Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 904: Ốc Đảo Mới Sẽ Hoàn Thành Trong Bốn Ngày



Mục Lương đưa tay về phía trước, mô hình nổi bồng bềnh giữa không trung:

- Ốc Đảo mới sẽ có hình dạng đại khái giống như thế này.

Đối với Ốc Đảo mới, anh dự định dùng kết cấu kim tự tháp, kết cấu chồng chéo kiểu cũ phối hợp với các loại kết cấu khác, như vậy Ốc Đảo mới sẽ vững chắc và dễ dàng xây dựng hơn.

Ở thế giới kiếp trước, rất nhiều kiến trúc cổ đều dùng các loại phương thức kết cấu này, có thể sừng sững mấy trăm năm không ngã.

Toa Đóa Na đánh giá mô hình Ốc Đảo, cô trầm ngâm trong chốc lát, nghi ngờ hỏi:

- Nhìn có vẻ rất không tệ, nhưng thật sự có thể hoàn thành trong vòng bốn ngày sao?

Khóe miệng Mục Lương cong lên, ôn hòa nói:

- Không thử một chút thì làm sao biết được?

Các vị trưởng lão Ốc Đảo nghẹn lời, chuyện này còn có thể thử sao?

Nếu Ốc Đảo bị phá hủy hoàn toàn, vậy thì cũng chỉ có thể xây lại, thử một lần tuyệt đối không có đường rút lui.

- Mọi người đừng lãng phí thời gian nữa.

Mục Lương trầm giọng nói.

Đại trưởng lão Ốc Đảo thở dài, trầm giọng hỏi:

- Mục Lương các hạ, chẳng lẽ không còn cách nào khác sao?

- Không có.

Đôi mắt đen nhánh của Mục Lương trở nên thâm thúy, lãnh đạm nói:

- Căn cứ vào mức độ hư hại của Ốc Đảo, sửa chữa và xây lại không có khác nhau quá lớn.

- Vậy thì xây lại đi.

Đại trưởng lão thở sâu, gật đầu đáp ứng.

- Cái này.... Đại trưởng lão, ngươi không suy nghĩ thêm một chút nữa à?

Tứ trưởng lão nôn nóng hỏi.

Chuyện trọng đại như vậy, sao có thể qua loa quyết định như vậy chứ?

Đại trưởng lão quay đầu khàn khàn nói:

- Mục Lương các hạ nói không có sai, Ốc Đảo bị hư hại rất nghiêm trọng, chắc nên xây dựng lại.

- Đại trưởng lão, việc này liên quan đến Hội nghị Thánh Địa có thể thuận lợi tổ chức hay không, không thể quá qua loa!

Nhị trưởng lão nói với thần sắc ngưng trọng.

- Các ngươi cứ từ từ mà bàn luận, ta đi phá hủy Ốc Đảo trước.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

Anh sắp thi triển Lĩnh Vực Trọng Lực, di chuyển Ốc Đảo vào Ngoại Thành thành Huyền Vũ, nơi đó rộng rãi, thích hợp để xây dựng thành trì.

- Mục Lương các hạ, trên Ốc Đảo vẫn còn có rất nhiều người!!

Nhị trưởng lão vội vàng hô to.

- Yên tâm, ta sẽ không tổn thương đến bọn họ.

Mục Lương trả lời mà không quay đầu lại.

Cót két…...

Dưới tác dụng của Lĩnh Vực Trọng Lực, Ốc Đảo chậm rãi trôi về phía Ngoại Thành thành Huyền Vũ.

- Mau đuổi theo.

Đại trưởng lão khàn khàn nói.

- Ai!!

Những người còn lại thở dài, chấp nhận quyết định xây lại Ốc Đảo.

- Ở chỗ này đi.

Mục Lương ngừng lại.

Anh ngắm nhìn xung quanh một vòng, bốn phía trống rỗng, không có cây xanh và kiến trúc.

Hô hô…...

Dưới sự giúp đỡ của Bối Nhĩ Liên, Toa Đóa Na và những người khác đã đuổi kịp Mục Lương.

Cơn gió nâng đỡ mọi người đã ngừng lại, tất cả đều an toàn rơi xuống đất.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, Lĩnh Vực Trọng Lực bao trùm Ốc Đảo, để cho cả tòa thành lớn chậm rãi tới gần mặt đất.

Bên trên Ốc Đảo, người dân sợ mất mật, vội vàng vươn tay đỡ các kiến trúc ở bên cạnh, ổn định cơ thể.

Ầm ầm!!

Không bao lâu, cả tòa Ốc Đảo vững vàng đáp xuống mặt đất, không hề nhấc lên chút bụi đất nào dưới sự bao phủ của Lĩnh Vực Trọng Lực.

Mục Lương cất bước đi sâu vào tầng một Ốc Đảo, trở lại khu vực hạch tâm một lần nữa.

- Ngài ấy muốn làm cái gì?

Tứ trưởng lão nghi ngờ nhìn Mục Lương.

Răng rắc….

Ngay sau đó, âm thanh nổ tung truyền đến từ sâu bên trong tầng một của Ốc Đảo.

Ánh sáng tím lấp lóe, Mục Lương đi ra khu vực hạch tâm, tay cầm một khối thiên thạch phát ra ánh sáng màu tím.

Không có thiên thạch, Ốc Đảo không thể bay lên.

Anh không có phá hủy Ốc Đảo, mà lấy đi thiên thạch, như vậy sẽ tiết kiệm thời gian dỡ bỏ.

Mọi người nhìn thấy thiên thạch màu tím, trong lòng vừa thấp thỏm vừa chờ mong.

Mục Lương quay đầu nhìn về phía cô gái tóc bạc, dặn dò:

- Ly Nguyệt, đi tìm Thấm Lan, bảo cô ấy tập hợp tất cả công nhân của Xưởng Trang Trí tới đây, sau đó lựa thêm một nhóm người đến giúp đỡ.

- Được.

Ly Nguyệt trả lời, nhanh chóng xoay người rời đi.

Mục Lương buông tay ra, thiên thạch màu tím lơ lửng ở giữa không trung.

Anh bay lên không trung, trong tay hiện ra ánh sáng chói mắt, một lượng lưu ly lớn bao trùm thiên thạch màu tím.

Sau khi thiên thạch tím bị lưu ly bao phủ hoàn toàn, sau đó từng cây cột lưu ly thô to lan tràn ra ngoài.

Cột lưu ly rất lớn, bên trong là cấu trúc tổ ong dày đặc, loại thiết kế này có thể giảm bớt rất nhiều trọng lượng nhưng vẫn có lực chống đỡ cực tốt.

Các cây cột thô to kết nối với nhau tạo thành nhiều hình tam giác, nâng cao sự ổn định của Ốc Đảo thêm một bước.

Mục Lương tính toán dùng lưu ly chế tác kết cấu chính của Ốc Đảo mới.

Còn nhà cửa, sàn và các kiến trúc khác vẫn được xây dựng bằng gỗ để giảm trọng lượng nhiều nhất có thể.

Dưới cái nhìn trợn mắt há hốc mồm của đám người Ốc Đảo, khung xương của Ốc Đảo đang được thành hình với một tốc độ khó mà tin nổi.

Trên mặt của Đại trưởng lão hiện lên thần sắc động dung, miệng lão mở to, thất thần lẩm bẩm:

- Dựa theo tốc độ này, trong vòng bốn ngày thật sự có thể xây xong Ốc Đảo mới…....

Toa Đóa Na cảm thán một tiếng:

- Thì ra là như thế, khó trách thanh niên này chắc chắn như vậy...

Khi Mục Lương nói rằng Ốc Đảo mới sẽ được xây dựng trong bốn ngày, lúc đó nét mặt của anh rất tự tin và bình tĩnh.

Thời gian dần trôi, chớp mắt mà bốn tiếng đã đi qua.

Trên không, mọi người đã không thể nhìn thấy thiên thạch màu tím nữa, thay vào đó là một tòa kiến trúc khổng lồ có kết cấu kim tự tháp ngược.

Quy mô của nó còn lớn hơn cả Ốc Đảo cũ, từ mặt kết cấu đã cho người ta một cảm giác không cách nào rung chuyển được.

- Cũng không tệ lắm.

Mục Lương hài lòng phủi tay.

Nếu không phải lo lắng về vấn đề trọng lượng, anh có thể sử dụng lưu ly để xây dựng Ốc Đảo mới trong vòng một ngày.

Trước mắt thì cấu trúc chính của Ốc Đảo đã hoàn thành, kế tiếp chỉ cần lát ván gỗ và xây phòng ốc để nghỉ ngơi và tránh gió.

Cộp cộp cộp…….

Tiếng bước chân chỉnh tề truyền đến, Nguyệt Thấm Lan và Ly Nguyệt đi tới, phía sau hai người là một đám đông hùng hậu, mỗi người cầm đủ loại công cụ trong tay.

- Mục Lương, ta mang người đến rồi đây.

Nguyệt Thấm Lan ngẩng đầu nhìn về phía anh, trong đôi mắt màu xanh nước biển của cô lóe lên sự ngưỡng mộ.

………….

Mục Lương từ trên trời giáng xuống, đứng trước mặt mọi người, bình tĩnh nói:

- Ta đã hoàn thành kết cấu chủ thể của Ốc Đảo, việc còn lại giao cho các ngươi.

Nguyệt Thấm Lan đánh giá hệ thống lưu ly của Ốc Đảo mới, không khỏi giận mắng:

- Mục Lương, mới không gặp một lúc mà ngươi đã cho ta một ‘bất ngờ’ lớn đến như vậy rồi.

Khi biết Mục Lương muốn giúp đỡ xây dựng Ốc Đảo, cô sững sờ một hồi lâu mới lấy lại tinh thần.

Tiếp đó khẩn cấp phái người đi triệu tập công nhân Xưởng Trang Trí, đồng thời mang theo nhóm người vừa mới tới tìm việc lại đây trợ giúp.

Mục Lương cười một tiếng, nhìn đám người phía sau cô gái ưu nhã, nhân số khoảng năm mươi người.

Đôi mắt màu đen của hắn lấp lóe, lắc đầu nói:

- Không đủ người rồi, xem ra phải kéo thêm đám tân binh tới đây hỗ trợ vài ngày.

- Ta đi sắp xếp.

Ly Nguyệt đáp với giọng mát lạnh, xoay người đi về phía Quân Doanh.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:

- Mục Lương, ngươi có bản vẽ không?

Mục Lương buông tay, bình tĩnh nói:

- Không có, các ngươi cứ việc tự do phát huy đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận