Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1972: Hai Gã Cao Thủ Cấp 9 Cứ Thế Mà Bị Giết Chết Rồi?



Ha Ba Tân trừng mắt, nổi giận nói:

- Nói bậy, đó là do hắn muốn tặng cho ta, sao ngươi có thể nói là đoạt được?

Hi Sắt dịu dàng nói:

- Ông Ba Tân, ta trẻ tuổi nhưng không phải là đồ ngốc.

Ha Ba Tân tức giận nói:

- Ngươi dám nói chuyện với ta như vậy sao? Chẳng lẽ Sa Phiên không có dạy ngươi nên tôn trọng trưởng bối à?

Sa Phiên là tên của vị có lòng tốt nhận thu dưỡng hai chị em Hi Phù Ni.

Hi Sắt nghiến răng nghiến lợi, cô rất muốn vọt tới tát một cái vào mặt Ha Ba Tân.

Mã Quyết bình chân như vại nói:

- Mau giao linh khí ra đây, ta sẽ bảo quản thay các ngươi, không để bị kẻ ghen ghét cướp đi, khi nào thực lực của các ngươi tăng lên thì lại đến lấy trở về.

- Các ngươi là trưởng bối của ta à? Còn bày đặt hỗ trợ bảo quản?

Hi Bối Kỳ bị chọc giận, cười khinh bỉ nói.

Hai tay cô chống nạnh, làm động tác phun nước bọt, tức giận nói:

- Phi, các ngươi như vậy mà cũng xưng là trưởng bối, rõ ràng là hạng cường đạo.

- Ngươi là ai?

Trong mắt của Mã Quyết lóe lên tia sáng lạnh lẽo, lão nhìn chòng chọc vào Hi Bối Kỳ.

Hi Ba Tân nở nụ cười lạnh lùng, nói:

- Ta lớn tuổi hơn ngươi, chẳng lẽ không phải là trưởng bối của ngươi sao?

- Tóc của ta dài hơn ngươi đấy, vậy có tính là tổ mẫu của ngươi không?

Hi Bối Kỳ trợn trắng mắt đáp lại.

- Phốc ~

- Ha ha ha, ta cười chết mất!

Người vây xem không khỏi cảm thấy buồn cười, thậm chí không ít người cười thành tiếng.

Sắc mặt của Ha Ba Tân nhất thời biến thành màu gan heo, suýt chút nữa là ra tay với cô gái Ma Cà Rồng.

Lão nói giọng điệu âm lãnh:

- Tiểu oa oa, có thể ăn bậy nhưng không thể nói bậy được, nếu không đến lúc chết vẫn không biết mình chết như thế nào đâu.

Đôi mắt màu vàng óng của Hi Bối Kỳ híp lại:

- Ngươi đang uy hiếp ta à?

- Ta chỉ đang dạy ngươi cách làm người thôi, đôi khi quá cuồng vọng không phải là chuyện tốt đâu.

Ha Ba Tân cười nhạt một tiếng, hất cằm lên, ngạo nghễ nói:

- Hiện tại quỳ xuống dập đầu xin lỗi thì ta có thể không so đo lời nói lúc trước của ngươi.

Hi Sắt nhíu mày, cất cao giọng hô:

- Ông Ba Tân!

Hi Bối Kỳ tức quá hóa cười, giơ tay lên chỉ về phía lão ta:

- Ta đã thấy rất nhiều người không biết xấu hổ, nhưng không biết xấu hổ giống như các ngươi thì mới thấy lần đầu.

Ha Ba Tân không thèm nhìn Hi Sắt mà là nhìn về phía Hi Bối Kỳ, cười lạnh một tiếng nói:

- Tiểu oa oa, hiện tại ta đổi ý rồi, ngươi phải đi theo theo ta mấy năm, nếu hầu hạ ta thoải mái thì ta có thể tha ngươi một mạng.

- Hì hì, vậy thì ta muốn cô gái bên cạnh.

Mã Quyết nhìn về phía Ly Nguyệt, nụ cười của lão khiến người ta cảm thấy không khỏe.

Ly Nguyệt không đáp lời nhưng trong đôi mắt màu bạc không che giấu được sự lạnh lẽo.

Mục Lương đột nhiên hỏi:

- Hi Sắt, chỉ cần không đánh nhau ở trong thành thì sẽ không có việc gì, đúng không?

Nhập gia tùy tục, dù thế nào đi nữa thì anh không có thể phá hư quy củ, rốt cuộc thành Huyền Vũ cũng có quy củ như vậy.

Hi Sắt phân sửng sốt một chút nhưng vẫn gật đầu đáp:

- Đúng vậy.

Mục Lương nghe vậy nhìn về phía Ly Nguyệt và Hi Bối Kỳ, bình thản nói:

- Các ngươi đứng ở đây chờ ta một chút, ta sẽ quay lại nhanh thôi.

- Vâng.

Ly Nguyệt dịu dàng gật đầu.

- Mục Lương, phá huỷ hàm răng của bọn hắn đi.

Hi Bối Kỳ vung tay hung ác nói.

- Ừ.

Mục Lương khẽ cười một tiếng.

Anh xoay người lại nhìn về phía Ha Ba Tân và Mã Quyết, trong tròng mắt đen nhánh không hề có bất cứ cảm xúc nào.

Hi Ba Tân và Mã Quyết hơi há miệng, ánh mắt của Mục Lương khiến cả hai cảm giác như mình đang đối mặt với một tên sát thần.

- Ông ~~~

Gợn sóng vô hình khuếch tán ra, người vây xem chợt thấy hoa mắt, khi ánh mắt khôi phục bình thường thì Mục Lương và Ha Ba Tân, Mã Quyết đã biến mất tại chỗ.

Hi Sắt thấy thế sốt ruột nói:

- Ha Ba Tân và Mã Quyết đều là cường giả cấp 9, không biết Mục Lương có gặp nguy hiểm không?

Hi Bối Kỳ nghe vậy phất tay, bình tĩnh nói:

- Chỉ mới cấp 9 thôi à, vậy thì không cần lo lắng.

-...

Hi Sắt và chị gái há miệng.

Những người vây xem còn lại đều sửng sốt không thôi, mới vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?

Bên kia, Mục Lương thi triển Nhảy Vọt Ám Ảnh, cưỡng chế kéo hai lão già ra ngoài thành.

- Ông ~

Bóng tối biến mất, Mục Lương và hai tên chủ quán hiện thân.

Phía sau anh chính là cổng thành, lúc này đã có rất nhiều người lưu ý tới ba người bọn họ.

Trong lòng Ha Ba Tân hoảng sợ không thôi, hắn chưa kịp phản kháng thì đã bị mang ra ngoài thành, thực lực của người thanh niên trước mắt thật sự quá kinh khủng.

Lão cố gắng giả vờ bình tĩnh, lớn tiếng hỏi:

- Ngươi muốn làm gì?

- Giết ngươi.

Mục Lương nói với giọng điệu bình tĩnh.

- Cái gì?

Đồng tử của Ha Ba Tân co rút lại, vội lùi lại phía sau hai bước.

Mục Lương hơi quay đầu, lạnh nhạt nói:

- Người phụ nữ của ta là người mà các ngươi có thể đùa giỡn à?

Trong lòng của lão ta lộp bộp một tiếng, lão ta và Mã Quyết len lén liếc nhau, đùa giỡn vợ của người ta, việc này thật sự không cách nào bỏ qua được.

Ha Ba Tân giả vờ tỏ vẻ rộng lượng, nói:

- Việc này là ta sai rồi, ta có thể dùng ma cụ để nhận lỗi.

- Đúng vậy, ta cũng có linh khí.

Mã Quyết vội vàng gật đầu.

- Ma cụ?

Mục Lương cười giễu cợt một tiếng.

Anh vung tay lên, một đống ma cụ và linh khí cao cấp xuất hiện trước mặt ba người, ít nhất có hơn hai mươi món.

Mục Lương không nói chuyện, sắc mặt của Hi Ba Tân và Mã Quyết đã trắng hơn vài phần, với ánh mắt sắc bén của mình, bọn hắn biết trước mặt đều là linh khí và ma cụ cao cấp.

- Ta không có hứng thú đối với ma cụ của các ngươi, bây giờ ta chỉ cảm thấy hứng thú đối với mạng của các ngươi mà thôi.

Giọng điệu của Mục Lương lạnh xuống, giơ tay thu hồi ma cụ và linh khí trước mặt.

- Đáng chết!

Sắc mặt của Ha Ba Tân càng thêm khó coi.

Lão ta và Mã Quyết liếc nhau, sau đó hơi gật đầu một cái.

- Giết chết hắn!

Hai người đồng thời lao tới, dùng hết toàn lực để công kích về phía Mục Lương.

Anh nhấc mắt lên, giơ tay xòe năm ngón tay ra:

- Hố Đen

Răng rắc ~~~

Trong ánh mắt hoảng sợ của Hi Ba Tân và Mã Quyết, bên cạnh bọn hắn xuất hiện một mảng bóng đen lớn.

Trong nháy mắt, bóng đen vặn vẹo thành lỗ đen, toàn bộ ánh sáng xung quanh bị hút đi, không gian cũng trở nên vặn vẹo, chậm rãi bị lỗ đen cắn nuốt.

Trước cửa Thánh Thành, trước mắt đám người xem kịch bỗng dưng tối sầm, ánh sáng biến mất, bọn hắn có thể cảm nhận được không gian đang vặn vẹo.

Hai lão già hoảng sợ há to mồm nhưng tiếng thét chói tai không cách nào truyền ra được, cả người lẫn âm thanh đều bị lỗ đen nuốt chửng.

- Ông ~~~

Gợn sóng vô hình hiện lên, lỗ đen biến mất, ánh sáng khôi phục trở lại.

- Xem ra năng lực mới này dùng rất tốt.

Mục Lương nói thầm một câu, cơ thể biến mất tại chỗ, rồi rời đi, hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.

-...

Người vây xem đều trợn mắt há hốc mồm, hai gã cao thủ cấp 9 cứ thế mà bị giết chết rồi?

Bạn cần đăng nhập để bình luận