.

Kỵ Sĩ cung kính hành lễ.

Tô Lâm Y Tư tiếp tục nói:

- Đồng thời tuyên bố treo thưởng, trong vòng ba ngày, ai có thể tìm được Thiệu Tông thì sẽ được thưởng mười viên tinh thạch ma thú cấp 7.

Kỵ Sĩ lập tức chấn động tinh thần, vội vàng đáp ứng:

- Vâng, bệ hạ!

Mười viên tinh thạch ma thú cấp 7 là con số rất lớn, có thể để một người không lo ăn uống cả đời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận