Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2358: Vương Quốc Người Thú Càng Ngày Càng Tốt.

Thiếu niên nhìn về phía lão giả, nghiêm mặt nói:

- Ông nội, tất cả mọi người đều đi, ngươi cũng đừng chần chừ nữa.

- Ai~ Ta chỉ sợ thân già này sẽ liên lụy ngươi.

Lão giả thở dài một tiếng.

- Không đâu, ta rất mạnh.

Thiếu niên vươn nắm tay lên cao.

- Được rồi, đi thu dọn đồ đạc thôi.

Cuối cùng thì lão giả vẫn thỏa hiệp.

…….

Trong vương thành ở vương quốc Người Thú.

- Cộp cộp cộp ~~~

Huyền Điểu mang theo đám người Thống Lĩnh Đầu Trâu và Thống Lĩnh Độc Xà đi dò xét đường phố.

Thống Lĩnh Độc Xà ngắm nhìn hoàn cảnh xung quanh, thè lưỡi, lạnh nhạt nói:

- Vấn đề vệ sinh thật sự được cải tiến rất nhiều.

Huyền Điểu gật đầu nói:

- Ừm, rất tốt, rác rưởi trên mặt đất đã giảm bớt, cảm giác thư thái hơn nhiều.

Từ sau khi vương quốc Người Thú thực hành hiến pháp vương quốc Huyền Vũ, các con đường trong thành đã sạch sẽ hơn không ít.

Hai bên đường còn lắp đặt rất nhiều thùng rác, mỗi ngày đều có công nhân bảo vệ môi trường quét sạch lối đi, đồng thời còn sẽ có đội hộ vệ người thú dò xét trong thành, hễ gặp ai vứt rác bừa bãi thì sẽ lập tức tiến hành xử phạt tương ứng.

- Ít nhiều gì cũng nhờ có đội hộ vệ tiến hành dò xét mỗi ngày, cho nên mới có thể duy trì hiện trạng như vậy.

Thống Lĩnh Đầu Trâu hàm hậu nói.

- Vâng, tất cả đều nhờ công lao đội hộ vệ của ngươi.

Thống Lĩnh Độc Xà trợn trắng mắt với Thống Lĩnh Đầu Trâu.

- Hừ, sự thật là như vậy mà.

Thống Lĩnh Đầu Trâu ngửa đầu, trên mặt tràn đầy cảm giác tự hào.

Thống Lĩnh Độc Xà thè lưỡi nói:

- Xùy xùy, đây đều là công lao của Huyền Vũ bệ hạ.

- Được rồi, cả hai đừng cãi cọ nữa.

Huyền Điểu giơ tay lên rồi liếc nhìn hai người, nhàn nhạt bảo:

- Có thể giúp vương quốc Người Thú càng ngày càng tốt lên, đây chính là điều tốt.

- Vâng, bệ hạ.

Đám người đồng thanh đáp lại.

Huyền Điểu vẫn ngắm nhìn xung quanh, nơi đây vừa mới xây rất nhiều nhà cao tầng, nhà đá và nhà gỗ ban đầu đã bị phá hủy, cuộc sống của các người thú trong vương thành đang ngày một tốt hơn.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hàng ngày, sẽ có người thú lái xe dọn dẹp rác rưởi trong thùng rác dọc hai bên đường đi, tránh việc chồng chất quá lâu sinh ra mùi khác thường.

Huyền Điểu hài lòng gật đầu, mang theo các Thống Lĩnh tiếp tục dò xét đường phố.

- Bệ hạ, từ khi có Thánh Thụ, không khí xung quanh cũng đã thay đổi rất nhiều.

Thống Lĩnh Đầu Trâu ngẩng đầu nhìn lên trên không trung, lọt vào trong tầm mắt không phải mặt trời và mây trắng, mà là tán cây xanh biếc.

Trà Thụ Sinh Mệnh cấp 11 mỗi thời mỗi khắc đều tinh lọc không khí trong vương thành người thú, đồng thời còn cải thiện cấu tạo và tính chất của đất đai và chất lượng nước, làm cho cơ thể của những người thú sinh sống nơi đây ngày càng khỏe mạnh.

- Chính vì vậy chúng ta phải bảo vệ Thánh Thụ.

Đuôi rắn của Thống Lĩnh Độc Xà nhẹ nhàng đong đưa vài cái.

Trong mắt Huyền Điểu hiện lên tia sáng lạnh lẽo, lạnh lùng nói:

- Ừm, ai chưa được phép mà dám đến gần cấm địa thì toàn bộ trảm sát.

Vị trí trồng Trà Thụ Sinh Mệnh đã bị liệt vào cấm địa, có người thú chuyên môn canh gác, cấm người không phận sự tới gần.

Ở trong mắt các người thú, Trà Thụ Sinh Mệnh chính là tương lai của vương quốc Người Thú, có Trà Thụ Sinh Mệnh thì vương quốc Người Thú mới có thể càng ngày càng tốt lên, đồng thời cũng là chứng minh nơi đây là vương quốc phụ thuộc vương quốc Huyền Vũ.

- Vâng.

Các người thú đồng thanh đáp lại.

- Chúng ta đi xem nhà xưởng.

Huyền Điểu lạnh nhạt nói.

Tổng cộng có sáu nhà xưởng trong vương thành người thú, ngoài cái đó ra thì bên ngoài vương thành còn có bốn tòa nhà xưởng, chỗ xa hơn còn có mười hai toà nhà xưởng, nhưng trong đó không bao gồm Xưởng Sắt Thép.

- Vâng.

Các người thú cung kính đáp lại, cùng Huyền Điểu đi đến Xưởng Dệt Vải gần nhất.

Đoàn người đi vào trong nhà xưởng, lọt vào trong tầm mắt là cảnh tượng các công nhân đang xử lý nguyên vật liệu, các người thú xử lý da thú lông và sợi thực vật, đây là nguyên liệu chế tác len sợi và chỉ gai.

- Bệ hạ và các Thống Lĩnh tới.

Các người thú ngừng tay, vội vàng hành lễ với đám người Huyền Điểu.

Huyền Điểu ôn hòa hỏi:

- Làm việc ở đây có mệt không?

- Bẩm bệ hạ, chúng ta không mệt, những công việc này rất nhẹ nhàng.

Các người thú thật thà cười đáp.

- Đúng vậy, chỉ cần cố gắng làm việc là có thể ăn no bụng, cái này đã tốt hơn trước rất nhiều rồi.

- Ta rất thích nơi đây, hy vọng có thể mãi mãi làm việc ở nơi này.

Các người thú tranh nhau biểu đạt sự yêu thích của mình đối với phần công việc này.

Trong mắt Huyền Điểu lộ vẻ kinh ngạc, không ngờ các người thú lại thích công việc này như vậy, nụ cười trên mặt bọn hắn không giống như giả bộ.

- Các ngươi tiếp tục làm việc đi.

Huyền Điểu gật đầu một cái rồi cất bước đi vào trong nhà xưởng.

Băng qua khu gia công nguyên liệu sẽ thấy được các nữ người thú ngồi thành từng hàng, các cô đang chà xát lông thú và sợi thực vật được xử lý tốt thành sợi sau đó cuộn lại thành những quả cầu, như vậy sẽ thuận tiện cho công tiếp theo là dệt vải.

Thống Lĩnh Đầu Trâu hàm hậu nói:

- Loại công việc này quả nhiên phải để nữ nhân ra tay, ta làm không được.

Huyền Điểu nghe vậy liếc nhìn bàn tay của Thống Lĩnh Đầu Trâu, một ngón tay của hắn còn lớn hơn ba ngón tay của người bình thường, nếu bảo hắn chà xát chỉ gai thì e là lực bất tòng tâm.

Thống Lĩnh Độc Xà giở giọng bới móc hỏi:

- A, hóa ra cũng có khi ngươi không được?

Thống Lĩnh Đầu Trâu nghe vậy mặt đỏ lên, căm tức nhìn Thống Lĩnh Độc Xà.

- Tất cả câm miệng.

Huyền Điểu bó tay toàn tập, từ khi lên làm quốc vương thì cô mới biết quản lý một vương quốc là chuyện khó khăn cỡ nào.

Thống Lĩnh Đầu Trâu và Thống Lĩnh Độc Xà nhìn nhau không vừa mắt, cả hai hừ một tiếng rồi quay đầu sang chỗ khác.

Huyền Điểu thở dài một tiếng, đi vào khu dệt vải, nhìn thấy các người thú đang điều khiển máy dệt, đan từng cây chỉ gai và len sợi thành những tấm vải lớn.

Trước máy dệt là các nhân viên đến từ vương quốc Huyền Vũ, bọn họ đang kiểm tra vải vóc thành phẩm.

- Các sợi chỉ phải khít vào nhau, không được có kẽ hở, ngươi làm như vậy là không đạt yêu cầu rồi, phải dùng lực thêm một chút nữa.

- Mặt vải ngươi dệt không được bằng phẳng, cần phải điều chỉnh lại, không cần quá kéo chặt con thoi.

-...

Các nhân viên nghiêm mặt chỉ ra sai lầm rồi giải thích và sửa chữa giúp các người thú.

- Ta hiểu rồi, ta thử lại lần nữa.

Các nữ người thú khiêm tốn nghe giảng.

Các người thú đều cố gắng dệt ra vải vóc thượng đẳng, như vậy thì mới có thể bắt được lương bổng cao hơn, sau này còn có cơ hội thăng cấp trở thành nhân viên quản lý.

Đây là phúc lợi đãi ngộ do Mục Lương chế định, làm như vậy để kích thích các người thú cố gắng làm việc, mà không phải qua loa cho xong.

Huyền Điểu chỉ nhìn một hồi rồi xoay người rời đi, không có quấy rầy đến các công nhân.

Sau khi cô rời đi Xưởng Dệt Vải, bọn hắn lại ghé vào xưởng làm gốm, xưởng sửa chữa và các nhà xưởng ở gần đó.

Trong lần dò xét này, Huyền Điểu không có phát hiện vấn đề lớn lao gì, các người thú đều cố gắng làm việc, tất cả cũng là vì giải quyết vấn đề no ấm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận