Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1877: Đã Giải Quyết Chuyện Phải Làm Đầu Tiên



- Trường của cháu gái ta thì sao?

Già Lực Lỗ lại hỏi.

Nhân viên công tác nhìn Cầm Phi Nhi, nhẹ giọng nói:

- Đến trường à, có thể làm ở chỗ ta.

- Vậy làm về chuyện đến trường trước.

Già Lực Lỗ kéo Cầm Phi Nhi đến trước mặt.

- Đưa CMND cho ta.

Nữ nhân viên vươn tay.

Cầm Phi Nhi nghe lời đưa CMND.

Cô nhìn thông tin trên CMND rồi hỏi:

- Trước đây từng đi học chưa? Biết biết chữ không?

Già Lực Lỗ đáp:

- Trước đây, con bé chưa từng đi học, chỉ biết viết tên mình, còn biết vài chữ thường gặp nhưng mà không biết viết.

Nữ nhân viên nghe vậy thì đề nghị:

- Nếu là như vậy, ta đề nghị học ba lớp tiểu học, học biết chữ trước mới có thể tiếp tục học tập.

Già Lực Lỗ không hiểu chỉ có thể gật đầu:

- Có thể.

Cô nhẹ nhàng bảo:

- Các ngươi không phải dân chính thức trong thành Huyền Vũ, nên đến trường cần đóng học phí, một học kỳ một trăm đồng.

Già Lực Lỗ há miệng:

- Một trăm đồng, bây giờ ta còn chưa có...?

- Như vậy à.

Nữ nhân viên nhíu mày.

- Làm sao mới có thể trở thành dân chính thức trong thành?

Già Lực Lỗ hỏi.

Nhân viên này đáp:

- Làm việc ở thành Huyền Vũ đủ ba năm, là có thể làm dân chính thức.

Lão thầm than:

- Ba năm...!

Cô đề nghị:

- Học phí có thể chia theo từng đợt, mỗi tháng nộp 20 đồng, năm tháng có thể nộp hết học phí.

- Cái này có thể.

Đôi mắt của Già Lực Lỗ lại sáng lên.

- Ông nội, ta có thể không đi học.

Cầm Phi Nhi nghiêm túc nói.

Già Lực Lỗ nghiêm mặt nói:

- Không được, ta đã nghe rằng chỉ có đến trường đọc sách mới có thể làm cuộc sống tốt đẹp hơn.

-... Vâng.

Cầm Phi Nhi chấp nhận.

Nhân viên công tác lấy ra một bản hợp đồng, để ra trước mặt Già Lực Lỗ, trên đó viết rõ các loại điều lệ học phí theo giai đoạn, cùng với xử phạt khi chưa đóng học phí đúng hạn.

Già Lực Lỗ nhìn một lần, hỏi mấy vấn đề mình không biết, cuối cùng mới yên tâm ký tên chấp nhận.

- Tốt lắm, ngày mai có thể trường học sẽ thông báo, lớp bốn trường tiểu học Vệ thành số 1.

Nữ nhân viên mỉm cười nhắc nhở.

Ừm, ta đã biết.

Già Lực Lỗ thở phào, đã giải quyết chuyện phải làm đầu tiên.

………..

Trên con đường cách thành Y Lê một trăm kilomet, có một đội xe thú đang gian nan đi tới trên con đường gập ghềnh không bằng phẳng. Đội xe thú này rất đông, ước chừng có 20 chiếc xe thú, động vật kéo xe đều là ma thú dài sáu chân, hình thể vượt quá ba mét, dáng vẻ rất giống Linh Dương Đầu Bò, chỉ là trên đầu không có sừng, trên người đầy miếng vảy.

Loại ma thú này tên là Thú Sáu Chân, tính cách ngoan ngoãn nghe lời, khí lực lại rất lớn, rất thích hợp dùng để kéo xe, càng có tác dụng tốt hơn so với Thú Ba Sừng.

Chỉ tiếc là Thú Sáu Chân chỉ có ở vương quốc Người Thú mới có, Thú Sáu Chân cũng chỉ ngoan ngoãn với người thú và bán thú, còn lại với vương quốc khác thì không có.

Hai bên trái phải của xe thú đều có cường giả mặc đồ đen bảo hộ, bọn họ ngồi cưỡi lên trên lưng rồng, cho dù mặc đồ đen cũng có thể nhìn thấy vóc người cường tráng của bọn họ.

Rồng là một loại ma thú đi lại bằng hai chân, ngoại hình giống như Tấn Mãnh Long, cả người có màu xám xanh, đầu dài nhọn lại đầy gai ngược.

Hai mươi chiếc xe thú, có khoảng chừng 80 người đồ đen bảo vệ, một tấc cũng không rời canh giữ ở bên cạnh xe thú.

Cộp cộp cộp.

- Thống lĩnh Huyền Điểu, chúng ta đã đi hơn hai tháng mà còn chưa tới thành Huyền Vũ sao?

Tên áo choàng đen đi tuốt ở đằng trước nghiêng đầu hỏi.

- Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai?

Thống lĩnh Huyền Điểu cởi mũ trùm trên đầu, lộ ra gương mặt xinh đẹp.

Cô rất đẹp, da thịt trắng nõn vô cùng mịn màng, tóc màu đỏ như lửa, giấu ở trong áo đen, nhìn không ra dài ngắn.

Tròng mắt của cô là màu đỏ, đồng tử hơi dựng thẳng lên, thoạt nhìn có hơi khác người bình thường.

- Thống lĩnh Huyền Điểu, ngươi đi lên phía trước xem thử đi.

Tên áo đen mở miệng cũng vén mũ trùm lên, lộ ra đầu chó lông mềm.

Nếu như Mục Lương ở chỗ này, nhất định hắn sẽ hô to chữ Husky?

Thống lĩnh Huyền Điểu lạnh lùng hỏi:

- Thống lĩnh Đầu Chó, ngươi đang ra lệnh cho ta?

Bọn họ đều là Người Thú, đến từ vương quốc Người Thú xa xôi, vì để tránh khỏi xung đột không cần thiết nên lúc đi đường đều mặc áo choàng đen, che khuất điểm đặc biệt của Người Thú.

Chính là bởi vì có hình dạng như vậy nên trên đường đi này, họ cố gắng tránh rất nhiều xung đột với con người.

Thống lĩnh Đầu Chó nhếch miệng cười nói:

- Dĩ nhiên không phải, ngươi có địa vị cao như ta, không có chuyện ai ra lệnh cho ai.

Hắn và Huyền Điểu đều là thống lĩnh vương quốc Người Thú, địa vị ở dưới Thú Vương và Đại Thống Lĩnh.

Thống lĩnh Huyền Điểu liếc hắn.

Thống lĩnh Đầu Chó giải thích:

- Huyền Điểu, ngươi bay được nên bay tới phía trước để điều tra tình hình thì tương đối dễ dàng.

- Hừ, lỗ mũi của ngươi rất thính, ngửi một cái đã có thể biết phương hướng, hà tất lại bảo ta đi?

Thống lĩnh Huyền Điểu liếc hắn.

-...

Thống lĩnh Đầu Chó nhếch mép.

Mục đích của chuyến đi này là bọn họ phải tới đi thành Huyền Vũ mua vật tư, nhất là mùa đông sắp tới, phải bắt đầu dự trữ lương thực, nên cần lượng thức ăn lớn.

Thống lĩnh Huyền Điểu chợt im lặng, cuối cùng thở dài, trong lòng hối hận lần này ra ngoài này không có gọi tộc nhân của mình, nên muốn điều tra tình báo đều phải tự mình lên đường.

- Ngươi bảo vệ đoàn xe cho tốt.

Cô lạnh lùng nói.

- Hắc hắc, yên tâm đi.

Thống lĩnh Đầu Chó nhếch miệng cười.

Thống lĩnh Huyền Điểu siết chặt dây cương trong tay, cô nâng tay cởi áo choàng đen trên người, lộ ra cơ thể nhỏ dài, mái tóc dài đỏ như lửa xõa xuống, thoạt nhìn như lông vũ.

Rào rào.

Nửa người trên của cô là nhân loại, phía sau cánh chim rất to, hai chân là chân chim.

Cô dùng sức vỗ cánh, cả người bay lên trời, con ngươi hoàn toàn dựng đứng giống đôi mắt của loài chim như đúc.

Vù vù vù

Thống lĩnh Huyền Điểu bay về phía trước, cô cảm nhận luồng gió thổi từ biển ở phía xa rồi dùng sức vỗ cánh bay về phía trước.

Cũng không lâu lắm, cô nhìn thấy đỉnh núi liên miên, đó là khu vực mỏ khai thác Thép Tím.

Cô đứng lại trên không trung rồi tiếp tục bay về phía trước, cô thấy thành Y Lê, còn có quái vật lớn xa xa trên đại dương.

- Hơi thở này... Ma thú Chí Tôn!

Cơ thể thống lĩnh Huyền Điểu run rẩy, sắc mặt cô trở nên tái nhợt.

Cô thân là Người Thú nên rất mẫn cảm với hơi thở của ma thú, tuy là Rùa Đen khống chế hơi thở không phát tán ra ngoài, nhưng đối với Người Thú cường đại mà nói thì có thể cảm nhận được.

- Đó chính là thành Huyền Vũ sao...?

Thống lĩnh Huyền Điểu không bay về phía trước nữa, theo tình báo điều tra trong trí nhớ, thành Huyền Vũ được xây ở trên thân ma thú biển, như vậy trước mắt cô chính là thành Huyền Vũ.

Cô hơi do dự nhưng vẫn bay về phía trước, từ trên cao bay qua thành Y Lê, bay vào biển lớn, chậm rãi tới gần Rùa Đen.

Bạn cần đăng nhập để bình luận