Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1640: Phản Đồ Đều Phải Bị Trừng Trị Thật Nặng

Hiện tại lực chú ý của cô đều đặt ở trên Họa Kích Phương Thiên, nếu không phải là sợ nó quá sắc bén sẽ va quẹt bị thương bản thân thì nàng đã ôm nó đi ngủ rồi.

- Đi theo ta.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Được.

Trinh Hoán thuận miệng đáp.

Trên mặt Xảo Nhi lộ ra vẻ hâm mộ, cô mếu máo đi theo bên cạnh lão đại nhà mình tới Thiên Điện.

Sau khi ba người rời đi, Ly Nguyệt thấp giọng hỏi:

- Mục Lương, có cần ta phái người giám thị các cô ấy không?

- Không cần đâu.

Mục Lương ôn hòa nói.

Khí thế mà anh tỏa ra đã khiến bọn họ kinh sợ, bây giờ có cho hai cô gái này một trăm lá gan thì cả hai cũng không dám làm loạn ở cung điện Trung Ương.

Dùng người thì không nghi ngờ người, nghi người thì không dùng người.

- Được.

Ly Nguyệt nhỏ giọng gật đầu.

- Ta trở về thư phòng.

Mục Lương đứng lên, cất bước rời đi phòng tiếp khách.

Đêm nay, anh còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, không rảnh rỗi.

Mục Lương trở lại thư phòng xử lý công việc, chăm chỉ vì sự phát triển bền vững của thành Huyền Vũ.

Hơn hai giờ sau thì Mễ Á trở về, cô nhẹ nhàng gõ vang cửa thư phòng.

- Vào đi.

Giọng nói bình tĩnh của Mục Lương vang lên.

Mễ Á đẩy cửa thư phòng đi vào trong, thấy Mục Lương đang vùi đầu viết cái gì đó ở trên giấy.

- Đã đưa tất cả trở về rồi à?

Anh lên tiếng hỏi mà không hề ngẩng đầu lên.

- Đúng vậy.

Mễ Á đáp.

Lúc này, Mục Lương mới ngẩng đầu lên, hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì sao?

- Bọn hắn đều muốn mua xe lửa, còn hỏi thăm về khôi giáp U Linh.

Mễ Á thành thật trả lời.

- Bọn hắn cũng muốn mua xe lửa?

Mục Lương hơi nhướng mày, cảm thấy bất ngờ.

Mễ Á tiếp tục nói:

- Đúng vậy, ta đã bảo bọn hắn đi thương lượng với Hồ Tiên rồi.

- Ừ, đàm luận với Hồ Tiên là đúng.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Đầu óc buôn bán của Hồ Tiên rất mạnh, có thể gánh vác công việc này.

Mễ Á nhìn về phía Mục Lương, thanh thúy nói:

- Bọn hắn còn nguyện ý giao dịch ma cụ trung cấp với thành Huyền Vũ, hy vọng giá cả có thể rẻ hơn trong hội đấu giá.

- Chuyện này đều giao cho Hồ Tiên đi.

Mục Lương phất tay.

Anh đã hoàn toàn ném thương nghiệp cho cô gái đuôi hồ ly xử lý, chỉ cần cung cấp phương pháp kiếm tiền thì tốt rồi, ví dụ như là nghiên cứu Linh khí cuộc sống mới hoặc mỹ thực, kịch bản phim mới.

Hồ Tiên có quyền quản lý tất cả Phố Buôn Bán của thành Huyền Vũ, tối đa hoá lợi ích.

- Vâng.

Trong mắt của Mễ Á lộ ra thần sắc quả nhiên là như thế.

Mục Lương nhìn cô gái tai mèo, hỏi:

- Đêm nay ai trực đêm?

- Ngôn Băng và Ngải Lỵ Na.

Mễ Á suy nghĩ một chút rồi trả lời.

Hôm nay là ngày nghỉ của Ny Cát Sa, Ly Nguyệt vẫn luôn đi theo Mục Lương, trực đêm chỉ có thể là Ngôn Băng và Ngải Lỵ Na.

- Ừ, ngươi cũng đi nghỉ ngơi đi, ở đây không có chuyện khác.

Mục Lương nói rồi cúi đầu xuống, tiếp tục cầm bút chì viết cái gì đó trên giấy.

- Vâng.

Mễ Á nhìn ly trà trong tay của Mục Lương rồi xoay người rời đi thư phòng.

Không bao lâu thì Tiểu Tử trực đêm đi vào thư phòng rồi thả một bình trà nóng vừa mới pha xuống bàn, nàng còn mang đến một chồng điểm tâm nhỏ.

Mục Lương nhấp một ngụm trà nóng, khi nuốt xuống thì đột nhiên khựng lại, ngước mắt hỏi:

- Trong trà bỏ thêm thứ gì à?

- Trà này được pha thêm hoa khô.

Tiểu Tử nhỏ giọng đáp.

- Ừ, khó trách có mùi thơm nhè nhẹ.

Mục Lương kinh ngạc nói.

Tiểu Tử lặng lẽ thở phào, thành chủ đại nhân không ghét là tốt rồi.

………….

Phố Buôn Bán, phía trước Sơn Hải Quan.

Tạp Giai và Lạp Nhã vẫn hỗ trợ duy trì trật tự vào thành như mọi khi.

- Cuộc sống như vậy cũng không tệ, ngươi cảm thấy thế nào?

Lạp Nhã quay đầu nhìn về phía Tạp Giai.

Tạp Giai lộ ra vẻ mặt lo lắng, thành thật đáp:

- Ta rất thích, nhưng ta vẫn luôn sợ bị ai đó nhận ra, tiếp đó bị dẫn tới Hắc Phượng Hoàng.

Lạp Nhã nói không chút để ý:

- Ngươi thả lỏng tinh thần đi, với thực lực của thành chủ, cho dù Hắc Phượng Hoàng có tới đây thì chúng ta cũng không cần phải sợ.

Cô từng cảm nhận được thực lực chân chính của Mục Lương, dùng câu sâu không lường được để hình dung cũng không đủ, một tay của đối phương thôi là đã có thể chụp chết bản thân rồi.

- Hi vọng là vậy.

Tạp Giai khẽ nhả ra một hơi.

Cô thích cuộc sống bây giờ, không hi vọng thân phận 'Hồng chấp sự' bị bại lộ.

Nhưng cô không biết lúc này đã có người âm thầm để ý tới mình rồi.

Phía trước Sơn Hải Quan, Mặc Liên lén lút quan sát Tạp Giai và Lạp Nhã trong cứ điểm, trong lòng càng ngày càng chắc chắn hai người này đã phản bội Hắc Phượng Hoàng, trở thành người của thành Huyền Vũ.

- Không được, ta phải báo cáo tin tức này cho tổ chức.

Mặc Liên âm thầm quyết định.

Cô ta xoay người rời đi Sơn Hải Quan, đi xuống thành Huyền Vũ rồi chạy như điên đến thành Tát Luận.

Mặc Liên đi vào thành Tát Luận, quay trở lại nơi cô ta cư trú, sau khi kiểm tra phòng ốc cẩn thận và xác nhận không có người đột nhập thì mới thả lỏng trở lại.

- Phản đồ đều phải bị trừng trị thật nặng.

Cô ta hừ lạnh một tiếng, khoanh chân ngồi dưới đất, chuẩn bị thi triển ma pháp liên lạc Hắc Phượng Hoàng.

Muốn liên lạc với Hắc Phượng Hoàng thì chỉ có thể được thực hiện bằng ma pháp đặc thù, mà loại ma pháp này chỉ có Hắc Ma Pháp Sư mới có thể thi triển.

Mặc Liên vẽ ma pháp trận trên mặt đất, tay bắt đầu bấm niệm pháp quyết, sau đó rót ma lực vào trong ma pháp trận.

Ông ~~~

Ma pháp trận hình tròn tỏa sáng, gợn sóng vô hình khuếch tán ra ngoài.

Cô ta kiên nhẫn chờ đợi, quá trình này mất rất nhiều thời gian, có khi là một tiếng đồng hồ, có khi là cả ngày mới liên lạc được với Hắc Phượng Hoàng.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Mặc Liên không khỏi ngáp một cái.

- Tại sao đến bây giờ còn chưa liên lạc được nữa?

Cô ta nhìn ma pháp trận trước mặt, ma lực được rót vào sắp tiêu hao hết rồi.

Cô ta cắn răng, lại rót ma lực vao trong ma pháp trận lần nữa, sau đó tiếp tục chờ đợi.

Lần đợi này là từ hừng đông cho đến khi trời sập tối, bên tai Mặc Liên còn có thể nghe được tiếng chuông Huyền Vũ truyền đến từ Tiểu Thành.

- Chẳng lẽ đại nhân Hắc Phượng Hoàng đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

Mí mắt của Mặc Liên bắt đầu đánh nhau, cô ta có chút mệt rã rời.

- Có chuyện gì?

Một giọng nói lạnh như băng đột ngột vang lên trong phòng, không thể phân biệt đó là nam hay nữ.

Mặc Liên rùng mình một cái, lập tức tỉnh táo trở lại, vội vàng ngồi thẳng lưng, cung kính nói:

- Đại nhân Hắc Phượng Hoàng, thuộc hạ có chuyện quan trọng cần bẩm báo.

- Nói.

Mười mấy giây sau, giọng nói lạnh như băng kia lại vang lên lần nữa.

- Là như thế này, ta là thuộc hạ của Hồng chấp sự, đoạn thời gian trước không cách nào liên lạc được với cô ta.....

Mặc Liên gằn từng chữ và thuật lại chuyện đã xảy ra.

- Hồng chấp sự làm phản, gia nhập vào thành Huyền Vũ?

Giọng nói của Hắc Phượng Hoàng cất cao mấy phần, bên trong giọng nói lạnh như băng lộ ra vài phần tức giận.

Mặc Liên gật đầu nói:

- Đúng vậy, những gì mà thuộc hạ nói đều là sự thật, ta đã tận mắt nhìn thấy.

Hắc Phượng Hoàng yên lặng một lúc.

Mặc Liên nhìn thẳng, mở miệng thử thăm dò:

- Đại nhân?

- Thành Huyền Vũ ở nơi nào?

Trong ma pháp trận lại truyền ra âm thanh lần nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận